Diễn võ trường, trong không gian trận pháp.
Chiến đấu của ba đại Tôn Giả, trong khoảnh khắc, phân ra thắng bại.
Lý Vân Nhai cưỡng chế khiếp sợ trong lòng, chua xót cười một tiếng.
Trước đây, kiêng kỵ kính sợ của hắn với Triệu Phong, phần lớn là bắt nguồn từ huyết mạch nhãn đồng của đối phương.
Mà sự thật chứng minh, Triệu Phong cho dù không sử dụng huyết mạch nhãn đồng, cũng không phải là tầng Tiểu Đan Nguyên Cảnh có thể chống lại.
Cho dù hai vị Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ liên thủ, vẫn không chịu nổi một kích.
Thảm nhất vẫn là Khô Lâu đường chủ, bị Triệu Phong "Thất thủ" Chém rụng một xương cánh tay, đây là ở dưới trạng thái cường hóa của "Cốt Diễm Cự Nhân" hắn.
- Thực lực Triệu Phong, đã toàn diện đuổi kịp và vượt qua ta, cho dù không có ước thúc của "Minh tâm chủng", ta ở trước mặt hắn, cũng không có chút lực phản kháng nào.
Khô Lâu đường chủ phủ phục run sợ, trong hốc mắt một mảnh sợ hãi.
Theo sự chênh lệch càng lúc càng lớn giữa hai người, Khô Lâu đường chủ thậm chí lo lắng, giá trị lợi dụng của mình càng ngày càng nhỏ, có thể bị Triệu Phong vứt bỏ không.
Một lát sau, mấy người Triệu Phong trở về phòng khách.
Khô Lâu đường chủ đã tiến vào trong Vạn Quỷ Châu, chữa trị thương thế.
- Lý Vân Nhai, về cửa đột phá Vĩnh Phong điện chủ, có quan hệ gì với việc tỷ thí giữa ngươi và ta?
Triệu Phong đưa ra nghi vấn.
- Thuyền trưởng, tình huống là như vậy. Theo ta tìm hiểu, Vĩnh Phong điện chủ thực lực siêu quần, có một sở thích, đó là thích quan sát quyết đấu. Hắn thường xuyên đứng ở cạnh kỹ trường Hư Hải, tham dự áp trụ quyết đấu, thỉnh thoảng còn mở nhà cái.
Lý Vân Nhai giải thích.
Triệu Phong nghe xong, không khỏi ngạc nhiên.
Đường đường Hư Hải điện chủ Quần Đảo vực một phương, không ngờ có loại sở thích nhàm chán này.
- Thuyền trưởng có chỗ không biết.
Lý Vân Nhai mỉm cười lắc đầu:
- Vĩnh Phong điện chủ rất tinh mắt, giỏi về khai quật nhân tài, ở trong cạnh kỹ trường Hư Hải, hắn từng khai quật rất nhiều cường giả, không ít trở thành phụ tá đắc lực của hắn. Trước kia, một cường giả hắn khai quật, chỉ sau một năm, liền trở thành một vị Vương Giả Hư Thần cảnh. Những sự tích của hắn, đều được truyền làm giai thoại.
- Nói như vậy, ngươi tìm hiểu thực lực của ta, là muốn ta từ cạnh kỹ trường Hư Hải, làm cửa đột phá, khiến cho Vĩnh Phong điện chủ chú ý, đồng thời tiếp cận hắn.
Triệu Phong rất nhanh minh bạch.
Lý Vân Nhai mỉm cười gật đầu:
- Đúng vậy.
Trải qua thử dò xét, hắn với Triệu Phong tin tưởng mười phần.
Lý Vân Nhai tin tưởng, với ngôi sao chói mắt như Triệu Phong, chỉ cần có thể đại triển thân thủ ở cạnh kỹ trường Hư Hải, rất dễ dàng tiến vào tầm mắt của Vĩnh Phong điện chủ.
Nếu như có thể nhận được ưu ái của Vĩnh Phong điện chủ, cùng tiếp cận, như vậy có quan hệ với "Khóa Vực đại trận", sẽ có khả năng thương lượng.
- Đi.
Triệu Phong không do dự, mang theo Lý Vân Nhai, cùng nhau đi cạnh kỹ trường Hư Hải.
Hư Hải Linh điện, phân bố các nơi của Hư Không Hải.
Đồng dạng, mỗi Hư Hải Linh điện, đều thiết lập cạnh kỹ trường tương ứng.
Triệu Phong lúc tiến vào, trên thính phòng bốn phía cạnh kỹ trường, truyền đến không ít tiếng hò hét.
