Chúng Tôi Quen Nhau Sao?

Chương 32




Phía nhãn hiệu bị cô dạy dỗ cho ra trò nên chả ai dám hó hé nửa lời. Albert cũng dặn dò họ hãy tin tưởng người phát lương hằng tháng của họ một chút

Bên phía Vương Sáng cũng vô cùng yên bình, bốn người họ, hai cặp đôi cứ thế sống yên ổn trong một căn biệt thự

Sơ hở là đánh bài, mở tiệc nhậu cho tới sáng

Dương Thành đã nghe được tin tức trên mạng, tin tức này liên quan đến công ty của ông cho nên ông nắm bắt rất nhanh

Ông ngay lập tức bay về

Cốc Cốc

Dương Vân Tình bình tĩnh nói:" Vào đi "

Cô còn không thèm ngước đầu lên mà chỉ cúi đầu làm việc, phê duyệt hồ sơ

Đến khi người gõ cửa bước vào thì cô nói:" Có tài liệu thì để ở đây rồi ra ngoài đi, ở đây có một sắp tài liệu liên quan tới Trình gia, lại đây lấy rồi gửi qua cho Tiểu Sương giúp tôi "

" Con dám ra lệnh cho ba rồi à? "

Dương Vân Tình ngay lập tức dừng tay, mặt cô tái mét nhìn lên:" Ba à, về sau không gọi con đến rước "

Dương Thành tức giận nói:" Hai đứa con lại làm ra việc lớn gì rồi hả? "

Tiểu Sương ở bên đây vẫn đang hưởng thụ cuộc sống cùng người yêu và bạn bè thì lại bị tiếng chuông điện thoại phá rối

Hoàng Tinh Khánh gọi đến nói:" Nhanh về nước đi Tiểu Sương, chị của em sắp chết rồi kìa, ba em về rồi "

" Cái gì " Cô bật người dậy nói

" Chú ấy vẫn còn ở trong phòng làm việc của chị em, trợ lí của cô ấy vừa gọi cho tôi kêu tôi báo cho em biết vì cậu ta gửi email cho em không được "

Dương Tiểu Sương tắt điện thoại ngay lập tức, cô lập tức kiểm tra suất máy bay nào gần nhất

" Đến lúc trở về rồi "

Dự định của cô là tuần sau mới về nhưng mới được ba ngày đã nghe tin người cha yêu dấu đã tức giận quay về

Chuyến bay gần nhất cũng là tối hôm sau, dù sao mọi chuyện cũng gần xong, đến lúc mọi người nên về rồi cho nên cô đặt luôn 4 vé

Buổi trưa thì nhận được điện thoại của Hoàng Tinh Khánh, đến tối thì Dương Vân Tình đã có thời gian gọi đến:" Dương Tiểu Sương, ngày mai em về liền cho chị "

" Biết rồi, đặt vé rồi, ngày mai sẽ về "

Dương Vân Tình thở hắt ra một hơi rồi bắt đầu kể lể với cô:" Hồi trưa chị rất sốc khi ba về đó em có biết không hả? Ông ấy để chị làm việc xong rồi mới bắt đầu tra hỏi. Bao nhiêu chuyện thì chị đã kể hết cả rồi, bây giờ mới có thời gian rảnh để gọi em đó "

" Chúng ta như nhau thôi, chị đối mặt với ba trước nhưng tội chị nhẹ. Em đối mặt với ba sau nhưng tất cả những chuyện này đều do em, em thấy em chuẩn bị quỳ gối xin lỗi rồi "

" Chúc em may mắn "

Vương Sáng cầm lên cho một ly sữa:" Uống đi rồi ngủ này. Hôm nay nhìn cô có chút bồn chồn mà chúng ta lại về nước gấp như thế, có chuyện gì rồi sao? "

" Không sao, chẳng có gì to tát đâu "

Vương Sáng cũng không nói nữa, anh biết cô đang coi anh là trẻ con đáng thương cần bao bọc, việc gì cũng giấu anh hết cho nên dần dần anh không mong câu trả lời nữa rồi

Hôm nay sân bay đông hơn bình thường rất nhiều, tin tức Vương Sáng về nước không thể nào bị lan nhanh như thế được

" Là fan của Tăng Gia Đồng, nhìn banner kia kìa "

Dương Tiểu Sương đương nhiên biết là phải nhìn banner nhưng những câu nói trên banner là

" Nữ thần dịu dàng "

" Em gái quốc dân "

Theo đánh giá của Tiểu Sương thì danh hiệu này cho Tăng Gia Đồng quả thật là dối trá. Ấn tượng đầu tiên mà cô có về Tăng Gia Đồng là cô ta rất ấu trĩ

Hôm nay bốn người họ bịt kín mít rồi hòa vào dòng người đông đúc để lên xe đã được chuẩn bị trước

Xe đổ vào cửa sau công ty Trác Hiên, bốn người họ cùng nhau đi vào

Dù sao đều là người cùng công ty, họ vừa về đã bị phát hiện ngay. Tin tức cũng nhanh chóng được biết đến

