CHƯƠNG 181: RA NGOÀI KHÔNG XEM NGÀY
CHƯƠNG 181: RA NGOÀI KHÔNG XEM NGÀY
Vu Tư Tư cho rằng cô không vui, trấn an nói rằng: “Tự nhiên đờ ra làm gì vậy, anh ta không nói cho cậu nghe chắc là anh ta tự có dự định, Lục Trình Thiên này ranh ma lắm, cậu cũng đừng bận tâm."
"Anh ta ranh ma? Làm một luật sư, thật không hiểu bốn năm qua tại sao tớ tại sao không để ý đến chuyện bên ngoài." Đan Diễn Vy có chút tự giễu mà nói.
Vu Tư Tư bị làm cho đầu óc mơ hồ: “Làm sao, nếu như là bởi vì tức giận thì không cần phải như vậy, muốn biết cái thì đi hỏi đi."
"Không hỏi, không cần thiết." Nếu như anh ta từng có một khắc để cô ở trong lòng, cũng sẽ không mỗi một lần xảy ra một chuyện không thể lý giải nào đó, anh ta đều là có thể hời hợt bỏ qua, hoặc là trực tiếp lựa chọn không trả lời.
Cô cũng mệt mỏi, không còn sức truy đuổi bóng lưng của anh nữa.
Vu Tư Tư cảm thấy trong lời nói của Đan Diễn Vy có mang theo thâm ý: “Cậu có ý gì đây?"
Là muốn từ bỏ Lục Trình Thiên?
Đan Diễn Vy che giấu ánh mắt, miễn cưỡng lên tinh thần nhẹ nhàng nói rằng: “Không có gì, không phải muốn đi thư giản một chút sao."
"Được rồi, tớ bảo đảm cậu sẽ thoải mái, sắp đến rồi." Vu Tư Tư bây giờ nghèo rớt mồng toi, voucher chăm sóc sắc đẹp ở thẩm mỹ viện này cô phải giành mới có được, phải tận dụng.
Hai người tiến vào thẩm mỹ viện, thoải mái tựa trên ghế quý phi, chờ tới lượt mình.
"Vết thương trên tay cậu thế nào rồi." Vu Tư Tư thoải mái thở ra một hơi, lấy một viên kẹo quăng vào trong miệng.
Cảm giác có tiền chính là rất tốt, cô cầm thẻ đỉnh cấp kim cương, đều có người chuyên hầu hạ, hoa quả rau dưa kẹo ngọt, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay thì có người sẽ đưa ra.
"Tốt lắm rồi, tớ nghĩ qua một tuần nữa là có thể tháo băng." Đan Diễn Vy đã gỡ bỏ lớp thạch cao, giờ chỉ còn quấn băng gạt, bệnh viện kê thuốc đặc hiệu quả rất có hiệu quả.
Cô có thể cảm giác vết thương đang ngứa, hẳn là vết thương đang khép lại.
Vu Tư Tư khẽ gật đầu: “Vậy thì tốt, không phải vậy một tuần lễ sau tiểu tiện nhân kia làm sinh nhật, có thể cậu không đi được."
"Không có chuyện gì, không ảnh hưởng." Cô không có quên trong ngăn kéo còn một tấm thiệp mời.
Hai nhân viên thẩm mỹ từ ngoài cửa đi vào, cho đắp mặt nạ, xoa bóp cho bọn họ.
Hai người bọn họ nói chuyện không ngừng.
Một giờ sau đó, Vu Tư Tư cùng Đan Diễn Vy hai người toàn thân mềm nhũn nằm trên ghế sofa ở đại sảnh, nhìn TV tẻ nhạt, ai cũng không muốn động đậy một chút nào.
Hôm nay tới thẩm mỹ viện bảo dưỡng không ít người, người đến cơ bản đều là người có chút quyền thế ở thành phố Cần An.
Vốn thoải mái nghỉ ngơi nhưng bị một trận đàm luận cắt ngang.
"Chị vũ, làn da của chị thật tốt a."
"Đúng đấy, Tiểu Thư mau nói cho chúng ta biết làm sao bảo dưỡng a."
"Đúng vậy đúng vậy, Tiểu Thư cũng không thể giấu làm của riêng."
"Nào có như mọi người nói tốt như vậy, có lẽ là do tôi gần đây đến đây hơi nhiều. Giọng của cô ta mang theo một chút tự kiêu cùng đắc ý.
Mặt khác có một người phụ nữ xen vào nói: “Ai cũng ước ao, Tiểu Thư đây là người gặp việc vui tinh thần thoải mái, hiện tại thành phố Cần An lan truyền đến mức sôi sùng sục, Lục đại luật sư lại là bạn trai của Tiểu Thư."
Lại một trận âm thanh kinh hô: “Oa, Tiểu Thư, bạn trai cô thật là lợi hại a, hiện tại là con rể hot nhất thành phố Cần An đó."
"Ba tôi tối ngày hôm qua trở về còn nói đến anh ấy, nói Lục luật sư có bao nhiêu ưu tú, thật lợi hại."
Cô ta khẽ cười một tiếng, làm bộ không thèm để ý nói rằng: “Ha ha, không có gì, Thiên chỉ là làm chuyện anh ấy nên làm mà thôi."
