Chồng Tôi Thật Quyến Rũ

Chương 109 - Dạ tiệc hàng năm




Vũ Tuyết Trang đột nhiên hỏi: "Chị Khả Như, Đàm Thu Trang vẫn ở 123 Entertainment của tổng giám đốc Lê,la liếm không chịu đi à?"

Một người ủng hộ trung thành Trần Khả Như đối với Võ Anh Thư mà nói, việc chú ý đến mọi thứ trong cuộc sống của bác sĩ Trần đã trở thành một phần giải trí trong cuộc sống của Vũ Tuyết Trang, đặc biệt là khi Võ Tuyết Trang làm hại Trần Khả Như, cô phải điều tra cho rõ ràng.

Mặc dù phán quyết của Võ Anh Thư đã được đưa ra,nhưng Vũ Tuyết Trang vẫn kiên trì tin rằng chuyện tạt axit sulfuric và Đàm Thu Trang không thể tránh khỏi sự liên quan.

"Em nói cho chị biết, chị phải thật cẩn thận, người phụ nữ này rất đáng sợ."

"Chị tự có dự tính."

Trần Khả Như không cảm thấy gì nhiều, nhưng Vũ Tuyết Trang lại rất tức giận.

Nếu cô yêu cầu đuổi Đàm Thu Trang đi, liệu Lê Hoàng Việt có đồng ý không?

Dù gì có những lúc người phụ này có thể luôn luôn xuất hiện bên cạnh Lê Hoàng Việt,rất đáng ghét.

Suy nghĩ cả đêm cũng không có kết quả.

VietWriter cập nhật nhanh nhất.

Sáng sớm hôm sau, Trần Khả Như nhận được cuộc gọi từ Trần Khả Ngân. Lần này, thái độ của Trần Khả Ngân thay đổi 180 độ. Một câu chị hai câu chị, giọng nói dịu dàng, làm cô nổi hết cả da gà

“Trần Khả Như, cô rốt cuộc là có chuyện gì,nói thẳng đi” Trần Khả Như cau mày, từ khi Trần Khả Nhân cố gắng dụ dỗ Lê Hoàng Việt, sự vô cảm của cô đối với Trần Khả Ngân trở thành sự phiền phức, bề ngoài có thể tiếp tục nhẫn nhịn đã là tốt lắm rồi.

"Chị ơi, chị có thể nói với anh rể một tiếng, bữa dạ tiệc thường niên tối nay,em rất muốn tham gia,gần đây em rất mê biểu diễn, nghe nói sẽ có nhiều đạo diễn sẽ đến... Chị, em biết trước đây giữa chúng ta có rất nhiều chuyện không vui. Em bảo đảm em sẽ không bao giờ làm trái ý anh rể tôi nữa. Chị cho em một cơ hội có được không? "

“Trần Khả Ngân,chuyện này tôi không làm được, cúp máy đi.” Trần Khả Như từ chối không thương tiếc, thẳng thắn mà nói, cô căn bản là lo lắng rằng EQ và IQ của Trần Khả Ngân có thể gây phiền não cho Lê Hoàng Việt. Nhiều nhất chính là sự chán ghét hoặc là làm người khác buồn nôn, tự làm nhục bản thân.

"Đừng cúp máy, em biết người đó!"

Trần Khả Ngân đột nhiên vui mừng hét lên.

“Người nào?” Mi mắt của Trần Khả Như đột nhiên nhảy dựng lên, quả nhiên cô bị lời nói của cô ta thu hút.

"Hôm đó, em từ trên cửa sổ nhìn xuống, nhìn thấy chị, cũng nhìn thấy Vương Kỳ lên xe của bố..."

Mở lời xong đối phương đột nhiên im lặng, Trần Khả Như không giấu được sự kinh ngạc, giọng điệu có chút lo lắng, “Trần Khả Ngân, cô biết rốt cuộc là biết được những gì?"

Trần Khả Ngân cười khúc khích: "Chị gái thân yêu của tôi ơi, chắc chắn em biết nhiều hơn chị, phụ thuộc vào chị có muốn biết không thôi.”

“ Cô có điều kiện gì?”Trần Khả Như trầm giọng hỏi.

Trần Khả Ngân thản nhiên nói: “Em muốn trở thành nghệ sĩ được ký hợp đồng của 123 Entertainment,anh rể bây giờ đối xử với chị tốt như vậy, giúp đỡ em gái một chút chuyện nhỏ, không quá đáng đâu chứ?"

Một tia lạnh lóe lên trong mắt Trần Khả Như,nhưng cô không lập tức từ chối, "Để tôi suy nghĩ một chút." "Còn dạ tiệc thường niên thì sao?"

"Bảy giờ cô đứng ngoài cửa đợi tôi "

"Quá tốt rồi!"

Khác với tâm trạng vui vẻ của Trần Khả Ngân, vẻ mặt của Trần Khả Như tối sầm lại sau khi cúp máy, đến Trần Khả Ngân cũng bắt đầu uy hiếp cô?

Không được, cô ấy không thể bị dắt mũi,sợ rằng bứt dây động rừng...chuyện của Vương Kỳ, Trần Khả Ngân chưa chắc là biết rất nhiều.

Ngay lập tức, Trần Khả Như tỏ ra ranh mãnh: Trần Khả Ngân đã muốn ký hợp đóng phim đến như vậy,cô thành toàn cho vậy. Chẳng qua cô ta có thể chịu khổ hay không, có thể làm nữ chính hay không, điều này không liên quan tới cô!

Nham hiểm? Không hề, ít nhất là để Trần Khả Ngân đã đi đường tắt.