Dương Tiểu Sương mượn xe của Hoàng Tinh Khánh để đưa Vương Sáng về nhà cô rồi mới lái xe đến công ty

Nhưng khi vừa đưa Vương Sáng vào nhà thì cô đã đứng hình ngay lập tức. Dương Vân Tình và Dương Thành đều đang ngồi chình ình ở sofa

Đúng là kiếp nạn

" Ba à, sao ba lại ở đây thế? "

" Cô đủ lông đủ cánh rồi, muốn làm gì thì làm, kế hoạch lớn như thế lại tự mình vạch ra rồi tự mình thực hiện, cô còn xem tôi là ba không? "

Vương Sáng chưa từng gặp ba của Dương Tiểu Sương trước kia, anh chỉ biết ông ấy đang muốn làm gì đó với cô thôi cho nên anh đứng chắn trước mặt cô

Dương Tiểu Sương khều nhẹ anh rồi nói:" Anh ra xe ngồi đợi em, lát sau em ra với anh "

" Mọi lần tôi đều nghe lời cô nhưng lần này tôi không nghe nữa, tôi muốn đứng đây với cô "

Dương Vân Tình đến giải vây cho đứa em của mình:" À Vương Sáng đúng không, chúng ta ra ngoài nói chuyện chút đi "

Dương Tiểu Sương mím môi nói:" Con xin lỗi, kế hoạch lớn thế này nhưng không nói ba biết, là con đã sai, mong ba tha lỗi ạ "

Dương Thành nhìn cô chăm chú rồi tức giận nói:"Ba chưa từng phản đối con làm gì, nhưng lật đổ Trình gia là một việc rất nguy hiểm, rất có thể ảnh hưởng đến công ty chúng ta, con không thể bàn bạc với người lớn một chút sao? Còn việc cổ đông lần trước nữa, các người không xem tôi ra gì nữa rồi "

" Ba à, nói cho ba biết tất cả thì có thể làm được gì đây hả? Nếu ba đã tin tưởng giao công ty cho hai đứa con gái của mình thì đừng nên hoài nghi chúng chứ "

" Dương Tiểu Sương, con rất thông minh và mưu trí hơn người nhưng không có nghĩa là việc nào con làm cũng là đúng. Nếu Trình gia có con bài tẩy cuối cùng thì con tính làm sao? Nếu không có cậu trợ lí đó làm nội gián thì sao? Nếu không có giám đốc Hoàng giúp thì sao? Lúc đó con sẽ làm gì? "

" Ba à, trên đời này không có " nếu " đâu. Xảy ra rồi chính là xảy ra rồi, chẳng có nếu gì ở đây cả. Ba đừng xem con là trẻ con nữa, ba biết năm 20 tuổi con đã tự mình lập nghiệp ở nước ngoài như thế nào không? Bao nhiêu lời mắng chửi, bao nhiêu ánh mắt dè bĩu, bao nhiêu sự nghi ngờ con đều nhận hết cả rồi cho nên con tự biết bản thân mình đang làm gì mà "

Dương Thành nhìn ánh mắt kiên định của cô thì rưng rưng nuớc mặt:" Con đúng là i hệt mẹ con, đều cứng đầu như nhau nhưng đều rất tài giỏi. Người lúc nãy là Vương Sáng? Cậu ta đã ổn hơn chưa? "

" Ba không muốn biết gì về anh ấy à? "

Ông xoa đầu cô rồi cười:" Con gái tôi tài giỏi biết bao nhiêu cho nên ánh nhìn của nó chắc chắn là rất tốt, ba tin con chọn đúng người "

Dương Vân Tình thấy Vương Sáng cứ hướng mắt về phía cảnh cửa mãi thì bật cười:" Cậu nên lo cho cậu thì hơn, không ai làm gì được con bé đó đâu "

Vương Sáng hỏi:" Cô ấy sẽ không sao chứ? "

" Cậu mới có sao đó, tôi đã nói không ai làm gì được con bé đâu. Cậu nên biết ơn vì gặp được con bé trong cuộc đời đi. Ngay lúc mọi người đều muốn vứt bỏ cậu rồi, chửi mắng cậu khắp nơi thì trong bóng tối có một người chạy đôn chạy đáo để giải oan cho cậu "

Vương Sáng im lặng một chút rồi mới nói:" Lúc trước khi còn ở nước ngoài, tôi cảm thấy không nhớ ra cũng tốt nhưng bây giờ tôi muốn nhớ ra tất cả, lần đầu gặp cô ấy như nào? Tôi làm sao để có được cô ấy? Tôi.... tôi... muốn biết tất cả về Tiểu Sương. Tôi không muốn cô ấy thiệt thòi "

Dương Vân Tình nhìn chăm chú biểu hiện trên mặt cậu một lúc rồi mới nói:" Mới 17 tuổi đã nghĩ được như thế, tôi nhận cậu rồi, em rể à "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.