Mình luôn canh giữ ở đây, đã không ngửi thấy mùi này những mấy ngàn năm...
Lúc này, Anna đã nhanh chóng trở lại chỗ của mình ngồi.
Bỗng nhiên cô trông thấy một cái bóng đen sì đang liếm cái ly thủy tinh mà cô để dưới đất.
Hai mắt say mê của Anna trợn tròn, nổi trận đùng đùng xông lên.
Cô quát to: "Đó là ly của ta!"
Cái bóng đen kia giật nảy mình, ngậm cái ly lùi lại mấy bước.
Bỗng nhiên Anna lấy lại tinh thần, đứng im tại chỗ.
Trong thần điện, ngoài cô ra thì đào đâu ra vật sống nữa vậy?
Thần cũng không thể là vật sống.
Cô vỗ vỗ mặt, ép buộc mình tỉnh táo lại, nhìn cái bóng đen kia một lần nữa.
"Trời ơi" Anna không nói tiếp nữa.
Bởi vì cuối cùng cô đã thấy rõ ràng, đó thực sự không phải thần gì!
Đó rõ ràng là một con chó màu đen!
Đúng vậy, một con chó mà thôi.
Sao Tử Thần lại liếm cái ly của cô chứ?
Anna thở phào.
Nhưng mà con chó này từ đâu ra?
Cô đi lên phía trước.
Con chó đứng im.
Cô đi tới trước mặt con chó.
Con chó ngậm cái ly, híp mắt nhìn cô chằm chằm.
Một hơi thở nghiêm túc và nặng nề xuất hiện trên người nó, chầm chậm ngưng tụ thành sức mạnh thần bí vô hình.
Luồng sức mạnh này sắp giải phóng, khiến cho người trước mặt ăn đủ đau khổ.
Vào lúc luồng hơi thở này sắp bắt đầu, Anna đã làm một chuyện.
Cô đưa bình rượu trong tay ra.
"Uống không?" Cô hỏi.
Mặc dù cô khá say, nhưng vẫn biết là một con chó xuất hiện ở đây thì không bình thường.
Có thể con chó này là manh mối để triệu hồi Tử Thần.
Anna vỗ trán, có chút hối hận.
Cô cũng không ngờ là nhận được lời đáp của Tử Thần, cho nên không mang gì cả.
Toàn bộ trong người Anna chỉ có mỗi một bình rượu này.
Đây là thứ duy nhất mà cô lấy ra được.
Bây giờ, cô cẩn thận đưa bình tới.
Con chó kia nhìn cô một cái, rồi lại nhìn cái bình trong tay cô.
Giằng co một lúc.
Con chó không nhịn được, liền duỗi móng vuốt ra nhận lấy bình rượu.
Nó ôm bình rượu uống một ngụm lớn,
Lại uống một ngụm lớn,
Lại uống một ngụm lớn,
Lại uống một ngụm lớn.
Thật thoải mái!
Con chó liếm môi, hài lòng buông bình rượu rỗng xuống.
Nó liếc mắt nhìn Anna, ánh mắt kia khóa chặt lên vết thương băng bó trên tay Anna, cái mũi nó khẽ động.
Không sai, máu vừa rồi là của gia tộc Medici.
Con chó đen gật đầu một cách khó mà nhận ra.
Lại là quan hệ khế ước, có chút không tiện ra tay.
Rượu này cũng không tệ.
Miễn cưỡng tha cho đối phương?
Con chó nghĩ.
Anna chờ ở bên cạnh, thấy nó uống rượu xong, cô do dự nửa ngày, cuối cùng mở miệng.
Đây là lần đầu tiên có sự nối liền sinh ra giữa gia tộc Medici và vị thần linh mà họ thờ cúng trong mấy ngàn năm qua.
Đây cũng là loại tiếp xúc kết nối với thần linh hiếm thấy trong lịch sử nhân loại của tinh cầu này.
Tất cả chuyện xảy ra trong hôm nay đủ để ghi vào sử sách mãi mãi.
Trong Thánh điện Tử Thần, mười hai pho tượng thân người mặt chó cúi thấp đầu, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào cảnh này.
Anna nhìn con chó đen, sắc mặt có chút không xác định được.
Rượu cồn quá chén khiến cho đầu óc của cô trở nên hỗn loạn, suy nghĩ cũng trở nên chậm chạp.
Nhưng cô vẫn cố gắng suy nghĩ, muốn nắm bắt được mấu chốt của vấn đề.
Cuối cùng Anna cũng suy nghĩ rõ ràng vấn đề của mình.
Cô quan sát con chó đen kia một cách kỹ càng, do dự rồi nói: "Chẳng lẽ..."
Con chó đen dựng thẳng lỗ tai, vểnh đuôi lên, mang sắc mặt nghiêm túc nhìn Anna.
"Thần Điện cũng có chuồng chó ư?" Anna lẩm bẩm.
Con chó ngu người.
