Lão bà âm hàn bị một chưởng của Triệu Phong đập bay, ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía Triệu Phong.
Chỉ có nàng mới hiểu được, lực phá hoại của một chưởng này của Triệu Phong đến cùng là mạnh đến bao nhiêu.
Ông chi chi!
Lực Phách Lôi Vực bốn phía xung quanh Triệu Phong tập trung trên người lão bà âm hàn, khiến cho nàng lúc nào cũng luôn bị trọng áp cự đại cùng sấm đánh, không cách nào đào thoát được.
- Hai người các ngươi, còn không mau tiến lên!
Lão bà âm hàn lập tức quát lên.
Triệu Phong đầu tiên tập trung giết nàng, lão bà âm hàn căn bản là trốn không thoát nổi.
Nếu như liên hợp tất cả mọi người, có lẽ nàng mới còn cơ hội sống sót.
- Lên!
Hai gã Thánh Chủ còn lại thoáng trao đổi ánh mắt một cái, lập tức xông ra.
Trong tay Thánh Chủ hắc giáp xuất hiện một thanh Cự phủ u ám hàn quang vờn quanh, trực tiếp bổ ra một đạo hắc mang khổng lồ quỷ khí đằng đằng.
Ô...ô...ô...n...g!
Thế nhưng khi đạo hắc mang này tiến vào Lực Phách Lôi Vực của Triệu Phong, liền lập tức bị trọng lực cùng lôi điện oanh kích, uy năng liên tiếp giảm thấp.
Ầm... Phành...
Triệu Phong trực tiếp chống đỡ công kích của vị Thánh Chủ hắc giáp này, đồng thời mượn nhờ lực đẩy của nó, thi triển Lôi Dực Phi Độn Thuật, nhanh chóng tiếp cận lão bà âm hàn kia.
- Thánh Lôi Bá Quyền!
Triệu Phong siếu chặt hai nắm tay, chém ra một đạo Xích Kim Lôi Sơn khổng lồ.
Đồng thời, toàn bộ Lực Phách Lôi Vực bốn phía xung quanh đều dung nhập vào trong đạo quyền quang này.
Lực Phách Lôi Vực tương đương với một cái Linh vực, tự nhiên có thể dung nhập vào trong công kích. Nhưng mà dung nhập vào Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng lại có chút khó khăn, bởi vậy Triệu Phong mới lựa chọn Thánh Lôi Bá Quyền.
- Ọc…
Quyền thế vừa mới tiếp cận, lão bà âm hàn kia liền chịu không nổi uy áp lực phách lôi điện khủng bố này, phun ra một ngụm máu tươi.
- Hàn Liên Hộ Thể!
Lão bà âm hàn lập tức vận chuyển Huyền Quang Thánh lực.
Bên dưới thân thể nàng xuất hiện một cái đài sen, bốn phía dần dần xuất hiện rất nhiều hoa sen âm hàn, đem nàng bao phủ vào bên trong.
Ầm... Phành...
Không đến một lát, Bí kỹ phòng hộ của lão bà âm hàn đã bị Triệu Phong đánh nát, một cỗ lực lượng bát hoang lục hợp khủng bố lập tức nghiền áp tới.
Phốc…
Lôi quyền kim chúc khổng lồ trùng kích tới, thân thể lão bà âm hàn lập tức bị phá nát, một đạo Nguyên hồn hôi bạch sắc lập tức thoát ra.
- Meo meo!
Một đạo hư quang ám ngân sắc chợt hiện lên, Tiểu tặc miêu liền xuất hiện, lấy đi Trữ vật Thủ trạc của lão bà âm hàn kia.
- Tỏa Thiên Cung!
Triệu Phong trực tiếp kéo động cây cung ám ngân sắc trong tay, vận chuyển ý chí đồng lực dung nhập vào trong quang tiễn.
Phốc! Vụt...
Chỉ trong khoảnh khắc, linh hồn lão bà âm hàn còn chưa kịp chạy bao xa, đã bị một mũi tên định lại trên hư không, lôi quang tử diễm khủng bố không ngừng thiêu đốt linh hồn của nàng.
