CHƯƠNG 112: HỒNG NHAN HỌA THỦY
CHƯƠNG 112: HỒNG NHAN HỌA THỦY
Lục Trình Thiên quay về rồi, chỉ là dừng xe ở bên đường, lạnh mặt nhìn hai người họ thân mật với nhau.
Đặc biệt là khi Hà Cảnh Quân thay Đan Diễn Vy vén tóc ra sau tai, tay Hà Cảnh Quân vẫn để sau tai cô, hai người vẫn thâm tình như vậy.
Anh nhìn rất rõ.
Vì vậy Đan Diễn Vy vẫn luôn kháng cự anh, là bởi vì Hà Cảnh Quân phải không, anh lại còn…..
Đúng là châm chọc.
Con ngươi lạnh băng của Lục Trình Thiên nhìn thẳng vào đêm tối, anh đột nhiên mạnh mẽ rẻ hướng, đạp chân ga, xe rời đi như cung tên, lái đi rất xa.
Đan Diễn Vy nằm trên giường đột nhiên tỉnh dậy, đưa tay lau trán, lòng bàn tay đã thấm ướt, bốn phía vẫn một màu đen, chẳng lẽ cô lại gặp ác mộng.
Chưa hoàn hồn lại nằm xuống, không biết tại sao, trong lòng bỗng nhiên vô cùng bất an.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Đan Diễn Vy nhìn gian phòng trống rỗng, ánh mắt hiện ra một chút mất mác, nghĩ đến phải đi làm liền lập tức điều chỉnh tâm tình.
Rửa mặt thay quần áo đi làm.
Trong công ty đã có rất nhiều đồng nghiệp bắt đầu bận rộn.
Đan Diễn Vy không tính là sớm nhất cũng không phải quá muộn, trước đem đồ của mình đặt trên bàn làm việc, bắt đầu công việc như mọi sáng.
Đầu tiên tới phòng làm việc của Lục Trình Thiên trước, pha một ly cà phê đặt trên bàn làm việc của anh, lại dọn dẹp nhà vệ sinh một lượt, văn kiện đều xếp gọn gàng.
Làm xong tất cả, cô mới từ văn phòng đi ra, vô tình gặp phải Lân Hoàng vừa đi làm.
“Vy Vy, cuối cùng cô cũng đi làm rồi, cơ thể khỏe hơn chút nào chưa?”
Lân Hoàng thấy Đan Diễn Vy từ văn phòng của Lục Trình Thiên đi ra vô cùng vui vẻ, nghe nói cô nghỉ bệnh, vốn dĩ muốn đi xem thế nào, nhưng anh hỏi bộ phận nhân sự thế nào, họ cũng lấy lí do cá nhân để từ chối.
Anh mới nghĩ đến, đến số điện thoại của Vy Vy anh cũng không có.
Đan Diễn Vy ngẩn ra, sắc mặt tự nhiên trả lời, "Ừ, tốt hơn nhiều rồi."
“Sao tôi cảm thấy cô ốm một trận đã gầy đi rất nhiều.” Lân Hoàng quan tâm hỏi.
“Không có a, tôi trước giờ vẫn như vậy.” Ốm đi sao, tự bản thân cô cũng không nhận ra.”
“Thật mà, tôi nói thật đó, lúc trước mặt cô như quả trứng rất đáng yêu, bây giờ thì như mặt trái xoan, có điều cũng rất đẹp.” Lân Hoàng ở trên mặt Đan Diễn Vy khua tay múa chân.
Có điều gầy thì đẹp, béo hơn chút thì đáng yêu, chỉ cần người xinh đẹp thì thế nào cũng đẹp.
"Đứng ở chỗ này tán gẫu, cũng không cần làm việc nữa sao." Thanh âm lạnh lùng của Lục Trình Thiên truyền tới.
Toàn thân hai người đều run lên, Đan Diễn Vy khẽ mím môi cúi đầu thấp xuống, không muốn để cho anh nhìn thấy sự tủi thân trong mắt cô.
Đúng vậy, cô chính là cảm thấy tủi thân, không nói tiếng nào rời đi, ngay cả một câu giải thích cũng không có, khi nào nhà cô trở thành nhà trọ rồi?
“Luật sư Lục, chúng tôi lập tức đi làm việc.” Lân Hoàng cũng không hiểu lão đại đối việc chuyện nhỏ nhặt này, sao lại đột nhiên giống như ăn phải thuốc nổ vậy, ngữ khí còn có chút giận dữ.
Làm một trợ lí nhỏ bé, Đan Diễn Vy gật gật đầu với Lục Trình Thiên, tỏ vẻ đáp lại, đi theo phía sau Lân Hoàng.
Con ngươi nâu của Lục Trình Thiên nhìn chăm chú bóng lưng rời đi của Đan Diễn Vy, từ đầu đến cuối cô cũng không ngẩng đầu nhìn anh một cái.
Là bởi vì Hà Cảnh Quân trở về rồi, cho nên đợi không kịp muốn vạch rõ giới hạn với anh?