Con chó đen ngu người một lúc lâu, sau đó mới bình ổn lại tâm trạng.
Trước tiên, nó nhìn cô gái kia một chút.
Cô gái kia mang dáng vẻ uống quá nhiều.
Trông cái dáng vẻ này thì rõ ràng việc nó bị đánh thức là chuyện bất ngờ.
Con chó đen nhìn về phía đài cao.
Nó bị cô gái này nôn nước rượu đầy người, dưới cơn nóng giận nó đã phá hủy khế ước.
Rời khỏi đài cao ngủ say của Tử Thần, có nghĩa là nó đã tiến vào thế giới của người phàm.
Nhưng cô bé kia là người của gia tộc Medici, có mối quan hệ không thể cắt đứt với nó.
Giết đối phương quá tổn hại tình cảm.
Nhất định phải thỏa mãn một nguyện vọng nữa của đối phương thì nó mới có thể rời đi.
Như thế cũng được, vậy thì mau làm xong việc rồi trở về.
Con chó đen nghĩ thế, rồi lại nhìn sang cô gái nhân loại kia.
Đã thấy cô gái kia nhìn xung quanh, hình như muốn đi tìm chuồng chó.
Đôi mắt của cô cũng sắp không chịu nổi nữa, trông dáng vẻ như muốn đi ngủ.
Cái thứ ghiền rượu đần độn này!
Cuối cùng con chó đen không kìm nén được nữa.
Nó dùng giọng u ám nói: "Con gái của gia tộc Medici, ta là người hầu của Tử Thần, hóa thân của Khuyển Thần Tử Vong."
Cả người Anna chấn động.
Cô nhìn con chó đen.
Con chó đen nhìn cô.
Trong lúc này, cả cô gái và con chó đều không lên tiếng.
Đột nhiên.
"Ọe "
Anna lại nôn.
Con chó đen vươn móng vuốt ra đặt lên trán.
Căn bản là không có cách nào kết nối được.
Thật là.
Cái nơi thiêng liêng như thế, phàm giới lại cho một tên bợm nhậu tới đây.
Chẳng lẽ gia tộc Medici không còn ai?
Khi nó đang nghĩ ngợi, thì nghe thấy Anna mơ màng nói: "Ngươi gạt ta, trong hình tượng hiển hóa của Khuyển Thần, không có loại chó vườn như thế."
Con chó đen gần như muốn ngất đi.
Vì danh tiết của mình, nó lớn tiếng cãi lại: "Trợn to con mắt của ngươi mà nhìn kỹ một chút đi, ta giống chó vườn ở chỗ nào."
Nó đứng người lên, phát ra một tiếng gào chấn động toàn bộ Thần Điện.
Anna buồn ngủ, cố gắng mở to mắt để quan sát đối phương.
"Hình như không phải chó vườn." Cô lầu bầu nói.
Con chó đen đi dạo một vòng tại chỗ, gật đầu nói: "Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy ngoại hình của ta giống sói sao?"
Anna lại nhìn một lúc, gật đầu nói: "Ừ... Chó sói."
"..." Con chó đen.
Nó đột nhiên gầm hét lên: "Chó sói cái con khỉ, ta là Khuyển Thần! Thứ con gái đần độn!"
Một luồng hơi thở hắc ám phát ra từ trên người nó.
Anna giật mình.
Cô vốn có được Thiên Tuyển kỹ triệu hồi hệ Hắc Ám, hết sức mẫn cảm với loại hơi thở này.
Hơn nữa cô chỉ uống say, cũng không phải đồ ngốc thật.
Anna cẩn thận cảm nhận hơi thở kia, cặp mắt xinh đẹp bỗng trợn to.
Hơi thở hắc ám được chó đen áp chế rất tốt, chỉ lộ ra một phần nghìn.
Nhưng mà một chút hơi thở như vậy cũng làm cho toàn bộ linh hồn Anna cảm nhận được sự run sợ chưa từng có trước nay.
Loại cảm giác này giống như mình là một con kiến, mà đối phương là vật hung ác chưa từng thấy trong thời tiền sử trước đây.
Trên thế giới làm gì có một con chó nào biết nói chuyện? Còn biết phát ra hơi thở hắc ám tới mức này?
Hình như là Khuyển Thần thật!
Anna bỗng tỉnh lại trong cơn say.
Cô không kìm chế được mà lau mồ hôi lạnh trên trán.
Chuyện gì thế này!
Rõ ràng mình chỉ đang ngồi uống rượu, sao lại triệu hồi Khuyển Thần Tử Vong ra rồi?
Hình như mình đã xúc phạm nó rất nhiều.
Nhất định phải sửa ngay!
Lúc này não nhỏ của Anna khôi phục mức độ bình thường, bắt đầu vận hành nhanh chóng.
Anna từ từ nhớ lại tất cả những chuyển xảy ra lúc nãy.
Nhờ vào trực giác cao độ khi cô đang uống rượu, Anna phát hiện một sự thật.
Hình như Khuyển Thần thích rượu!