Tiểu tặc miêu hóa thành một đạo hư tuyến ám ngân sắc, nương theo một vòng U Ảnh Phong Nhận thê hàn, xẹt qua Nguyên hồn của lão bà âm hàn.
Phốc!
Lão bà âm hàn dưới sự liên thủ của Triệu Phong cùng Tiểu tặc miêu, nháy mắt đã tử vong.
Mà lúc này sau lưng hắn, Thánh Chủ hắc giáp cùng Thánh Chủ tóc bạc mới kịp thời ra tay một lần.
Đối diện với công kích của bọn họ, Triệu Phong toàn lực vận chuyển Thánh Lôi Thể, mạnh mẽ chống đỡ được.
- Đi mau!
Thánh Chủ hắc giáp lập tức thu hồi Cự phủ cầm trong tay, hóa thành một đạo lưu quang đen kịt, viễn độn về phía chân trời.
Chiến lực Triệu Phong thể hiện ra thật sự quá khủng bố rồi.
Không chỉ linh hồn đồng thuật uy lực cường đại, còn có khí lực phòng ngự cùng lực lượng công kích kinh khủng kia, quả thật là không có nhược điểm!
Triệu Phong có thể dùng thân thể mạnh mẽ đỡ lấy công kích của bọn hắn, đánh chết một vị Thánh Chủ, như vậy còn có thể dùng phương pháp nào giết chết được hắn nữa chứ?
- Trốn!
Thánh Chủ tóc bạc thi triển không gian độn pháp, thân hình liên tục lập lòe mấy cái, sau đó đột nhiên biến mất.
- Hừ! Một tên đều chạy không thoát!
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, trong mắt trái hiện lên một tia tinh thần ba động mờ mịt.
Thần Mâu ấn ký, hoàn thành!
Cấp bậc linh hồn của Triệu Phong so với hai vị Thánh Chủ này còn cao hơn rất nhiều, bọn hắn tự nhiên không có khả năng phát giác ra được.
Phốc phốc!
Xích lôi quang dực sau lưng Triệu Phong bộc phát ra quang mang sáng ngời, lập tức xuyên thấu hư không, truy kích theo sau.
- Tốc độ thật nhanh! Mau ngăn cản hắn!
Thánh Chủ tóc bạc thi triển không gian độn thuật, tốc độ hơi nhanh hơn Thánh Chủ hắc giáp một chút, nhưng hắn vẫn như trước không thể nào vứt bỏ được Triệu Phong.
- Đáng giận!
Sắc mặt Thánh Chủ hắc giáp âm trầm. Bất quá hắn cũng không có cách nào, nếu như Triệu Phong đuổi theo, nhất định là sẽ ra tay trước với hắn.
Vụt...
Phân thân Thánh Chủ hắc giáp lập tức xuất hiện bên cạnh hắn.
Cỗ phân thân Thánh Chủ kia đứng yên tại chỗ, vận chuyển Huyền Quang Thánh lực, mở ra một cỗ lực lượng Tiểu Thế giới, chuẩn bị ngăn cản một chút Triệu Phong.
Phốc phốc!
Triệu Phong vận chuyển Thánh Lôi Thể, trực tiếp lướt qua bên cạnh hắn, phi tốc xuyên qua, trực tiếp xuyên thủng cỗ lực lượng Tiểu Thế giới này.
Chỉ bằng vào thực lực cỗ phân thân này, căn bản không cách nào ngăn cản nổi Triệu Phong một chút nào.
Nhưng một khắc sau, bên trong cỗ phân thân Thánh Chủ này chợt bộc phát ra một cỗ nguy cơ tử vong.
Ầm...
Phân thân Thánh Chủ dẫn động lực lượng toàn thân, ầm ầm bạo liệt.
- Hộ Thể Lôi Cương!
Triệu Phong toàn lực gia tốc, đồng thời vận chuyển Bí kỹ phòng hộ.
