Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 27 - bàn tán




Y Y nằm trên cái giường mềm mại trăng trở cả đêm không tài nào chợp mắt

Mỗi lần nhớ đến đôi mắt sắc như đao của hắn nhìn mình, bản thân lại rét run

Cô cứ bọc mình trong chăn ôm lấy bản thân mình đến tận hôm sau

Dù ra ngoài thì cũng chẳng có gì để làm, có khi còn phải nhìn thấy những ánh mắt soi mói châm chọc

Vậy thì thà rằng cô nằm trong phòng

Khóc 1 trận đến khi mệt là có thể ngủ

Thật sự cô mệt mỏi, cả cơ thể như bị ai đó dùng gậy đánh lên nên bây giờ rất đau

Mi mắt nặng trĩu nhắm lại nhưng hình ảnh kinh hoàng đêm đó và lúc sáng lại xuất hiện khiến cô không thể không giật mình mở mắt

1 đêm mất ngủ ....

Sáng hôm sau cô bước ra khỏi giường, bên ngoài khung cửa sổ, bầu trời mang sắc xanh dịu dàng, ánh sáng ban mai ấm áp chiếu rọi lên cơ thể hao gầy của cô như đang muốn xoa dịu những nỗi uất ức mà cô phải chịu

Thật thoải mái

Theo lời hắn phân phó, cô xuống tầng 1 hỏi những người xung quanh nơi ở của con báo trắng hôm qua mới biết nó ở sau vườn, họ sẵn tiện đưa thức ăn đã chuẩn bị sẵn cho cô

Tìm đến vườn cũng mất 1 buổi

Y Y nghĩ mãi cũng chẳng thể hiểu được

Thú cưng của tài phiệt cũng ngủ ở ngoài như những vật nuôi bình thường?

Cho đến khi cô thấy được 1 toà lâu đài được xây vừa vặn với kích thước của con báo

Bên trong còn có điều hoà, tivi, hồ bơi và đồ chơi cao cấp dành cho thú cưng mới vỡ lẽ

Con báo này sống còn ấm êm hơn cô nữa

Nó đang nằm trên cái nệm lông cừu, gương mặt cau có

Có lẽ là do cô đem thức ăn đến quá lâu

Đúng là được chiều chuộng nên sinh hư, đói meo cũng chẳng thèm vác cái thân đi tìm thức ăn

Thấy cô đến, cầm trên tay là 1 giỏ toàn là thịt thượng hạn, cặp mắt nó liền long lanh phát sáng lập tức chạy ra khỏi nệm đến bên cạnh cô

Bị bàn chân to của nó không khách khí chồm lên người súyt nữa làm Y Y ngã nhào xuống đất

Mày bình tĩnh chút đi!!!

Cô lớn tiếng trách

Nó nghe thấy giọng nói không dịu dàng liền nhe nanh hung dữ gầm lên

Grừ!!!!!

Y Y đặt giỏ thịt xuống đất rồi lùi ra xa tránh trường hợp nó ăn không no sẽ xem cô là bữa phụ mà nuốt lấy

Nhìn thấy nó chú tâm, cô rón rén rời đi

Chỉ có thể chầm chậm lùi lại không quay lưng với nó

Nghe nói mãnh thú có tính khát máu cao, nếu quay lưng lại sẽ làm nó cảm thấy kích thích rơi vào trạng thái săn mồi

Sau khi không còn thấy nó nữa, cô liền nhanh chóng chạy đi

Lam Hoa đứng ở cửa chờ sẵn, nhìn thấy cô lao như bay đến liền hờ hững nói

Buổi sáng đã chuẩn bị xong, tiểu thư mau đi theo tôi

Lạc Y Y yên lặng đi theo

Cô thật sự không muốn nghe người khác gọi bản thân là tiểu thư chút nào

Thật là châm chọc

Nhưng đối với chuyện như thế này cũng chẳng thể làm được gì, chỉ đành nhắm mắt cho qua

Khẩu phần ăn vẫn như hôm qua, hôm nay còn có thêm 1 ly sữa đậu

Cô ăn no, gương mặt tràn đầy hạnh phúc

Ăng xong cũng chẳng biết nên làm gì

Hầu hết trong dinh thự, ngoại trừ căn phòng tối qua cô ngủ, những phòng khác không được sự cho phép của hắn thì tuyệt đối không được bước chân vào

Những công việc lúc ở nhà phụ cô thường hay làm, sau khi đến đây cũng không được phép động tay động chân

Tình trạng của cô bây giờ có giống tình nhân được bao nuôi hay không?

Cô cười khổ

Cô bây giờ chỉ muốn đi thăm mẹ

Cũng chẳng biết bà ăn uống như thế nào, ngủ có ngon không

Cô đi loanh quanh khắp nơi, cũng nhận thấy ánh mắt mà mọi người nhìn mình

Hệt như 1 món đồ chơi vậy

Y Y đứng đó 1 lúc, Lam Hoa đi theo cô từ nãy đến giờ cũng chẳng nói gì

Cô nhìn cô ấy, vẻ mặt kia cứ như đang đồng tình với những lời bọn họ nói

Mi mắt cô cụp xuống, lặng lẽ rời đi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.