Trong sân, trên mấy đài thi đấu, đều có cường giả giao phong.
Bình thường tham dự chiến đấu, tu vi thấp nhất đều là Chân Chủ đỉnh phong, Nửa bước Đan Nguyên Cảnh.
Cấp chiến đấu chủ lưu, là Tiểu Đan Nguyên Cảnh.
Dù sao Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, ở trong tông phái Nhị Tinh, cũng đều tương đối hiếm thấy, có thể liệt vào cao tầng.
- Dạ Ma Vũ… Dạ Ma Vũ… Dạ...
Trên ghế xem cuộc chiến, truyền đến một hồi hò reo hưng phấn.
Chỉ thấy trên đài thi đấu ở chính giữa, một nam tử ưu nhã khoanh tay đứng ngạo nghễ, u ám như bóng đêm.
Nam tử ưu nhã kia, trên người có một tầng ánh sáng u ám thần bí, phảng phất có thể hấp thu ánh sáng, có vẻ sâu không lường được.
- Quá điên cuồng rồi, Dạ Ma Vũ ở trên cạnh kỹ trường Vĩnh Phong, đã hoàn thành năm mươi sáu trận thắng liên tiếp.
- Trăm năm gần đây, trong hàng ngũ Tiểu Đan Nguyên Cảnh, hiếm có người có thể vào năm mươi trận thắng liên tiếp.
- Dạ Ma Vũ này, rốt cuộc có lai lịch gì, hắn đã phá vỡ kỷ lục mười năm gần đây rồi.
Trong cạnh kỹ trường, tiếng nghị luận không ngừng.
- Dạ Ma Vũ, ngươi xác định vẫn muốn tiếp tục khiêu chiến? Đối thủ kế tiếp của ngươi, sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Một trọng tài Đại Đan Nguyên Cảnh nói.
- Tiếp tục.
Dạ Ma Vũ hừ lạnh một tiếng, nỉ non nói:
- Mục tiêu của ta là, 'Khiêu chiến trăm trận thắng liên tiếp' Cấp Tiểu Đan Nguyên Cảnh.
- Đối thủ của ngươi, là ta.
Thanh âm bá đạo vang dội, một đại hán khôi ngô cơ thể như vàng ròng, xuất hiện trên đài thi đấu.
Xôn xao.
Dưới trận một mảnh kinh hô:
- Hỏa Kim Phách Vương.
- Hỏa Kim Phách Vương ở cạnh kỹ trường Hư Hải, thân kinh bách chiến, đã từng ngăn chặn bước tiến của không ít người khiêu chiến.
- Nghe nói Hỏa Kim Phách Vương này, lúc trước là được Vĩnh Phong điện chủ khai quật, bây giờ chuyên ra sức cho cạnh kỹ trường.
Rất nhiều người ở đây, đều nhận ra thân phận người đó.
Hiển nhiên, Hỏa Kim Phách Vương này ở cạnh kỹ trường Hư Hải, khá có danh tiếng.
- Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ? Mới năm mươi sáu trận thắng liên tiếp, đã phái ra đối thủ mạnh như vậy.
Lý Vân Nhai thở dài nói.
- Khiêu chiến trăm trận thắng liên tiếp?
Triệu Phong lộ ra một tia nghi hoặc.
- Thuyền trưởng, đây là một khiêu chiến vinh dự của cạnh kỹ trường Hư Hải, do chính phủ thiết lập. Cứ thu được thắng lợi liên tiếp nhất định, thí dụ như hai mươi sáu trận thắng liên tiếp, năm mươi trận thắng liên tiếp, sẽ có phần thưởng tương ứng. Nếu như có thể thu được "Trăm trận thắng liên tiếp", sẽ thu được phần thưởng cực lớn, thậm chí đặc quyền vinh dự cực cao...
Lý Vân Nhai giải thích.
Một phen giải thích, Triệu Phong minh bạch quy tắc "Khiêu chiến trăm trận thắng liên tiếp".
Bởi vì loại khiêu chiến thi đấu này, trăm trận thắng liên tiếp cuối cùng, có tưởng thưởng cực lớn, chính phủ sẽ nghĩ tất cả biện pháp ngăn chặn.
- Trong trăm năm gần đây, ở Quần Đảo vực Vĩnh Phong này, cho đến nay vẫn chưa ai hoàn thành "Trăm trận thắng liên tiếp".
Lý Vân Nhai bổ sung một câu.
Một trăm năm?
Đồng tử Triệu Phong hơi co rút.