Ầm...
Triệu Phong bị dư ba lực lượng bạo tạc của phân thân Thánh Chủ oanh ra vài dặm.
- Chủ quan rồi!
Triệu Phong khẽ lau một chút vết máu trên khóe miệng.
Uy lực phân thân Thánh Chủ tự bạo, không thể khinh thường được.
Nhưng đáng tiếc chính là, vị Thánh Chủ hắc giáp kia không đủ quyết đoán, thời cơ phân thân tự bạo không đúng lúc, bằng không thì quả thật có thể tạo thành thương tổn rất lớn đối với Triệu Phong, khiến cho Triệu Phong trong thời gian ngắn không thể đuổi kịp hai người này.
Băng…
Triệu Phong kéo động Tỏa Thiên Cung, phát động xạ kích đối với vị Thánh Chủ hắc giáp kia.
- Lôi Dực Thiểm Không!
Sau khi phát động một lần công kích, Triệu Phong lập tức thi triển bí thuật độn không, hóa thành một đạo xích lôi phong hồ, xuyên thẳng qua chân trời.
Phốc!
Thánh Chủ hắc giáp đang điên cuồng chạy trốn, đột nhiên bị một đạo quang tiễn xích kim xỏ xuyên qua, hành động có chút trì độn.
Phốc phốc phốc!
Một khắc sau, thân ảnh Triệu Phong cấp tốc tiếp cận.
- Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng!
Triệu Phong trực tiếp phát động tuyệt chiêu đối với Thánh Chủ hắc giáp.
Ầm ầm ầm...
Một đạo quang chưởng xích kim lôi văn khổng lồ mang theo lực đạo khủng bố vô cùng, dùng xu thế không thể ngăn cản, mạnh mẽ đẩy thẳng tới.
Ầm...
Thánh Chủ hắc giáp vận chuyển Huyền Quang Thánh lực, trong tay xuất hiện một thanh Cự phủ u ám, bỗng nhiên chém mạnh xuống một cái.
- Lực lượng thật là khủng khiếp!
Lập tức, Thánh Chủ hắc giáp đã bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ trước giờ chưa từng có cắn trả, một cỗ lực lượng lôi điện men dọc theo Thần binh của hắn, truyền lên trên người hắn, khiến cho toàn thân hắn tê rần.
Ầm... Phành...
Lân giáp hắc sắc toàn thân Thánh Chủ hắc giáp nghiền nát, thân hình bay ngược về phía sau hơn mười dặm, lưu lại một cỗ khí vụ huyết sắc.
Vụt...
Triệu Phong nhanh chóng tiếp cận, đồng thời huyết mạch trong mắt trái hiện lên một cỗ tử hồn đồng lực kinh người.
- Thần Mâu Ngưng Thị!
Trong mắt trái của hắn hình thành một cái vòng xoáy tử sắc sâu không thấy đáy, xuất hiện một cái vực sâu tử huyễn sương mù lượn lờ, kéo dài vô hạn.
Bản thân Thánh Chủ hắc giáp đã bị trọng thương, toàn thân một mảnh hàn ý, cảm giác linh hồn giống như đã bị giam cầm, không thể khống chế thoát ly ra khỏi cơ thể!
Lực lượng Cấm kỵ này giống như lực lượng Chúa tể, không thể trái nghịch, không cách nào ngăn cản!
- Cái gì?
Thánh Chủ hắc giáp nhất thời đổ mồ hôi đầm đìa, vẻ sợ hãi tuyệt vọng lan tràn trong mắt.
Tựa hồ, bất luận hắn có giãy dụa như thế nào, đều không thể tránh khỏi vận mệnh linh hồn bị lôi kéo cùng giam cầm.
Vụt...
Một đạo hư tuyến ngân hôi sắc hiện lên, Tiểu tặc miêu cầm trong tay Ảnh Sát Đế Nhận, tại bộ vị trái tim Thánh Chủ hắc giáp xuyên thấu mà qua.