Đan Diễn Vy, tốt, tốt lắm.
Hai người thoát khỏi phạm vi nguy hiểm, Lân Hoàng thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Vy Vy, em không cần kiến nghị, lão đại của chúng trước giờ vẫn như vậy, chỉ là có thể hôm nay có chút không bình thường mà thôi.”
“Ừm.”Đan Diễn Vy có chút không yên lên tiếng đáp lại.
Lân Hoàng vẫn còn ở đó chưa hiểu được vấn đề: “Lúc trước lão đại của chúng ta mỗi ngày đều trưng bộ mặt lạnh băng ra, chúng tôi ngược lại quen rồi, không biết là tên nào không có mắt chọc giận lão đại, không lẽ gặp phải vụ án khó giải quyết, nhưng tôi cũng không nhận được thông báo mà.”
“Chẵng lẽ là bởi vì phương diện nào đó không hòa hợp. Cái này cũng không đúng, trước đó không phải báo chí đăng tin lão đại cùng với thiên kim tiểu thư Vũ Thư gì đó quen nhau sao?”
“Anh Hoàng, tôi đi làm việc trước. Đan Diễn Vy nghe thấy tên Vũ Thư, ánh mắt có mấy phần ảm đạm.
Lân Hoàng cảm thấy hình như mình nói những câu không thích hợp, vừa định cứu vãn chút hình tượng, thì thấy Đan Diễn Vy thất thần rời đi, ngay cả tiếng anh gọi cô cũng không nghe thấy. Làm sao sáng sớm mà từng người một trở nên kỳ quái.
Đan Diễn Vy sáng sớm đụng phải Lục Trình Thiên tâm hồn cứ lơ lửng, công việc cứ phạm sai lầm, đột nhiên nhớ đến việc hôm qua đáp ứng Tư Tư, bây giờ xem ra cô muốn nuốt lời rồi.
Cô đối với Lục Trình Thiên thật ra căn bản không quan trọng như vậy.
“Vy Vy, cô qua đây một chút.”
Nghe thấy có người gọi mình, Đan Diễn Vy bỏ văn kiện đã photo trong tay xuống, đi qua: “An Nghi, cô tìm tôi?”
“Đúng vậy, trong tay chúng tôi có việc rất quan trọng phải làm, không rời đi được, có thể phiền cô lấy trà sữa và đồ ngọt giúp không.” Lâm An Nghi có chút khó xử chỉ chỉ mình và những đồng nghiệp khác.
Những đồng nghiệp khác cũng phụ họa theo: “Phải đó, Vy Vy giúp tôi lấy hai cái bánh trứng, cơm sáng tôi cũng chưa ăn, rất đói a.”
“Tôi muốn một phần sandwich và cà phê, ít đường.”
“Tôi một ly nước trái cây, bỏ đá.”
Đan Diễn Vy nhìn ánh mắt cho rằng đó là chuyện đương nhiên của bọn họ và khóe miệng cười trên sự đau khổ của người khác của Lâm An Nghi, gật đầu nói: “Được.”
Mặc dù cô không biết tại sao An Nghi vẫn luôn có thành kiến với cô, nhưng cô là người mới, hơn nữa chỉ là một trợ lí nhỏ, chạy chân vặt cũng không có việc gì.
Cô chỉ không muốn quan hệ trở nên xấu đi.
Một dáng người mập mạp đứng trước mặt Đan Diễn Vy, bất bình nói: “Này này, mấy người có lầm không, đồ nhiều như vậy, một mình Vy vy sao mua được.”
“La Tố Như liên quan gì đến cô, nếu như cô sợ một mình Vy Vy mua không được vậy thì cô đi cùng đi, ai bảo cô đâu, hơn nữa Vy vy người ta cũng không lên tiếng, cô ở đây hét cái gì.”
Lâm An Nghi ánh mắt ghét bỏ nhìn La Tố Như, thật không biết bộ phận nhân sự làm cái quỷ gì, một người phụ nữ vừa mập vừa xấu cũng cho vô công ti làm, cũng không sợ kéo hình tượng của công ti xuống.
“Lâm An Nghi mọi người đều là đồng nghiệp, cô chèn ép Vy Vy như vậy còn không biết xấu hổ mà nói, ai mà không biết cô ghen tị việc Vy Vy có thể đi theo luật sư Lục, trợ lí trước cũng không chịu nổi cô hành hạ mới bỏ đi.”
La Tố Như không khách khí nói lại, ai sợ ai chứ, gầy như cây que còn không đủ hai tay cô nhéo.
Đan Diễn Vy có chút kinh ngạc nhìn Lâm An Nghi, cô rốt cuộc cũng hiểu tại sao nhiều người như vậy sao lại nhằm vào cô, cô cứ tưởng là đơn thuần làm khó người mới, không ngờ còn liên quan tới chuyện này.
Ai nói đàn bà là hồng nhan họa thủy, đàn ông cũng có bản lĩnh như vậy.