Thời gian một trăm năm, Quần Đảo vực lớn như thế, sẽ sinh ra bao nhiêu cường giả tinh anh?
Bởi vậy có thể thấy được, khó khăn của trăm trận thắng liên tiếp này, sẽ có bao nhiêu.
Ngay khi hai người nói chuyện với nhau, chiến đấu trên đài thi đấu, đã bắt đầu.
Hỏa Kim Phách Vương là Tôn Giả lưu phái luyện thể, lực lượng cùng phòng ngự, cực kỳ mạnh mẽ, phương diện này có lẽ còn hơn cả Khô Lâu đường chủ.
- Thước Kim Phần Thiên.
Hỏa Kim Phách Vương hét lớn một tiếng, cả người giống như tượng thần bằng vàng ròng, quyền chưởng oanh kích, đài thi đấu mơ hồ lắc lư.
Phành…
Quyền quang khủng bố, ánh vàng rực rỡ, diễm khí bá đạo trào lên, như là núi lửa bộc phát.
- Chút tài mọn.
Thân hình Dạ Ma Vũ u ám, "Vụt" một thoáng, bốn phía lâm vào một vùng tối tăm như đêm đen.
Màn đêm u ám kia, không chỉ che tầm mắt đối thủ, còn có tác dụng che mất cảm quan ở một mức nhất định.
Vụt...
Thân ảnh quỷ mị như u linh, từ một chỗ khác của màn đêm, lăng không hiện lên, thong dong tránh thoát công kích.
- Thân pháp thật huyền diệu, thân hình Dạ Ma Vũ, có thể dung nhập vào màn đêm kỳ lạ kia, đồng thời trong nháy mắt hiện thân ở bất kỳ một khu vực nào, giống như di chuyển không gian.
Ánh mắt Triệu Phong sáng lên.
Ở đây, chỉ có một số Tôn Chủ phượng mao lân giác, là có thể như Triệu Phong, thấy rõ thân pháp ảo diệu của Ma Vũ.
- Cút đi.
Hỏa Kim Phách Vương toàn thân nhấp nháy kim quang, nương theo diễm văn màu đỏ, tạo nên sóng hư quang vài thước, hình thành lực lượng nghiền ép khủng bố, chấn động phạm vi hai mươi trượng.
Một chiêu này của hắn, có thể trực tiếp nghiền nát đốt diệt hết thảy sự vật phạm vi phụ cận.
Phốc…
Thân ảnh quỷ mị kia, phá diệt biến mất, chỉ là một tàn ảnh.
- Ám Dạ Vô Ngân.
Một khí tức vô hình u ám thần bí, từ chỗ Hỏa Kim Phách Vương đứng, vượt qua.
Đinh xuy.
Bên ngoài thân Hỏa Kim Phách Vương vẩy ra đốm lửa, gào lên một tiếng.
- A…
Không thấy bất kỳ dấu hiệu công kích nào, bên ngoài thân "Hỏa Kim Phách Vương", lưu lại một đạo vết máu.
Trên đài khách quý chính giữa đang xem cuộc chiến.
- Ừm, trong cơ thể Dạ Mạc Vũ này, ẩn chứa ' Dạ Ảnh huyết mạch' từ xưa, loại huyết mạch này, có thể truy nguyên đến thời đại Vạn Tộc Bảng thái cổ.
Một trung niên Kim Long văn bào màu tím, chẳng biết lúc nào, hiện thân ở cạnh kỹ trường Hư Hải.
Hắn là hiện thân thế nào, gần như không ai phát hiện.
Ồ!
Triệu Phong sinh ra một tia cảm ứng, ánh mắt không khỏi ném về phía trung niên Kim Long văn bào màu tím kia.
- Vĩnh Phong điện chủ.
- Điện chủ đại nhân.
Trên đài khách quý, truyền đến không ít thanh âm cung kính.
Ngay cả đám Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, cũng với Vĩnh Phong điện chủ, khách khí hành lễ.
- Hắn, chính là Vĩnh Phong điện chủ?
Triệu Phong thu hồi ánh mắt, không tận lực dò xét, để tránh khiến cho Vĩnh Phong điện chủ chú ý.
Dù sao, tu vi của Vĩnh Phong điện chủ, cũng tiếp cận Nửa bước Vương Giả.
- Ám Dạ Vô Ngân.
Trên cạnh kỹ trường, trong màn đêm tối tăm, công kích vô thanh vô tức, lần lượt đánh lên trên người Hỏa Kim Phách Vương.
Phốc phốc…
Dù là thể phách phòng ngự cường đại của "Hỏa Kim Phách Vương", thương thế trên người, không ngừng tích lũy.
