Chủ Tịch Nguy Hiểm: Cưng Chiều Cô Vợ Khuynh Thành

Chương 79




Chương 79

Lúc anh ôm mông cô bế lên cao, Hàm Hi Họa lập tức kẹp chặt hông anh.

Anh vùi đầu trên ngực cô mút lấy mút để, cho tới khi Hàm Hi Họa phát hiện thân thể mình có chút không ổn. Sau khi xác định được sự không ổn đó là gì, cô hoảng lên rời khỏi môi Nam Lãnh. “Em… không được.”

“Hửm?” Nam Lãnh hiện tại còn tâm trí đâu đi nghe cô nói nhảm nhí, tay anh đi vào quần lót của cô bọc lấy nơi đó, nhưng anh không phát hiện. Anh cho rằng đó là minh chứng cho sự động tình của cô, anh định cho ngón tay đi vào thì bị Hàm Hi Họa dùng sức đẩy mạnh.

“Em tới tháng.” Ánh mắt long lanh nước thoáng qua bàn tay dính đầy máu đỏ của anh, cả khuôn mặt Hàm Hi Họa hết xanh rồi đỏ, hết đỏ rồi xanh. Cô a lên một tiếng kéo tay anh đi về phòng ngủ.

Nam Lãnh cũng biết chuyện gì đang xảy ra rồi, nhìn mớ máu dính trên tay, đúng là dọa người thật. Anh cười đưa bàn tay sạch sẽ còn lại véo má phúng phính của cô. “Em ngại cái gì?”

“Ngại mà…” Giọng cô nhóc lí nhí nhưng anh vẫn nghe rõ, cô đi cùng anh vào buồng vệ sinh, cùng anh rửa tay.

“Cái gì trong người em đều là của anh, cái này cũng vậy.” Anh nâng bàn tay vẫn còn vết máu đỏ dính trên đó.

Hàm Hi Họa bĩu môi đá nhẹ chân anh một cái. “Bẩn chết được.”

Nam Lãnh cúi đầu cắn cái miệng đang dẩu lên của cô. “Không bẩn.”

Anh phiền chết đi được, thấy tay anh đã sạch cô đẩy anh đi. “Anh ra ngoài đi, em vệ sinh.”

Nam Lãnh không nhúc nhích người, chỉ một mực ngắm cô nhóc mặt mày vẫn ửng hồng.

“Anh thay cho em nhé?”

Hàm Hi Họa mù mịt. “Thay cái gì?”

Nam Lãnh trả lời như thể chuyện rất bình thường. “Băng vệ sinh.”

“Kh…” Còn chưa kịp phản kháng đã bị anh chặn miệng nuốt chửng. Anh vừa hôn vừa kéo cô đến gần vòi sen. Hơi rời môi cô một chút, anh quơ lấy vòi sen phụ, vặn vòi, nước tuôn ra.

Lại tiếp tục ngậm lấy môi cô, anh khàn đặc giọng nói. “Mở hai chân ra nào em.”

“Em tự làm.” Hàm Hi Họa yếu ớt kháng cự, cô làm sao có thể để một người đàn ông rửa nơi đó cho mình còn thay băng cho mình chứ. Xấu hổ chết đi được.

Nhưng Nam Lãnh lần này đặc biệt cứng đầu, anh kiên nhẫn dỗ dành, dụ dỗ. “Ngoan, nghe lời.” Lại ngậm lấy bờ môi đã sưng đỏ của cô cắn mút một lúc, thấy hai chân của cô đã mở. Nam Lãnh đặt cô dựa vào tường, còn anh quỳ một chân xuống một tay cầm vòi sen, một tay giúp cô rửa âm hộ đầy máu.

Ngón tay của anh không ngừng đâm chọc vào âm hộ khiến Hàm Hi Họa muốn nổ tung cả đầu óc, cô dựa sát vào tường thở dốc.

Anh lại dùng dung dịch phụ nữ bôi qua âm hộ xoa xoa khử mùi giúp cô, rất thành thục lại rửa qua lần nữa với nước từ vòi sen.

Không biết từ lúc nào một chân Hàm Hi Họa đã được anh gác lên vai mình, anh rất chuyên tâm nhìn vào nơi đó của cô rửa ráy cho sạch sẽ.

Kết thúc nhiệm vụ lấy mất nửa cái mạng của mình, Nam Lãnh khàn giọng hơn bình thường. “Dễ chịu hơn chưa em?”

“Dạ.” Cô vừa dứt lời đã không kịp ngăn cản người đàn ông cúi đầu hôn nhẹ lên vùng tam giác của cô.

Cả người Hàm Hi Họa run rẩy, hai chân mềm nhũn không còn sức lực suýt nữa đã ngã xuống sàn. Nam Lãnh đỡ lấy eo cô, ngẩng mặt nhìn cô cười khẽ.

Cuối cùng việc thay băng vẫn là do một mình Hàm Hi Họa làm, cô không thể tiếp tục để anh làm nốt cả chuyện này, cô sợ chính mình sẽ thẹn đến ngất mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.