Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 19 - lấy lòng




Hắn nghe vậy quay đầu liếc mắt nhìn cô với ánh nhìn soi xét

Điện thoại cô đâu

Y Y cúi đầu nhìn chăm chăm bàn tay đang nắm chặt để lên đầu gối

Không có

Hắn lại định dùng từ ngữ gì để sĩ nhục cô đây?

Giờ đây, cô chỉ có thể nhắm chặt đôi mắt, cắn răng nhận lấy những câu nói khó nghe của hắn

Bạch Dạ Phi Ưng nhìn cô 1 lúc rồi lấy trong túi quần cái điện thoại mạ vàng mở khoá rồi ném lên ghế, vừa hay nó trượt đến bên cạnh cô

Y Y cầm điện thoại gọi cho y tá bệnh viện

Mong chị chuyển lời với mẹ em, lát nữa sẽ có người đến đón mẹ

Gọi xong cô tắt máy rồi đưa lại điện thoại, nhưng hắn mãi không nhận cứ để cô cầm như vậy

Y Y cũng chẳng biết nên làm gì,thôi thì hắn đã có lương tâm để cô gọi cho mẹ, cô cũng nên bớt chọc giận hắn thì hơn

Ác mộng đêm qua cô vẫn chưa quên

Đến nhà chính, cô vẫn giữ nguyên tư thế cầm điện thoại

Chiếc xe dừng lại trước toà nhà lộng lẫy mang đậm phong cách châu Âu

Cửa cổng cao to lại có rất nhiều vệ sĩ và chó săn canh giữ

Họ dừng trước sân, hắn ngang nhiên bước xuống, cô thấy vậy vội vã đi theo

Ở đây có 1 đài phun nước rất lớn, chính giữa có bức tượng nữ thần đang cầm 1 cái bình đổ nước xuống, dưới dòng nước trong veo có rất nhiều loài cá màu sắc sặc sỡ đang bơi tung tăng

Y Y nhìn đến hoa mắt

Bạch Dạ Phi Ưng bước lên bậc thang để vào nhà, 2 bên còn có người hầu và quản gia

Nhà phụ đối với Y Y mà nói đã cực kỳ to lớn rồi, bây giờ tận mắt nhìn thấy nhà chính thật sự không nói nên lời nha

Trần nhà có gắn cả 1 cái đèn chùm cực kỳ lớn, nội thất bên trong đều làm bằng gỗ quý, có thể nghe thoang thoảng hương thơm ngọt ngào của các loại hoa được cắm vào bình

Cô ngây ngốc đếm thử thì cũng hơn 10 bình hoa to được trưng bày ở đại sãnh

Bạch Dạ Phi Ưng tiến vào 1 căn phòng gần đó, Y Y đi theo sau

Sau khi vào cô mới biết đây là thang máy

Hắn bấm bấm vài cái, chỉ trong tích tắt họ đã lên tầng cao nhất của biệt thự

Đi qua vài ngã rẽ làm cô choáng váng, hắn dừng lại trước căn phòng có cánh cửa làm bằng gỗ mun, đẩy cửa bước vào

Nơi này ngoài cái giường lớn thì chẳng có gì

Hắn đến bên giường ngồi xuống, cô quan sát xung quanh mà quên bén hắn đang làm gì

Bạch Dạ Phi Ưng hắng giọng cô mới kịp hoàn hồn

Qua đây

Cô lê thân thể đi tới, hôm qua hắn như muốn giết cô vậy, lúc nãy cô còn đi đến công viên

Thân thể bây giờ đau đến chết đi sống lại

Bước chân cô chậm rãi 1 phần vì cô không muốn, phần còn lại là vì rất đau

Mỗi lần di chuyển, nơi đó như bị xé rách

Lúc nãy sao cô có thể mặc cái quần bó sát vào được vậy?

Hắn không hài lòng về tốc độ này, nhưng cũng không lên tiếng hối thúc

Chỉ là ... khi cô đến cách hắn 3 bước, không nói nhiều liền nắm lấy cái eo đặt cô ngồi lên đùi mình

Lạc Y Y hốt hoảng hít vào 1 hơi, bàn tay trong vô thức vòng qua cổ hắn, cả người cứng đờ như pho tượng sáp

Cái điện thoại đang cầm trên tay cứ thế mà rơi xuống

Bất giác cô muốn đứng dậy nhưng hắn- tay thì ôm eo, tay còn lại bóp mô.ng, ghì chặt chẳng chịu buông

Bất đắc dĩ, cô đành phải ngoan ngoãn ngồi đó

Tên biến thái, hắn còn dùng tay mơn trớn cái theo thon của cô

Bạch Dạ Phi Ưng nhìn cái điện thoại đang nằm an yên trên nệm, rồi quay sang chăm chú nhìn cô gái đang ngồi trong lòng mình

Vẻ mặt đầy nghi hoặc

Ngay cả lấy lòng cũng không biết sao?

Lấy lòng gì chứ? cô tránh hắn còn không kịp, nếu không phải do bản hợp đồng kia thì rãnh rỗi đâu mà ngồi đây chịu ấm ức?

Y Y không mở miệng, chỉ cúi đầu lắc lắc liên tục

Hắn đưa tay vuốt nhẹ lên cái má mềm mịn

Bạch Dạ Phi Ưng lần mò tất cả ngóc ngách trên cơ thể xinh đẹp của cô gái nhỏ, sau 1 hồi lâu khám phá, ác ma ngẩng đầu nhìn cô gái đang cố nén cơn sợ hãi

Hắn đứng dậy

Từ ngày hôm sau, mỗi tối phải có mặc ở nơi này. Tôi rất mong chờ đó


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.