Chúng Tôi Quen Nhau Sao?

Chương 34: H+




Cái miệng tía lia của Từ Vi đã bị phong ấn rất lâu rồi. Nghệ sĩ của cậu vừa được minh oan thì cậu đã đăng bài than khóc " chăm sóc cho người bị tai nạn thật khó khăn "

Từ Vi sợ mọi người sẽ hoang mang nên đã commnent để giải thích " Vương ảnh đế bị tai nạn cho nên anh ấy bị mất trí nhớ. Chị Dương dặn tôi không cho phép anh ấy cầm điện thoại dù chỉ một giây vì sợ bình luận ác ý ảnh hưởng đến đầu óc của anh ấy. Các bạn thắc mắc vì sao tôi phải chăm sóc đúng không? Bởi vì chị Dương phải xả thân vì nghĩa, chị ấy về nước để chạy đôn chạy đáo cứu anh Vương đó "

Thông qua chuyện này thì fan couple lão làng đã vui đến không còn biết trời trăng mấy gió gì nữa

Fan couple của hai người càng ngày càng đông

Dương Tiểu Sương vô tình lướt thấy bài đăng của Từ Vi thì để lại một bình luận:" Chỉ ăn với chả ngủ thôi chứ chăm sóc ai, cậu mê cuộc sống sung sướng đó gần chết mà xạo "

Từ Vi cũng đáp lại:" Cho em ra dẻ chút đi mà "

Dù cho Vương Sáng được minh oan thì anh vẫn chưa thể trở lại làm việc. Trí nhớ anh chưa hoàn toàn hồi phục

Vương Sáng và Dương Tiểu Sương chưa ai xác thực tin đồn hẹn hò nhưng ai cũng biết họ là của nhau rồi

Video phỏng vấn năm đó của cô nhanh chóng được đào lại với nội dung " Chúng tôi quen nhau sao? "

" Há há chị Dương chúng ta bị vả mặt rồi "

" Ôi đanh đá thật sự, Sương Sương bây giờ bị vả mặt đau không vậy hả? "

Vương Sáng đem lại cho một dĩa cơm chiên rồi giật chiếc điện thoại ra:" Lúc bị chửi thì không dám xem, bây giờ thì xem cho lắm vào "

Cô cười nói:" Gì cơ, em chỉ muốn... "

Tiểu Sương chợt phát hiện có gì đó không đúng

" Lúc bị chửi " là sao, cô vẫn chưa cho anh cầm điện thoại mặc dù đã xong hết chuyện rồi mà, sao anh lại biết được

Cô mặc kệ đồ ăn ngon trước mặt mà thăm dò anh:" Anh mới nói gì? "

" Không có gì "

" Anh nhớ ra rồi? Từ lúc nào? "

Vương Sáng biết mình lỡ miệng rồi, anh cũng biết không thể giấu được cô nên đành phải ngậm ngùi giải thích:" Em còn nhớ hôm đó anh nói anh nhớ ra một chút rồi không? "

Anh không còn tâm trí của tuổi 17 nữa cho nên hôm bay về nước thì hai người liền vồ vào nhau

Hôm đó sau khi hành sự xong thì anh tắm rửa sạch sẽ cho cô rồi ngủ thiếp đi, còn cô thì ra ban công đứng hóng gió một chút

Dương Tiểu Sương đạp anh một cái:" Một chút của anh là tất cả đó hả? Hôm đó đã nhớ ra hết rồi sao? "

" Dạ. Anh cũng lén liên lạc với Từ Vi để biết hết mọi chuyện rồi, chỉ là muốn giả vờ để tận hưởng sự chăm sóc của em thôi "

Cô không biết nên vui vì anh nhớ ra hay là tức giận vì mình bị gạt nữa

" Em ra ngoài một chút "

Dương Tiểu Sương mặc kệ Vương Sáng đuổi theo mà lái xe rời đi. Cô dừng xe ở một nơi gần công viên rồi vào đó nghỉ ngơi một chút

Cô đang cảm thấy sự nhiệt tình của mình bị trêu đùa, nhớ ra rồi thì tại sao không nói cô biết chứ

Cô luôn cảm thấy có lỗi vì do mình nên anh mới bị tai nạn như thế, nhìn như vậy nhưng cô rất sợ anh sẽ không thể nhớ ra được

