Chú Ơi, Bố Em Về Rồi

Chương 32: Nhóc Con Trốn Nhà Đi Bar




Một Tuần Sau

Hứa Tri Ý sáng nay có nói với người đàn ông rằng cô có một vài người bạn ở nước ngoài trở về thăm mình nên muốn anh cho phép ra ngoài chơi với bọn họ, phải nài nỉ đến gãy lưỡi mới có thể khiến Khương Từ Diễn cho phép nhưng anh lúc đầu còn muốn cho vệ sĩ theo để bảo vệ cô, lúc nghe đến anh muốn cho người đi theo giám sát mình cô đã nhảy cẩn lên hết làm nũng lại bày trò giận dỗi anh phải dỗ khá lâu mới có thể dỗ được người đàn ông từ bỏ ý định đó.

Hứa Tri Ý cũng biết đêm nay Khương Từ Diễn sẽ trở về nhà trễ bởi vì anh đã đi sang thành phố khác để bàn hợp đồng gì đó nên từ lúc bốn giờ chiều cô đã bắt đầu chuẩn bị ăn mặc đẹp đẽ, trang điểm, làm tóc…Hứa Tri Ý không được tự mình lái xe nên cô phải gọi mấy người bạn của mình đến đón.

Bước vào chiếc xe Porsche màu hồng phấn đằng sau còn có hai chiếc Audi bản giới hạn màu xanh rêu, năm người bạn của cô đều là những thiên kim, công tư nhà giàu có bọn họ quen biết nhau vì lúc trước Hứa Tri Ý đã có khoảng thời gian du học ở nước ngoài.

Cô vui vẻ ôm lấy cô gái đang ngồi ở ghế lái, bọn họ còn trao nhau nụ hôn bên má như phương thức của người nước ngoài hay chào hỏi nhau.

“ Alley, lâu lắm rồi mới gặp được cậu. Cậu dạo này thật sự rất xinh đẹp đó “

Alley cười tít mắt, nắm chặt tay Hứa Tri Ý, bọn họ hai cô gái với nhau nhưng nhìn cứ như là người yêu xa cách bao năm.

“ Tiểu Ý Ý, cậu cũng thật xinh đẹp, nhìn chiếc váy này xem nó như thể sinh ra là dành cho cậu vậy “

Hứa Tri Ý nhún vai có ý nói ‘ đó là chuyện hiển nhiên rồi ‘, sau đó cô thắt dây an toàn bọn họ nhìn nhau cười một cái rồi Alley khởi động xe, hai chiếc xe đằng sau cũng đưa tay ra dấu đã chuẩn bị sẵn sàng có thể xuất phát.

Bọn họ đi đến một nhà hàng sang trọng nhất Mạt Thành, cũng đã được đặt bàn từ trước trong căn phòng dành cho Vvip. Hứa Tri Ý có năm người bạn, ba nữ hai năm tính cả cô là thành bốn nữ, lâu lắm mới gặp lại bọn họ người khiến cô có cảm giác ngượng ngùng nhất chính là Alex, người vẫn luôn yêu thầm cô nhưng tình yêu của cậu ta có vẻ quá rõ ràng đến mức ai cũng biết rằng cậu ta có tình cảm với Hứa Tri Ý, lúc trước không biết là dùng bao nhiêu cách cuối cùng vẫn không có được sự rung động của cô, đến giờ không biết Alex có còn yêu thầm cô không nhưng chỉ cần thấy mặt nhau bọn họ liền ngại ngùng, ở hai người có một khoảng cách vô hình.

Alex khẽ nhìn đến Hứa Tri Ý, ngồi đối diện với cô nhưng từ nãy đến giờ đến một ánh nhìn cũng chưa thấy cô nhìn mình, cậu ta lặng lẽ nhìn cô vài giây rồi ra hiệu cho hai người bên cạnh giúp mình đưa đĩa bánh ngọt đến trước mặt cô.

“ Tiểu Ý Ý, bánh ngọt này là có người cố tình mua cho cậu đó, cậu ăn đi “

Hứa Tri Ý nhìn cái bánh ngọt không biết nói rõ cô cũng biết người đó là ai, Hứa Tri Ý cười khẽ bây giờ cô mới trao cho Alex một cái nhìn nhưng cũng chỉ là thoáng qua, sau đó cô đẩy nhẹ đĩa bánh ngọt về phía trước.

“ Chưa ăn tối, mình không thể ăn bánh ngọt được, một lát ăn xong rồi mình sẽ ăn”

Điều này khiến Alex có chút thất vọng, cậu ta cũng không muốn mở miệng nói lời nào chỉ im lặng ngồi nhìn cô nói chuyện vui vẻ với những người khác, Hứa Tri Ý chỉ lạnh lùng đối với mỗi cậu ta.

