CHƯƠNG 10: ANH TỪNG THỪA NHẬN QUAN HỆ CỦA CHÚNG TA SAO?
CHƯƠNG 10: ANH TỪNG THỪA NHẬN QUAN HỆ CỦA CHÚNG TA SAO?
Bạn bè liền xì xào bàn tán.
“Xin lỗi, mình vào nhà vệ sinh môt chút.” Sợ lại bị truy hỏi, Đan Diễn Vy viện cớ thoát thân.
Đi xuyên qua hành lang, tới nhà vệ sinh, Đan Diễn Vy mới thở phào một hơi.
Cô vừa vào nhà vệ sinh, cổ tay thình lình bị bắt lấy, một hồi trời đất quay cuồng, lưng đè lên cửa, tay Lục Trình Thiên chống ở cạnh đầu cô, ánh mắt có chút lạnh lẽo thâm trầm: “Em block số điện thoại của anh rồi?”
“Chắc là không cẩn thận ấn nhầm.” Đan Diễn Vy trả lời qua loa, muốn thoát khỏi anh, Lục Trình Thiên lại càng nắm chặt tay cô: “Block anh, lại còn xóa facebook của anh, Đan Diễn Vy, em coi anh là trẻ con sao?”
Đan Diễn Vy ngẩng đầu, nhìn sâu vào đôi mắt khiến cô say đắm bao năm nay, lời nói cất giữ bao lâu nay trong lòng, cuối cùng cũng nói ra: “Lục Trình Thiên, anh, thích em sao?”
Lời vừa dứt, cô thấy ánh mắt Lục Trình Thiên kinh ngạc, dường như cô đang hỏi chuyện gì đó rất ngoài ý muốn.
Đôi mày xinh đẹp của Lục Trình Thiên nhíu lại, hồi lâu mới nói: “Đan Diễn Vy, chúng ta bên nhau lâu như vậy, em còn cần anh nói cái này sao?’
Thế nhưng bên nhau lâu như vậy, anh từng thừa nhận quan hệ của chúng ta sao?
Trái tim Đan Diễn Vy chua xót.
Nhìn xem, người đàn ông này, ngoài lúc tình mê ý loạn mới gọi cô Vy Vy, còn lại đều gọi cả họ cả tên của cô, xa lạ đến mức không bằng bạn học của anh.
“Lục Trình Thiên, em chán ghét loại quan hệ này.” Đan Diễn Vy bướng bỉnh đẩy tay anh ra, bình tĩnh nói: “Anh không thể cho em một câu trả lời khiến em thỏa mãn, còn em cũng không thích cứ thế này.”
Lục Trình Thiên là một người sống rất lý trí, cũng vì như vậy, mới có thể lăn lộn thành danh trong ngành luật. Trước lời của Đan Diễn Vy, anh chỉ trầm mặc một lát, sau đó nói: “Được, tùy em.”
Anh kéo cửa, đi ra ngoài, rất nhanh liền biến mất, giống như chưa từng tới đây vậy.
Đan Điễn Vy nhấc đôi chân dường như đã cương cứng, đi tới bên bồn rửa tay, mở vòi nước, ra sức té nước lạnh lên mặt, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt mà ướt sũng của bản thân trong gương.
Vừa rồi, lúc nói ra những lời đó, cô còn đang hy vọng, nếu Lục Trình Thiên có thể nói ra lời mà cô mong muốn, cô có thể vì anh mà đánh cược mọi thứ, nguyện ý dùng cả đời để đổi lấy sự tha thứ của bạn thân, nhưng không, anh chỉ là rất kinh ngạc mà thôi.
Người đàn ông này tàn nhẫn quá, cô bên anh 3 năm, nhưng anh chưa từng thừa nhận cô.
Cũng phải, đáng đời cô lại đi thích anh.
3 giờ chiều, lễ kỷ niệm thành lập trường chính thức bắt đầu, khóa đàn em năm nay lên sân khấu biểu diễn, vũ đạo nóng bỏng cùng màn ảo thuật đặc sắc khiến mọi người bên giới nhiệt liệt hưởng ứng, giữa các tiết mục, hiệu trưởng còn lên sân khấu phát biểu, cực kì náo nhiệt.
Vũ Thư kéo Lục Trình Thiên và Hà Cảnh Quân tới bên bàn tiệc, nói là dù sao cũng còn chỗ trống, cùng nhau vui vẻ. Bạn học khác thấy Vũ Thư kéo Lục Trình Thiên ngồi xuống, đều ngầm hiểu, nhiệt tình chào đón.
Đan Diễn Vy cười nhàn nhạt, cũng không nhìn ai, cúi đầu lột vỏ quýt ăn.
“Để anh.” Hà Cảnh Quân nói, đón lấy quả quýt còn chưa lột vỏ trong tay Đan Diễn Vy, đôi tay lộ vỏ quýt của anh thon dài, cực kì đẹp: “Loại quả này, em lột vỏ dễ bị đen móng tay, em chỉ cần ăn là được rồi.”
Đan Diễn Vy cũng mặc anh, gật đầu nói: “Cảm ơn.”
“Khách sáo gì chứ?”
Hà Cảnh Quân không ngờ không khí giữa hai người cứng ngắc như thế, liền tìm chủ đề nói chuyện với Đan Diẽn Vy, nói đến những chuyện thú vị ở nước Anh, sau đó chọc cười Đan Diễn Vy, hai người cười nói vui vẻ, dựa vào nhau lại càng thân mật.
Đối diện, tầm mắt của Lục Trình Thiên luôn dính trên người Đan Diễn Vy, ánh mắt trở nên thâm trầm.
“Thiên, anh muốn ăn không?’ Vũ Thư đưa cho Lục Trình Thiên một quả quýt đã lột vỏ, nịnh nọt nói: “Hiệu trưởng nói, sáng sớm hôm hay nhờ người đi hái ở nông trại đó, cực kì ngọt.”
Lục Trình Thiên ừ một tiếng, cúi đầu, liền ăn quả quýt mà Vũ Thư đưa cho. Vũ Thư ngừng một chút, đột nhiên trong lòng ngọt ngào, thầm nghĩ, anh vẫn là thích bản thân, chỉ là ngoài lạnh trong nóng mà thôi.