Mặc kệ Vương Sáng gọi điện cho cô bao nhiêu cuộc nhưng cô vẫn không bắt máy. Đến tối khi cô trở về nhà thì trong nhà tối om

Vừa mở đèn lên đã bị dọa cho chết khiếp, Vương Sáng không biết từ đâu đã đứng trước mặt cô

Anh ôm cô vào lòng rồi nghẹn ngào nói:* Anh xin lỗi mà, anh không cố ý gạt em, anh muốn nhận được nhiều sự quan tâm hơn thôi, anh... anh... không cố ý mà "

Người đàn ông này đang run bần bật mà giọng nói lại nghẹn ngào thế này, bao nhiêu sự tức giận của cô đều bay đi hết rồi

Dương Tiểu Sương vuốt lưng anh an ủi:" Được rồi, em không giận anh, nín đi nào "

" hức.. em nói dối, không giận tại sao lại không nghe máy, anh... hức thật sự rất sợ bị bỏ rơi "

Là cô không suy nghĩ thấu đáo, anh đã mất cha mất mẹ, cần sự quan tâm là đúng thôi. Người này cái gì cũng không sợ mà lại sợ cô bỏ rơi rồi khóc tức tưởi thế này

" Em xin lỗi, em không bỏ đi đâu hết "

" Thật không? "

Đáp trả câu trả lời đó là nụ hôn nồng nhiệt mà cô trao đến cho anh:" thế này không biết đã đủ thành ý chưa nào? "

Vương Sáng ẵm cô về giường rồi tắt đèn đi:" Anh chịu đựng rất lâu rồi "

Trên người cô là một chiếc áo trễ vai và một cái váy trắng. Anh không thèm cởi áo cô ra mà kéo chiếc áo xuống để lộ cặp ngực đầy đặn

Theo thỏa thuận của hai người là Vương Sáng không được phép để lộ dấu hôn trên cổ cô nhưng hôm nay anh đã không nghe lời

Mà cô cũng không thèm ngăn cản, anh đang cảm thấy tức giận, uất ức cho nên cô có cản cũng vô dụng thôi

Miệng anh vẫn đang liếm láp cổ cô nhưng tai đã dời xuống phần ngực, anh dùng hai ngón tay xoa nắn đầu ti khiến cô rên rỉ không ngừng

" Sướng không? "

" Ưm... con mẹ nhà anh... ưm.. làm thì... làm đi, còn hỏi nữa à? "

Sở dĩ câu trả lời của cô bị cắt khúc bởi vì khi cô đang nói thì đột nhiên anh bóp mạnh núm vú khiến cô rên rỉ

" Không có bôi trơn rồi, dùng cách khác nhé "

Bởi vì cô mặc váy cho nên càng thuận tiện cho việc anh dùng miệng mà khoáy đảo ở phía dưới

Anh kéo quần nhỏ sang một bên rồi dùng tay trêu đùa một chút:" Chưa gì em đã ướt rồi sao? "

Cô đạp anh một cái để cảnh cáo

Vương Sáng không náo nữa, anh dùng lưỡi liếm quanh một chút, sau đó lại mút rồi còn đưa lưỡi vào trong

Hai tay cũng không an phần mà mò mẫm lên cặp ngực nõn nà của cô

Những nơi cần sướng đều được đụng tới cho nên cô nhanh chóng " ra " lần đầu tiên

Vương Sáng thỏa mãn liếm láp rồi tiến lên để lại thêm vài dấu hôn trên người cô

Anh dừng lại ở đầu ti bên phải rồi **** *** ngấu nghiến, tay thì sờ xuống phía dưới chà sát một chút rồi đút hai ngón tay vào

Quá bất ngờ với hành động của anh khiến cô vùng vẫy rồi ưỡn ngực lên, vô tình lại khiến anh dễ dàng mút lấy núm vú cô hơn

" Ahh... khốn nạn... ưm... anh.. ai lại.... đút.. một lần hai ngón chứ hả... ưmm"

Nhờ vào động tác tay nhanh nhẹn của anh mà phía dưới phát ra tiếng nhóp nhép vô cùng *** dục, ngực cũng được nâng niu đến sướng điên cả người