Một bàn ăn với những món ăn đắt đỏ được mang ra, mấy người vui vẻ vừa ăn vừa nói chuyện với nhau bọn họ bàn tính xem một lát ăn xong sẽ đi đâu, Ann ngồi bên cạnh Alex nhanh nhẹn nói ra.

“ Chúng ta đến quán bar chơi đi, cũng rất lâu rồi chúng ta chưa đi chỗ đó chơi “

Alley cùng hai người bạn nữ khác cũng giơ tay tán đồng, bọn họ lúc trước cũng rất ăn chơi nhưng điều kỳ lạ là đều là học sinh giỏi đạt giải xuất sắc của trường nhiều năm liền, Hứa Tri Ý chợt im lặng, cô đang không biết mình có nên đi hay không nhưng dưới sự hăng say của mấy người bạn cô đã quyết định đi.

Bọn họ lại kéo nhau đến quán bar được mệnh danh là nơi ăn chơi bậc nhất ở Mạt Thành, những kỷ niệm lúc trước lại ủa về Hứa Tri Ý vừa bước chân vào nơi này cô lại nhớ về bản thân mình của trước đây, lúc trước tối nào cô cũng chơi đến gần sáng mới về còn là khách siêu vip của quán bar chỉ là đó là lúc còn ở Hiên Đô, nơi đây là Mạt Thành làm sao những người ở đây biết cô có quá khứ hào nhoáng thế nào.

Hứa Tri Ý bước vào với một khí chất đúng kiểu, vì cô đã quá quen với nơi này nói đúng hơn nơi này không khác gì ngôi nhà thứ hai của cô, cô hiểu mấy chỗ ăn chơi này cũng như hiểu biệt thự Hứa gia của mình trước đây, bọn họ đã đặt chỗ trước chỉ cần đọc tên là có người đưa vào tận nơi, trên bàn trái cây, rượu, bia cũng đã được chuẩn bị đầy đủ, trước mắt còn có hai nhân viên nam lực lưỡng trong tư thế sẵn sàng phục vụ.

Nhạc cũng đã bắt đầu nổi lên chỉ với một chai rượu bọn họ đã bắt đầu chìm đắm vào cám dỗ, Hứa Tri Ý là người sôi nổi nhất bởi vì cô vốn là người thuộc về những nơi thế này, cô vui vẻ nhảy bên cạnh những nhân viên nam đó bọn họ cũng rất nhiệt tình phối hợp, năm người bọn họ mỗi người một kiểu ai ai cũng vui chơi sảng khoái chỉ có Alex là im lặng ngồi bất động ở đó, cậu ta thấy người mình yêu thầm thân mật với những tên đàn ông kia trong lòng ghen tức vô cùng nhưng lại không thể làm được gì, cậu ta không có quyền gì mà ghen càng không thể vì mất bình tĩnh mà làm những chuyện phải hối hận.

Hứa Tri Ý càng lúc càng không nghĩ đến những chuyện gì khác, cô đã uống hết hai chai rượi vodka cùng với một tháp bia nhạc càng về đêm cũng càng trở nên bắt tai hơn, người cùng đông hơn, dj mà bọn họ luôn mong chờ cuối cùng cũng xuất hiện.

Anh ta cầm mic lên nói vào lời rồi bắt đầu đánh nhạc, Hứa Tri Ý lúc này cảm thấy hơi chóng mặt cô liền quay về chỗ ngồi nghỉ ngơi một lát sơ ý ngồi lên cái điện thoại của mình, đúng lúc có người gọi đến cô cố gắng lắc mạnh đầu lấy lại sự tỉnh táo nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi cơn mơ màng mà bắt máy.

“ Là ai đó? “

Bên kia một giọng nam trầm khàn, nặng nề còn mang theo chút sát khí.

[ Em đang ở đâu? ]

Hứa Tri Ý nhíu mày cô hoàn toàn không nghe được người bên kia đang nói gì, cô lại hét lên

“ Là ai đó hả? “

[ Nhóc con, em dám đến quán bar đúng không ]

Cô nhóc nhà anh dám trốn nhà đi bar, thật sự là ỷ lại vào sự nuông chiều của anh bấy lâu nay.