- Vĩnh Phong điện chủ xuất hiện rồi?
Thân hình Dạ Ma Vũ, dung nhập vào trong màn đêm tối tăm, khóe mắt dư quang, lại nhìn thấy Vĩnh Phong điện chủ.
Tâm trạng bình tĩnh của hắn, đột nhiên nảy sinh một tia kích động.
- Ám Dạ Vô Song.
Trong màn đêm, chỉ thấy mấy đạo phong nhận như ánh trăng, giao thoa ở trên một "Điểm", nguyệt mang lạnh lẽo chói mắt, bắn ra uy năng kinh người.
Phốc…
Trên lồng ngực của Hỏa Kim Phách Vương, lưu lại một vết máu hình "X", sâu vào tạng phủ.
- A.
Hỏa Kim Phách Vương kêu thảm một tiếng, trên lồng ngực máu tuôn như suối, thân hình lảo đảo, ngã vào trong vũng máu.
Hít…
Dưới trận vang thanh âm hít vào một hơi lạnh.
- Bí kỹ huyết mạch rất đặc biệt, đem uy lực công kích, chồng điệp tăng gấp hai, ba lần.
Trong lòng Triệu Phong hơi run sợ.
Dạ Ma Vũ này, tu vi chưa tới Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, nhưng huyết mạch thần bí, chiến kỹ cao siêu huyền diệu, lại khiến người ta sợ hãi.
- Dạ Ma Vũ thắng, trận thắng liên tiếp thứ năm mươi bảy.
Trọng tài tuyên bố…
Sau khi phân ra thắng bại, dưới trận một nhà vui mừng, một nhà hứng khởi.
Lần khiêu chiến trăm trận thắng liên tiếp này, mỗi một cuộc chiến đấu, đều có người đặt cược.
- Ta cá là Dạ Ma Vũ, có thể hoàn thành sáu mươi trận thắng liên tiếp.
- Hừ ta cá là bảy mươi trận thắng liên tiếp.
Rất nhiều người xem, tham dự đặt cược.
Bởi vì, đối thủ càng sau, sẽ càng ngày càng mạnh.
Đánh cuộc số lần thắng liên tiếp càng nhiều, như vậy tiền lời cũng sẽ càng cao.
Đương nhiên.
Không người nào dám đánh cuộc "Trăm trận thắng liên tiếp", mặc dù tỉ lệ đặt cược "Trăm trận thắng liên tiếp" Trước mắt của Dạ Ma Vũ, cao gần một ngàn lần.
Nửa canh giờ sau.
Sau khi Hỏa Kim Phách Chủ bị thua, Dạ Ma Vũ lại lần lượt đánh bại ba, bốn vị cường địch.
- Ngày mai lại khiêu chiến.
Trên mặt Dạ Ma Vũ có một tia mệt mỏi, ngừng khiêu chiến.
Hôm nay, hắn đã tiến hành mười lượt khiêu chiến, nhất là mấy đối thủ sau đó, đều có chiến lực cấp Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
- Dựa theo quy tắc khiêu chiến trăm trận thắng liên tiếp, mỗi ngày phải thắng liên tiếp mười trận, mới có thể nghỉ xả hơi, trừ phi không người nào ứng chiến.
Lý Vân Nhai giải thích.
Vụt...
Đúng lúc này, một thành viên chính phủ của cạnh kỹ trường, xuất hiện ở trước mặt Triệu Phong và Lý Vân Nhai.
Người đến, là một lão già trường sam đỏ thẫm, là một vị Tôn Chủ.
- Vị huynh đài này, ngươi có đồng ý tham gia ngăn chặn trăm trận của Dạ Ma Vũ ngày mai không.
Lão già áo đỏ cười tủm tỉm nhìn Lý Vân Nhai.
- Vậy cũng được áo?
Triệu Phong vẻ mặt cổ quái.
Lão già áo đỏ không cho là đúng, lạnh nhạt nói:
- Sao lại không? Trăm trận thắng liên tiếp đại biểu cho vinh quang cùng phần thưởng khổng lồ, há có thể để người ta dễ dàng cướp lấy. Mời ngoại viện, là chuyện hết sức bình thường.
Dứt lời, hắn đánh giá Lý Vân Nhai đầy hứng thú.
Lý Vân Nhai ý vị bất phàm, tu vi tới gần Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Hiển nhiên, người của chính phủ cạnh kỹ trường này, nhìn trúng thực lực tu vi của Lý Vân Nhai, muốn mời hắn đi đánh Dạ Ma Vũ.