Phốc…
Lập tức, Nguyên hồn Thánh Chủ hắc giáp liền thoát ly ra bên ngoài cơ thể, bị Triệu Phong hút vào trong không gian mắt trái.
Một khi tiến vào trong không gian mắt trái, linh hồn Thánh Chủ hắc giáp có muốn tự bạo cũng khó có khả năng! Bởi vậy, Triệu Phong trước không vội xử lý.
- Còn có một tên!
Thanh âm Triệu Phong đạm mạc. Thông qua Thần Mâu ấn ký, hắn có thể tinh tường cảm giác được vị trí cụ thể của Thánh Chủ tóc bạc.
Thế nhưng bỗng nhiên, một tiếng đàn chợt truyền vào trong tâm thần của Triệu Phong, lại khiến cho tâm tình giết chóc của hắn đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.
Mắt trái của Triệu Phong thoáng nhìn lại, ngưng thì nhìn về phía một khu rừng cây xanh biếc ở phương xa.
Vụt...
Ánh mắt Triệu Phong xuyên thấu hết thảy, nhìn thấy sâu bên trong rừng cây có một gian mộc ốc đơn giản, trước căn mộc ốc có một dòng suối nhỏ xanh biếc lẳng lặng chảy xuôi. Phía trước dòng suối, một nàng thiếu nữ áo trắng đang nhẹ nhàng khải động dây đàn.
- Là nàng?
Thần sắc Triệu Phong chấn động.
Một năm trước, thời điểm Triệu Phong giải cứu Cửu Hoàng tử, đã từng gặp qua một lão giả áo xám ra tay giúp đỡ.
Mà nàng thiếu nữ áo trắng này, tựa hồ chính là đệ tử của vị lão giả áo xám thần bí khó lường kia.
Chẳng biết tại sao, thời điểm Triệu Phong nhìn thấy nàng thiếu nữ áo trắng này, lại có loại ảo giác giống như đã từng quen biết nhau! Chẳng lẽ là bởi vì lần trước, giữa hai người từng có duyên gặp mặt một lần sao?
Không tự chủ, Triệu Phong di động bước chân, hướng về phía khu rừng cây kia phiêu nhiên mà đi.
Càng tiếp cận, tiếng đàn như thơ như vẽ, u tĩnh thanh lặng như âm thanh thiên nhiên kia, lại càng khiến cho tâm cảnh Triệu Phong càng thêm không u, phảng phất như tiến vào thế ngoại đào nguyên. Khoảnh khắc này, Triệu Phong đã quên đi toàn bộ phiền não, hoàn toàn bỏ xuống hết thảy những gánh nặng cùng gông xiềng từ trước đến giờ.
- Tạo nghệ Cầm đạo thật cao thâm!
Triệu Phong không khỏi sợ hãi thán phục.
Từ trước đến nay, Triệu Phong cũng đã gặp qua không ít cao thủ Nhạc đạo, ví dụ như rất nhiều thiên tài kiệt xuất bên trong Thiên Cầm Vực, khởi nguyên chi địa của Nhạc đạo, Thiên Thánh Cầm Cung Lý Tuyết Di, còn có Liễu Cầm Hâm vẫn luôn ẩn sâu trong trí nhớ của hắn.
Nhưng thiên phú tạo nghệ Nhạc đạo của những cao thủ Nhạc đạo kiệt xuất này, tựa hồ so ra cũng đều kém xa nàng thiếu nữ trước mắt này.
Cứ như vậy, Triệu Phong đứng yên tại chỗ này, nghiêng người dựa vào một gốc cổ thụ gần đó, lẳng lặng lắng nghe.
Trong khoảnh khắc nhắm mắt lại, hắn phảng phất như đi vào thế giới Nhạc đạo mà nàng thiếu nữ này sáng tạo ra. Thiên địa vạn vật, đều theo tiếng đàn mỹ diệu kia mà nhẹ nhàng nhảy múa.