Đột nhiên bên kia ngắt máy ngang, Hứa Tri Ý cau có vứt điện thoại sang một bên, cô ngã lưng ra sau tựa đầu nhắm hai mắt nghỉ ngơi bên này Alex cũng lặng lẽ di chuyển lại ngồi gần cô hơn, cậu ta nhìn ngắm người con gái mình yêu thầm bao năm trong đầu lúc này chợt nảy ra ý nghĩ không đứng đắn nhưng rồi cũng đã cố gắng lấy lại được lí trí của mình, dù rất yêu thích cô nhưng Alex cũng không phải loại đàn ông xấu xa đó, cậu ta sẽ càng không nỡ làm tổn thương cô.

Gần ba mươi phút sau, Hứa Tri Ý cũng đã uống đến tận bốn chai rượu nhưng cô vẫn chưa say đến mức đánh mất bản thân, Hứa Tri Ý có đô rất mạnh có khi còn mạnh hơn vài tên đàn ông để cô có thể say đến bất tỉnh nhân sự thì không biết phải uống bao nhiêu chai mới được.

Khương Từ Diễn cũng cùng với bốn tên đàn ông tìm đến vừa đi vào anh đã thấy một cô gái nổi bật nhất trong đám đông chính là cô nhóc của anh, Hứa Tri Ý nhảy nhót ở giữa sảnh lớn xung quanh là vô vàng người bao vây nhảy cùng cô, Khương Từ Diễn không lập tức đi đến mà anh lại lãnh đạm đến mức đáng sợ, một tay đút vào túi quần ánh mắt ghì đến như thú dữ, anh nghiêng đầu nhìn cô nhóc ham chơi của mình ở đó, miệng nhoẻn lên nụ cười tà.

“ Hay thật, em lại chứng nào tật nấy rồi, nhóc con “

Khương Từ Diễn lặng lẽ ra cho người gọi chủ của quán bar này đến, anh không cần phải tự đọc tên chỉ cần nhìn mặt bọn họ liền biết là bá chủ Mạt Thành hạ phàm, chủ quán bar nhanh nhẹn xuất hiện dù ông ta tóc đã bạc trắng nhưng nhìn thấy anh vẫn phải cúi đầu.

“ Khương gia, ngài có gì cặn dặn ạ “

“ Tắt nhạc, đuổi hết người đi cho tôi “

Ông ta nhíu mày khó hiểu, vốn dĩ là nơi làm ăn sao có thể nói đuổi khách là đuổi khách ban đầu còn chần chừ nhưng khi nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của anh, ông ta chỉ đành cắn răng làm theo. DJ ở trên bất ngờ ngừng tay nhạc cũng đã tắt thay vì kiểu đèn mờ mờ ảo ảo thì tất cả đèn trong quán bar đều được thay đổi bằng ánh sáng vàng trắng, ông ta cúi đầu nói xin lỗi với hàng ngàn khách của mình rồi để nhân viên tiễn bọn họ ra về khi đám bạn của Hứa Tri Ý cũng định rời đi thì Khương Từ Diễn bước hai bước chân dài đến ngay trước mặt cô nhóc của mình.

“ Nhóc con, em chơi đủ chưa? “

Hứa Tri Ý tuy say nhưng không say đến mức không nhận ra người đàn ông trước mặt mình, cô nhíu mày nhìn anh chăm chăm sau đó lại cười tươi rồi lao đến ôm lấy anh.

“ Chú, chú cũng đến đây chơi à “

“ Đến đón em về “

Hứa Tri Ý liền đẩy nhẹ anh ra, cô mơ màng lắc đầu

“ Không về đâu “

“ Không về? “

“ Ừm…không về “

Alley khó hiểu bước lên khẽ kéo lấy cánh tay Hứa Tri Ý hỏi nhỏ vào tai cô.

“ Người đàn ông này là ai? Cậu quen hả?”

Hứa Tri Ý cười tươi gật gật đầu, sau đó mặt cô bừng đỏ lên ngại ngùng giọng rảnh rót nói.

“ Là người đàn ông của mình, là bạn trai của mình đó “

Tất cả đều ngạc nhiên đến mức xém rớt mắt ra ngoài, người kinh ngạc nhất có lẽ là Alex, hai tay cậu ta âm thầm thu thành nắm đấm từ khi nào.

Alley không tin nổi người đàn ông trước mặt gần bốn mươi tuổi này lại là bạn trai của Hứa Tri Ý, hay là do bạn của cô uống say rồi nên mới nhận nhầm không hoắc là bọn họ thật sự là mối quan hệ yêu đương bởi vì khi nhìn vào ánh mắt của người đàn ông đó dành cho Hứa Tri Ý thật sự chỉ có những người yêu nhau mới nhìn nhau như thế.

***

Vote! Vote! Vote


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.