Chồng Yêu Của Em

Quyển 1 - Chương 14: Tắm rửa với nấu cơm




Thiếu nữ đỡ Triệu Kỳ lên: “Nhị ca, đi tắm rửa thôi, tắm xong sẽ ăn cơm thật no, sau đó rồi ngủ cũng chưa muộn.”

“Ưm.” Người kia nhíu nhíu mày lại, nhưng cũng đã gật đầu, dưới sự giúp đỡ của cô gái, hai người đi tới phòng tắm.

Đến cửa phòng tắm, thiếu nữ tựa hồ nhớ ra còn một nam nhân suýt bị lãng quên trong phòng khách. Vì vậy, cô quay đầu lại, đến bên người đang bị bất động cạnh chiếc salon, hắn sắp hóa thành tượng thạch cao mất: “Lão đại, anh còn lo lắng gì chứ? Mau nấu cơm đi nha.”

Tần Nghị liên tục nhận đả kích, tinh thần không thể nhanh chóng hồi phục lại được. Đợi thiếu nữ kêu vài lần, hắn mới quay đầu chậm chạp nhìn về phía cô, nghi hoặc chỉ vào chính mình: “Gọi anh đi làm cơm?”

“Đúng vậy!” Thiếu nữ mở to ánh mắt nhìn hắn, “em giúp chị ấy tắm táp, anh chuẩn bị cơm chiều, phải tiết kiệm thời gian, không phải rất công bằng sao?”

“Công bằng? Cái gì công bằng?” Tần Nghị thấy quyết định đấy thật bất công, hắn bất mãn: “Tại sao không phải là em nấu cơm, anh giúp Kỳ Kỳ tắm?”

“Bởi vì mỗi lần em tới nơi này đều là giúp nhị ca tắm rửa, sau đó nấu cơm. Nhưng hôm nay anh cũng đến, không làm được sao?” Thiếu nữ tức giận nhìn hắn nói.

“Vậy em làm cơm đi, anh giúp Kỳ Kỳ tắm.” Tần Nghị quả quyết ra lệnh cho em gái. Hừ, thân thể vị hôn thê của hắn như thế nào để người khác nhìn? Cho dù là em gái hắn hắn cũng không cho phép!

“Nhưng anh làm cơm ngon hơn so với em làm mà!” Thiếu nữ dương dương nói, “Anh biết tại sao em lại nói anh nấu cơm không? Nhìn anh uể oải không chịu được nên giúp anh lấy lại tinh thần thôi!” Hừ, mỗi lần cô làm cơm cho người này ăn đều khiến thân mình thương tích. Cô sẽ không ngược đãi thân mình, tự chui đầu vào lưới nữa.

Tần Nghị khó chịu: “Anh không làm! Em làm đi, anh giúp Kỳ Kỳ tắm!”

“Mọi lần cũng là em giúp chị ấy tắm!” Thiếu nữ không chịu kém.

“Nhưng không phải mọi lần cũng là em nấu cơm sao?” Tần Nghị ngang ngược hỏi lại.

“Em…” Thiếu nữ nói không ra lời. Cô là tiểu hồ ly, đạo hạnh chưa đủ, không đấu được với tên đại hồ ly lâu năm này, nhưng, cô không chịu!

Nghĩ thấy tranh luận như thế không tìm ra biện pháp, thiếu nữ chớp chớp mắt, chuyển ý: “Vậy được rồi, nếu thế, chúng ta nhờ chị hai giúp, xem chị ấy quyết định thế nào.”

Tần Nghị suy nghĩ một chút, tựa hồ cũng chỉ còn cách xử lý đó, gật đầu đáp ứng.

Hắn chắc hơn 5 phần Kỳ Kỳ chọn mình, bởi vì Kỳ Kỳ thích hắn xoa bóp, mỗi lần hoan ái xong lúc cô tắm táp đều thích được hưởng thụ. Hiện tại mệt mỏi như thế, cô chắc chắc cần điều này. Hắc hắc hắc, hắn không có hảo ý nhìn thiếu nữ, biểu lộ sung sướng không nghi ngờ.

Thấy hắn đồng ý, thiếu nữ nhếch miệng cười, nhưng rất nhanh khôi phục nguyên trạng. Cô hỏi người ấy: “Nhị ca a, chị nói xem, chị tuyển ai tắm giúp mình.”

Triệu Kỳ không nhấc nổi mí mắt, đáp án: “Mặc Mặc.”

Tần Nghị không nói được lời nào.

Thiếu nữ trong lòng đắc ý, cười cười nhìn hắn: “Thế nào? Chị ấy chọn em, anh còn nói gì?”

“Em… Bọn em…” To gan thật! trong lòng Tần Nghị tràn ngập phẫn nộ, nhưng không biết nói thế nào.

Đoạt được thắng lợi, tâm tình thiếu nữ tốt lên, đỡ Triệu Kỳ hướng phòng tắm.

Đi được vài bước, cô bé dừng lại, quay đầu hướng Tần Nghị nói: “Lão đại à, em có một chuyện muốn nói cho anh.”

“Cái gì?” Tần Nghị không nhịn được hỏi. Có chuyện gì mau mau nói, tâm tình hắn hiện không tốt tí nào, hắn sắp chết mất thôi!

Thiếu nữ cười cười, tâm tình cô hiện tại rất tốt, hào phóng mặc dù hắn rất xấu tính: “Nếu như phỏng đoán của em không sai, trước khi chúng ta vào đây, nhị ca đã có mười mấy giờ không ăn cơm rồi. Thực phẩm em chuẩn bị cho chị ấy cũng đã hết,….” Cô cười ha hả một tiếng, “Anh biết rồi mà, em cũng không muốn nói nhiều.”

Nói xong quay gót đi, “Chị à, đi tắm nào.”

Triệu Kỳ dựa vào vai cô bé ngủ say. Chỉ cần không tùy tiện quấy rầy giấc ngủ của cô, cô không để ý.

Tần Nghị đưa mắt nhìn thân ảnh hai người biến mất sau cánh cửa, mặt nhăn nhó, nắm chặt hai tay.

Tiểu nha đầu, lợi hại lắm! Biết hắn sẽ không nhẫn tâm để Kỳ Kỳ chịu đói mà ép hắn.

Mặc dù trong lòng khó chịu nhưng sự thật phơi bày trước mắt, hắn không có sự lựa chọn khác là ôm nguyên liệu đi nấu ăn.

Sau cánh cửa, đỡ Triệu Kỳ xuống, trong lòng thiếu nữ thầm hoan hỉ: “Thật tốt quá, chiều nay có tiệc lớn ăn!” Không uổng công cô xuất huyết mua nhiều thức ăn như vậy, lại còn phải chen chúc giao thông tắc nghẽn mang về chứ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.