"Mẹ kiếp, tôi ngày hôm nay khẳng định là không có xem hoàng lịch." Vu Tư Tư quả thực nghe không vô, những nữ nhân này che giấu lương tâm chẳng lẽ không cảm thấy được buồn nôn sao, ngược lại cô sắp không chịu được.
"Tư Tư, đừng nói." Đan Diễn Vy cũng sửng sốt một chút, cô cũng không nghĩ tới lại ở chỗ này đụng phải Vũ Thư.
"Biết rồi." Vu Tư Tư biết cô không muốn cùng Vũ Thư trực tiếp va chạm, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ câm miệng.
Có thể Vu Tư Tư muốn đình chiến, có người không muốn.
"Tiểu Thư, cô xem hai nhỏ kia cô có quen không, người kia lúc nãy giống như trừng mắt nhìn cô đó." Cô gái đang nói chuyện là người vẫn luôn theo nịnh nọt, phục tùng Vũ Thư, nhưng vẫn luôn bị Vũ Thư áp chế, cho nên mới cố ý nói ra.
Vũ Thư theo ánh mắt của cô nhìn lại, nhìn thấy hai người nằm trên ghế sofa, con ngươi co lại, rất nhanh lại khôi phục tự nhiên, khóe miệng nhếch lên, ý vị không rõ.
Ngữ điệu thâm thúy nói rằng: “Quen biết, chúng tôi là bạn cũ, đi thôi, qua bắt chuyện một chút."
Cô cảm thấy mấy ngày nay rất buồn chán, Đan Diễn Vy liền chính mình đưa tới cửa tìm ngược, vậy cũng chớ trách cô không khách khí.
Mấy người kia đi theo bên cạnh Vũ Thư hai mặt nhìn nhau, làm sao cảm giác ánh mắt kia của Vũ Thư không giống như là đến gặp bạn bè, trái lại như là đi đánh ghen, trong mắt mọi người lóe lên sự hưng phấn, khẳng định là có trò hay để xem.
Các cô nhìn thấy Vũ Thư đi tới, mau mau nhấc chân đi theo.
Những người gọi là danh môn thiên kim nhìn có tri thức hiểu lễ nghĩa, trong xương chảy xuôi dòng máu cùng dân đen phố phường không khác nhau gì cả, chỉ là đem những khóc lóc om sòm chửi rủa, sửa lại một hình thức, giết người không thấy máu, hại người không cần đao.
Âm mưu thủ đoạn từ nhỏ ở nhà đã mưa dầm thấm đất, càng dễ dàng đố kị cùng hơn thua, một trái tim ngụy trang ba, bốn loại nhân cách, giờ khắc này cô ta nâng đỡ cũng không có nghĩa là yêu thích, cô ta giẫm đạp cũng không có nghĩa là cô ta đang hận, khả năng vẻn vẹn là tẻ nhạt mà thôi.
Vũ Thư tư thái tao nhã đi tới trước mặt hai người, bộ dạng xem thường hai người họ: “Tư Tư, không nghĩ tới lại ở chỗ này đụng phải hai người."
Vu Tư Tư móc móc lỗ tai, vươn người một cái, tản mạn quay đầu đối với Đan Diễn Vy nói rằng: “Vy a, ngươi có nghe một con chó chó sủa inh ỏi hay không?"
"Tư Tư. . ." Đan Diễn Vy nhìn Vũ Thư vẻ mặt khó coi, không biết trả lời như thế nào.
Vũ Thư khoanh tay trước ngực, Vu Tư Tư chết tiệt dựa vào cái gì không đem cô để ở trong mắt, luận thân phận, chính mình là thiên kim của quan lớn làm sao cũng so với một con gái của thương nhân đẳng cấp cao hơn nhiều.
"Vu Tư Tư cô có ý gì, nói ai là chó?"
Vu Tư Tư làm như vừa mới nhìn thấy đám người Vũ Thư, ngạc nhiên nói rằng: “Ách, tôi nói sai, cô không phải chó, người ta nói chó biết sủa sẽ không cắn người, chó không sủa mới cắn người."
Khóe mắt của Vũ Thư thoáng nhìn mấy người phu nhân phía sau, trong mắt loé ra một chút bi thương nói rằng: “Tư Tư tại sao có thể nói tôi như vậy, tôi biết Vy Vy cũng yêu thích Thiên, nhưng là chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng a."
Những người khác chỉ kịp nghe được Vũ Thư nói như vậy, có điều đầy đủ khiến các cô hiểu rõ, nhìn đến hai nữ nhân xinh đẹp đang nằm, khí thế ngạo mạn, đương nhiên là bảo vệ Vũ Thư.
"Tiểu Thư cô không sao chứ, tôi nhớ rồi, nhỏ này không phải vẫn đi theo Lục luật sư làm trợ lí sao?"
"Làm sao, Tiểu Thiến cô cũng biết?" Những người khác hỏi.
Tiểu Thiến gật đầu: “Lần trước công ty chúng tôi có một chút tranh cãi đi đế sở sự vụ Cường Thịnh, liền nhìn thấy nhỏ này theo sau Lục Trình Thiên."
"Tiểu Thư làm sao quen biết nhỏ này vậy?" Có người lập tức căm ghét nói.