Chú Cơ Trưởng Nhà Bên Là Sói Đói

Chương 48




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Chú...từ bỏ...em mệt quá...về sau nếu chú muốn, em sẽ hầu hạ chú cẩn thận. Hôm nay đến đây thôi.” Mạt Mạt quay đầu lại, một tầng sương mù che phủ con ngươi, đáng thương nhìn Hứa Đình Xuyên.

Cô đương nhiên sẽ không ngốc tới mức gặp anh, không thể trêu được thì phải trốn chứ sao! Cho dù gia thế anh có khủng cũng không đến mức bắt cóc chứ.

“Mạt Mạt ngoan...nhịn một chút, chú làm một chút sẽ dừng.”

Hứa Đình Xuyên một tay đỡ lấy eo cô không cho lộn xộn, một tay khác vòng lên trước tìm đến giữa hai cánh hoa đã có hơi sưng đỏ, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng cọ xát trước sau khe suối non.

Cho đến khi khe suối đã bị tay anh ma sát lúc đóng lúc mở, thỉnh thoảng còn phun trào mật dịch, Hứa Đình Xuyên lúc này mới nâng lên mông nhỏ, đỡ lấy dương v*t đã cứng, thẳng tắp tiến vào mật huyệt ướt át trơn trượt.

Tô Mạt Mạt lúc này hận cơ thể mẫn cảm của mình đến thấu xương, mặc dù đã mệt, nhắm mắt là có thể ngủ ngay, nhưng bị anh tùy tiện sờ mấy cái, dâm thuỷ vẫn như cũ tràn lan.

Mật động chật hẹp bị mở rộng, hai cánh hoa thay đổi cả hình dạng, chỉ còn lại âm vật nhỏ bị đè ép nổi bật lên. Một tay Hứa Đình Xuyên kéo hai hạt châu vào giữa rồi cùng lúc xoa nắn, một tay tìm đến chỗ hai người giao hợp, dùng đầu ngón tay tuỳ ý chà đạp â/m đ/ế đã sưng to như hạt đậu nhỏ, côn th*t thô to không chút thương tiếc ra vào nhục động chật hẹp. Mạt Mạt vốn đã hơi mất đi ý thức, lại bị anh làm cho thanh tỉnh, trong miệng càng kêu khóc rên rỉ không ngừng.

Cô càng nói anh nhẹ hơn chậm hơn một chút, anh càng ác liệt hơn, cô đành từ bỏ việc xin sự khoan dung của anh. Thay vào đó, hai tay cô đỡ lấy cánh tay anh, để chính mình không bị choáng váng vì động tác tàn nhẫn đó, nếu không chịu được thì khóc to hơn một chút để giảm bớt khó chịu.

Trong xe anh làm qua lại hai động huyệt mỗi bên hai lần, rót đầy tinh d*ch mới chịu bỏ qua.

Sau khi nghỉ ngơi một hồi, sửa soạn quần áo lại cho cả hai, Hứa Đình Xuyên lái xe tìm một khách sạn ở gần đây.

Sau khi vào phòng, anh định tắm rửa cho cô sạch sẽ rồi đưa về trường học. Lúc giúp cô tẩy rửa, cô vẫn đang nằm xụi lơ, chạm vào một cái lại ưm không ngừng, lúc rửa sạch hạ thể dâm thuỷ lại tuôn ra, làm Hứa Đình Xuyên tiếp tục nổi lên dục vọng.

Ở trong phòng tắm làm trong hoa huy*t hai lần, trở lại giường lại làm hai lần ở hậu huyệt, thẳng cho đến khi cả hai đều đã sưng đỏ, anh mới chính thức dừng lại, ôm cô tắm rửa sạch sẽ, ra ngoài mua thuốc tiêu sưng bôi cho cô, rồi đưa cô về ký túc xá.

Nhưng vì cô đã bị làm quá tàn nhẫn, sau khi xuống xe không thể nào đứng vững được, mềm như bông không có tí sức lực. Tô Mạt Mạt định gọi cho Lâm Mạn xuống đỡ cô lên nhưng Hứa Đình Xuyên đã trực tiếp bế cô đi đến tòa nhà.

Cô quản lý ký túc xá ban ngày có thể lơi lỏng một chút, nhưng buổi tối lại rất nghiêm khắc, ngay cả chuột cũng đừng hòng đi vào, thế mà bây giờ lại bị mấy câu của Hứa Đình Xuyên thu phục, vui tươi hớn hở để anh đi vào, còn dặn dò phải nhanh lên một chút, đã sắp phải đóng cửa rồi.

Tô Mạt Mạt trong lòng âm thầm cảm thấy bất bình, quả nhiên phụ nữ dù đang ở độ tuổi nào, cũng không qua được ải nam nhân.

Khi đã tới phòng ngủ, Đường Hiểu Ngưng không có trong phòng, Lâm Mạn nhìn thấy Hứa Đình Xuyên, từ trên giường nhảy xuống sửa tóc tai áo váy, cười nịnh nọt nhìn anh.

Hứa Đình Xuyên trước mặt người ngoài, từ trước tới giờ đều khiêm tốn lễ độ, cũng cười lại với Lâm Mạn, giọng nói nhỏ nhẹ tạ lỗi vì mình có hơi đường đột, lại nói cô bị cảm nắng cơ thể không thoải mái, mong Lâm Mạn có thể chiếu cố. Sau đó nhanh chóng đi xuống lầu, Lâm Mạn nhìn theo hận không thể bay đi theo Hứa Đình Xuyên.

