Chủ Nhân Cầu Nại Hà

Chương 40




Chương 40:

Khốn nạn ! Nha cô khốn nạn, cô ta lừa tôi. Tôi điên cuồng kéo tay nắm cửa nhưng tôi cũng không biết cô ta dùng cách gì khiến cho tôi không mở được cái cửa này. Tình hình gấp gáp, tôi lại nhìn về hướng cái gương. Bên trong gương xuất hiện một sự kinh dị. Gương mặt tôi bên trong gương, nó đang lạnh lùng nhìn tôi. Khốn kiếp ! Tôi cuống đến phát điên, vội gọi: “Thả tôi ra, thả tôi ra.”

Nha cô hét từ bên ngoài: “Tử Trần, cậu đừng sợ, cậu có mắt âm dương, có thế nhìn thấy thứ tôi không thấy, cho nên đây là một cơ hội tốt để xem nó có muốn hại người hay không ?”

“Làm sao tôi biết được nó muốn hại người hay không ?”

“Tiếp tục tắm rửa đi, đừng có liên tục để ý nó.”

Tôi cắn răng, trong lòng thầm chửi rủa nha cô rất nhiều lần, chỉ có thể kiềm chế sợ hãi quay về tắm. Tôi tiếp tục tắm, mắt vẫn luôn nhìn về cái gương. “Tôi” ở bên trong gương vẫn đang đờ đẫn nhìn tôi, cứ yên lặng đứng đó giống như một người chết. Tôi hít sâu, cố gắng để bản thân dũng cảm hơn sau đó bắt đầu gội đầu. Lần gội đầu này tôi không thể không nhắm mắt. Trước mắt tôi nhất thời tối đen, tôi thề đây là lần đầu tiên từ trước đến nay tôi gội nhanh thế. Tôi nhanh chóng gội đầu xong, vội vàng quay đầu qua bên, bị dọa cho suýt chút nữa hét thành tiếng. “Tôi” ở bên trong gương đã trèo nửa người ra bên ngoài rồi. Nó vươn tay chống lên bồn rửa mặt, lặng lẽ nhìn tôi.

Giây phút này tôi sợ đến mức sắp khóc luôn: “Nha cô, con mẹ nó, cô mau mở cửa đi.”

“Đừng sợ”, nha cô ở bên ngoài an ủi, “tôi ở ngay bên ngoài, cậu không cần sợ.”

“Nó đã chui ra từ trong gương rồi.”

“Ít nhất chúng ta cũng điều tra được một ít, hình như nó không có thần trí. Nếu như nó có thần trí thì sớm bị cậu dọa đi rồi. Cậu xem tuy rằng cậu đang sợ nhưng cậu đã cung cấp được tin tình báo.”

Tôi đã không còn hứng thú nghe nha cô nói chuyện rồi bởi vì “tôi” ở trong gương đã hoàn toàn chui ra ngoài rồi. Nó ngồi trêи bồn rửa mặt, dường như không có trọng lượng. Tôi nuốt nước bọt, cố gắng để cho bản thân bình tĩnh lại. Nó cũng đã nhảy xuống, từng bước từng bước lại gần tôi. Tôi nắm lấy cái vòi sen, điều chỉnh nước đến mức nóng nhất. Tôi cũng không biết là vì sao, chỉ là muốn lấy cái gì đó để bảo vệ bản thân. Đột nhiên, tôi hướng vòi phun về phía nó.

Người bình thương thì có mà chịu được nước nóng nhưng phun lên người nó thì không có chút ảnh hưởng. Chỉ có mắt nó sau khi gặp nước thì biến thành màu đỏ máu, giống như mấy vị khách trước đã khiếu nại.

“Nha cô, con mẹ nó, cô mau mau mở cửa.” Giờ phút này tôi đã nói chuyện run rẩy rồi, “tôi hận không thể giết cô.”

“Được, được, được, tôi mở cửa là được.”

Cuối cùng nha cô cũng mở cửa, tôi vội vàng xông ra ngoài, không cận thân va vào người cô, hai người ngã xoài ra đất.

“Aiya, đau chết tôi rồi, tên nhóc chết tiệt, có sợ đến thế sao ?”

Tôi chỉ vào bên trong phòng tắm, nói vội: “Cô không thấy sao ? Cô còn hỏi tôi sợ hay không ?”

Nha cô nghi ngờ nhìn vào bên trong, lắc đầu nói: “Tôi chả nhìn thấy gì.”

Mẹ nó, đồ khốn kiếp này. Cái thứ đó quay đầu lại nhìn tôi rồi quay trở lại vào gương. Nó quay về trong gương rồi lại nhìn tôi lần nữa. Nhưng lần này nó mở miệng và nở nụ cười u ám với tôi.

———————-


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.