Tiểu tặc miêu đứng trên bả vai Triệu Phong, cũng nghiêng người dựa vào một cành cây to, bắt chước động tác của Triệu Phong, làm ra một bộ dáng hưởng thụ vô cùng.
- Không biết công tử cảm thấy tiểu nữ khảy đàn như thế nào?
Bỗng nhiên, bên tai Triệu Phong chợt truyền đến một hồi thanh âm thanh linh.
Triệu Phong mở hai mắt ra, liền nhìn thấy một dung nhan thanh thuần tuyệt lệ xuất hiện ngay trước mắt mình. Chẳng biết từ lúc nào, nàng thiếu nữ áo trắng kia đã đình chỉ khảy đàn, mà hắn thì đã đắm chìm trong ý cảnh Nhạc đạo mỹ diệu kia, đã quên mất thời gian.
Bất quá khi tỉnh lại, Triệu Phong phát hiện, lực lượng tâm hồn cùng ý cảnh của chính mình đều có chỗ tăng lên.
Thiếu nữ áo trắng thoạt nhìn chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, tu vi Vương giả, nhưng chỉ bằng vào một thủ khúc, lại có thể khiến cho ý cảnh của Triệu Phong có chỗ tăng lên! Triệu Phong không khỏi càng thêm bội phục tạo nghệ Nhạc đạo của nàng thiếu nữ này.
- Mạo muội quấy rầy! Tại hạ đối với Nhạc đạo cũng không có nghiên cứu, bất quá tiếng đàn của cô nương, chính là khúc đàn tuyệt nhất mà tại hạ trước mắt từng nghe qua!
Ánh mắt Triệu Phong nhìn về phía thiếu nữ áo trắng kia thoáng trì trệ một chút, sau đó cười nói.
- Ha ha… công tử thật rất biết nói chuyện a!
Thiếu nữ áo trắng khẽ mỉm cười, khiến cho toàn bộ cảnh đẹp bốn phía đều ảm đạm thất sắc.
Đối với Triệu Phong, nàng luôn có một loại cảm giác thân thiết khó hiểu. Bởi vậy, thời điểm Triệu Phong xông vào đây, nàng cũng không thèm quan tâm, tiếp tục luyện tập khảy đàn.
Triệu Phong khẽ sững sờ. Tạo nghệ Cầm đạo của nàng thiếu nữ này, khiến cho đạo thân ảnh áo trắng ở sâu bên trong trí nhớ của Triệu Phong không ngừng hiển hiện ra.
Bất quá khi so sánh cả hai với nhau, các phương diện khí chất, tính tình lại đều bất đồng rất lớn. Nàng thiếu nữ này hoạt bát vui vẻ, cặp mắt tinh khiết vô cùng, phảng phất như là Tiên tử đến từ một cái thế giới khác vậy.
- Tại hạ là Triệu Phong! Ngày đó sư tôn cô nương đã từng trợ giúp qua tại hạ, hôm nay gặp lại, hy vọng có thể tự mình bái tạ một phen!
Triệu Phong tiếp tục nói.
- Sư phụ ta còn chưa có trở lại! Nếu công tử không chê, có thể ở trong mộc ốc (*) đợi một lúc!
(*) gian phòng gỗ
Thiếu nữ áo trắng điềm nhiên mỉm cười.
- Vậy cũng được! Nói như vậy, tại hạ có lẽ còn có cơ hội lại nghe cô nương khảy một bản đàn nữa!
Triệu Phong trêu ghẹo nói.
Cầm khúc của nàng thiếu nữ này, quả thật có thể giúp Triệu Phong ngưng luyện tâm thần, tăng lên ý cảnh.
Hơn nữa, nàng thiếu nữ áo trắng này để cho Triệu Phong ở lại đợi, như vậy chứng minh vị lão giả áo xám cao thâm mạt trắc kia không bao lâu nữa sẽ trở lại.
- Triệu công tử gọi ta Cầm Âm là được rồi!
Liễu Cầm Âm đột nhiên xoay người lại, lộ ra nụ cười ngây thơ.