“Mạt Mạt, người đó là ai vậy? Đẹp trai quá! Không phải là người đang theo đuổi cậu đấy chứ, vận đào hoa của cậu cũng quá nhiều đi!” Lâm Mạn đi đến ngồi xuống ở mép giường Mạt Mạt, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nói.

“Không phải! Là chú của tớ, đã là ông già 30 tuổi rồi!” Cả hai huyệt trước sau đều âm ỉ đau, Mạt Mạt nghĩ đến cả ngày nay bị anh lăn lội qua lại, hận đến ngứa răng.

“Nhìn không giống 30 chút nào, cùng lắm mới 24 25 thôi, Mạt Mạt, tớ không ngại tuổi tác của chú ấy, nếu chú ấy chưa kết hôn chưa có bạn gái, cậu giới thiệu cho tớ đi!” Lâm Mạn lấy lòng nắm lấy tay Mạt Mạt làm nũng.

Ai ngờ vừa nắm tay cô, Lâm Mạn liền kinh ngạc: “Mạt Mạt cậu làm sao vậy? Ngón tay sao lại sưng thế này?”

Mạt Mạt vội rút tay về, nhét vào trong chăn, ậm ừ nói: “Bị cảm nắng, bác sĩ nói tay chân sưng vù là chuyện bình thường.”

Có thể là cô bị động tác thô bạo của Hứa Đình Xuyên làm thành như vậy, không riêng gì hai huyệt mà đầu ngón tay ngón chân đều sưng hồng lên, ở Paris cũng có lần bị thế này, nhưng ngày hôm sau đã đỡ đi nhiều.

“Vậy cậu có thể giới thiệu chú cậu cho tớ không? Tớ đảm bảo mỗi ngày đều đến nhà ăn lấy cơm cho cậu, cậu không đến lớp tớ sẽ điểm danh giúp cậu, được không?”

“Tớ...Chú tớ đang tuổi tráng niên, cậu vẫn là cô gái nhỏ, tớ sợ cậu chịu không nổi.” Tô Mạt Mạt tuy rằng có chút không nỡ, nhưng những lời này đều là thật lòng.

Thậm chí nữ nhân 30 40 tuổi như lang như hổ còn chưa chịu nổi anh, chứ đừng nói mấy cô gái nhỏ cơ thể mềm mại như các cô.

“Tớ không ngại! Có thể tìm được bạn trai đẹp trai như vậy, có bị làm chết trên giường tớ cũng cam tâm tình nguyện!” Lâm Mạn tỏ ra vẻ mặt anh dũng hy sinh.

Tô Mạt Mạt đành chuyển đề tài: “Đường Hiểu Ngưng đâu rồi? Sao không trong phòng ngủ?”

“Anh trai cậu ấy tới thăm, cậu ấy ra ngoài đón rồi.”

“Cậu ấy không phải người thành phố sao? Sao anh trai cậu ấy lại tới thăm, thứ 7 chủ nhật được về nhà mà?” Tô Mạt Mạt khó hiểu.

“Cậu đừng đánh trống lảng, cuối cùng có đồng ý giới thiệu chú cậu cho tớ không, nếu cậu không đồng ý, tớ sẽ gửi tin nhắn cho Jeff nói cậu bị cảm nắng, để cậu ấy tới chăm sóc cậu. Cậu ấy đang tuổi hưng thịnh, nói không chừng nếu nhịn không được, lợi dụng lúc cậu suy yếu mà cưỡng gian cậu đấy.” Lâm Mạn ra vẻ hung ác uy hiếp nói.

Tô Mạt Mạt trong lòng nghĩ chuyện này rất có khả năng xảy ra, dù sao hôm nay hắn ta mới đè cô ra một hồi đã cứng, nếu lại đơn độc ở chung, chưa nói tới việc bị cưỡng gian, nếu anh ta giở trò một chút, liền có thể dễ dàng phát hiện cô đã ai đó làm ra thành bộ dạng thảm hại thế này.

“Để tớ suy nghĩ đã…”

Lâm Mạn không ngại cực khổ làm phiền cô cả tiếng đồng hồ, khi cô còn đang do dự chưa quyết định được thì nhận được tin nhắn từ Hứa Đình Xuyên. Hôm nay lúc ở khách sạn, anh cướp điện thoại cô thêm bạn một lần nữa.

“Nghỉ ngơi cho tốt mấy ngày nay đi, chờ anh về nước sẽ tới thăm em.” Điều Mạt Mạt tức giận là, Hứa Đình Xuyên còn gửi tới một tấm hình, bên trong là đủ loại đồ chơi tình thú, đủ loại kiểu dáng, cô nhớ tới lúc Hứa Đình Xuyên nói muốn cùng cô dùng mấy thứ này.

Bọn họ rõ ràng đã chia tay, anh còn trêu chọc cô làm gì? Làm như cô là công cụ để anh phát dục hay gì?

Tô Mạt Mạt nhất thời nóng giận, trực tiếp gửi danh thiếp Wechat của Lâm Mạn cho Hứa Đình Xuyên.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.