Cô lập tức " ra " thêm lần nữa

Vương Sáng hôn lên môi cô một cái rồi mỉm cười chọc ghẹo:" Em *** **** như thế, làm sao mà nhìn được trong mấy tháng qua thế? "

Cô thở dốc liếc anh:" Con mẹ anh "

" Ahh.... "

Cô vừa nhắm mắt để nghỉ ngơi một chút thì phía dưới liền được lắp đầy, cảm giác khác hẳn với hai ba ngón tay kia nhiều

Anh biết bản thân mình *** vào quá đột ngột sợ cô sẽ không thích ứng được nên anh chưa động

" Em tiếp nhận một chút, lâu rồi không làm, phía dưới có chút chặt, vả lại anh cũng chưa vào hết "

Lớn như vậy mà còn chưa hết, mấy lần trước làm sao mà anh lút cán được em thế

Cô đã không còn sức để thốt lên những lời đó rồi

Thấy cô có vẻ dễ chịu hơn thì anh liền động, chỗ nào sướng trên người của cô thì anh đều biết rõ

Anh rất biết cách khiến cô rên không ngừng nghỉ, cứ hết lần này đến lần khác, hoàn toàn không cho cô có cơ hội nghỉ ngơi

Mãi đến khi cô ngất đi thì anh mới dừng lại

Con người cô rất quật cường, dù cho đã thấm mệt nhưng vẫn không hề cầu xin anh dừng lại

Vương Sáng ẵm cô đi tắm rửa rồi đặt cô về lại giường, anh còn đút nước cho cô vì sợ cô đau họng

Anh xoa bụng cô một chút rồi mỉm cười

Vừa tỉnh dậy thì đập vào mắt cô là lòng ngực rắn chắc của Vương Sáng. Dù cho rất giận vì tối qua anh không hề nương tay chút nào thì hôm nay nhìn vẻ mặt ngoan ngoãn ngủ say của anh, trong lòng cô chợt không còn giận chút nào

Tật mê trai này đúng là không dễ bỏ

Vương Sáng cảm thấy có ánh mắt nhìn chằm chằm vào bản thân nên phải thức giấc:" Em à, sao lại dậy sớm thế, ngủ thêm đi mà "

" Đã 12h trưa rồi, không sớm nữa "

" Bây giờ thế này thì em cũng đâu đi làm được "

Đắng lẽ cô còn định ôm anh ngủ thêm một chút nhưng sau câu nói này thì cô quyết định đạp anh xuống giường rồi ngủ một mình

Vương Sáng đứng dậy cười rồi hôn lên tóc cô:"Em ngủ thêm đi, anh nấu cơm cho em "

Sao lại có cảm giác như cặp vợ chồng mới cưới nhỉ

Lần trước khi trí nhớ ạn vừa đủ tuổi thì cô đã làm với anh nhưng chưa làm tới bước cuối. Bây giờ tuy rất mệt nhưng lại rất thỏa mãn

Nghĩ đến đó thì cô lại cảm thấy kì lạ, cô lập tức vừa đỡ eo vừa đi ra phòng bếp

" Nè Vương Sáng, anh đừng nói với em là anh làm với em xong liền nhớ ra nha? "

Vương Sáng ngẫm nghĩ lại một chút rồi gật đầu:"Cũng có thể là thế, đột nhiên anh nhớ lại vào lúc đó, phần lớn là do em rồi. Lần trước khi anh nhớ lại cũng là nhờ em "

" Nghĩ lại mới phát hiện nhỉ? Hình như anh thấy em nên trí nhớ mới tốt lên đúng không? Nếu không có em thì anh phải làm sao đây hả? "

Anh nhún vai rồi nói:" Độc thân đến già, có khi sẽ tự tử "

Tiểu Sương chạy đến đánh đầu anh một cái:" Nghĩ tầm bậy tầm bạ, tự tự gì chứ, sống trên đời là không được tiêu cực có hiểu không? "

" Vâng ạ "

Trong lúc đợi Vương Sáng nấu đồ ăn cho thì cô lướt điện thoại xem một chút

Điện thoại cô đã 99+ từ lúc nào không hay. Ngọn nguồn đều là do Vương Sáng mà ra

Anh tự mình chụp cô nằm trong vòng tay anh ngủ rất ngon với dònv caption " Chúng tôi quen nhau rồi "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.