Việc của Vương Kỳ, cô lo lắng cũng vô dụng, cô có chút dự cảm không chắc chắn rằng những gì Trần Thế Phong muốn che đậy đang dần trở nên rõ ràng, cô rất mong chờ.

Buổi tối, bảy rưỡi.

Quả nhiên, Lê Hoàng Việt không đến tham gia, bởi vì Trần Khả Như muốn đi, anh để Lê Chí Cường đi cùng cô.

Thảm đỏ của dạ hội thường niên,quy tụ dàn ngôi sao lớn. . đam mỹ hài

Trần Khả Như đi đến cửa, ăn mặc rất giản dị. Cô và Lê Chí Cường nhìn giống giám đốc cấp cao và nhân viên công ty hơn.

Quả nhiên, Trần Khả Ngân đã sớm có mặt ở cửa, ăn mặc lộng lẫy xuất hiện, từ cổ đến cánh tay lộ hết ra cho đến tận ngực, xinh đẹp mê người.

Lê Chí Cường khi thấy cô ta run rẩy trong gió thu, không kìm được mà trộm cười. Cũng là do Khả Như mềm lòng với loại bình hoa di động đã hết thời này,không làm gì có cơ hội lên sân khấu!

Trần Khả Ngân có chút nóng nảy, nhưng cô không dám thể hiện trước mặt Trần Khả Như, dù sao thì cô cũng là người đang nhờ vả. Khi vừa bước vào sân khấu,Trần Khả Như đến một cọng lông của cô ta cũng không thèm để ý. Mặc dù Trần Khả Ngân không có não, không biết mất mặt.

Sau đó, Trần Khả Như hối hận rồi, để Trần Khả Ngân tung hoành dưới danh nghĩa em dâu Lê Hoàng Việt, có phải là một sự an toàn nhưng ẩn chứa đầy nguy hiểm?

Nói trắng ra dạ hội thường niên chính là một bữa tiệc trao giải, hầu hết các minh tinh tham gia đều có khả năng đạt giải,tay không ra về cũng không đến mức quá khó xử. Trước khi chính thức bắt đầu, mọi người ngồi trong hội trường theo thứ tự của bàn tròn được chỉ định.

Lê Chí Cường vui vẻ xin được rất nhiều chữ ký, nhấp một ngụm nước, vui mừng nói: "Chị Trần Khả Như, lần này em có thể phát tài rồi! Ngày mai đám người Ngô Thanh Trúc ghen tị chết mất!"

Trần Khả Như: "..." Thực sự không hiểu theo đuổi minh tinh, một chữ ký và một bức ảnh, có thứ gì đáng để khoe, dù người nổi tiếng có giỏi đến đâu thì họ cũng chỉ là một người bình thường. Mà có thể người đó nhìn còn không được bằng bạn, có thể tiếp xúc riêng tư nhân phẩm của họ còn khiến người khác cảm thấy kinh tởm.

Lê Chí Cường nói: “Phu nhân, không phải người phụ nữ nào cũng ôn nhu rộng lượng như cô đâu."

“Cô ấy vẫn còn trẻ.” Trần Khả Như lúng túng giải thích, đột nhiên cảm thấy xanh tái mặt.

"Ha ha."

Lê Chí Cường cười đầy ẩn ý. Trẻ, còn trẻ sao?

Vũ Tuyết Trang lườm Lê Chí Cường một cái, không chịu thua kém mà phản kích: "Anh hiểu cái gì! Một mỹ nữ vô cùng đẹp như tôi. Tôi còn không ngắm mấy soái ca,không lẽ ngồi ngắm tên bốn mắt nhà anh?"

Lê Chí Cường im lặng.

Anh ta kiềm chế bản thân cực kỳ tốt,có thể làm việc lâu như vậy dưới tính khí bốc đồng của Lê Hoàng Việt, năng lực và sức chịu đựng của anh ấy thật phi thường.

"Tôi đi vệ sinh."

Trần Khả Như không có hứng thú, khi rời khỏi chỗ ngồi, lại tình cờ đụng phải một người "Xin lỗi."

"Không sao,phu nhân của tổng giám đốc”

Cô ngẩng đầu, đối phương là Đàm Thu Trang cô ta đang mặc một chiếc váy khoét sâu cổ hình chữ V.

Theo lời mọi người thì Đàm Thu Trang bị huỷ đi khuôn mặt rồi, nhưng không hề. Ít nhất thì khuôn mặt của Đàm Thu Trang ngày hôm nay rất mịn màng, không có dấu vết của dị ứng, có lẽ là do sử dụng quá nhiều axit hyaluronic. Luôn cảm thấy cô ta khi cười lên rất cứng, còn cằm thì dài chọc trời.

Trần Khả Như phớt lờ cô ta.

Quan hệ không tốt thì không cần chào hỏi khách sáo hay lễ phép.

Đàm Thu Trang nhìn chằm chằm bóng lưng của cô một lúc, trong mắt lộ ra một chút oán hận.

“Thu Trang, cô đừng gây chuyện nữa!” Cô trợ lý mập lo lắng nhắc nhở.

"Thoải mái đi, tôi không ngốc như Võ Anh Thư đâu."

"Thế thì tốt, sau này đừng nhắc tới người phụ nữ đó nữa."

Cô trợ lý mập nhìn xung quanh, vẻ mặt hoảng hốt.

“Biết rồi!” Đàm Thu Trang thu hồi ánh mắt, nỗi hận trong lòng càng dâng lên. Võ Anh Thư con đàn bà đáng chết dám đổ mọi chuyện lên đầu mình, cô ta thật sự không phải là thứ gì đáng tin!

Cô trợ lý béo kéo cô sang một bên và lải nhải, "Thu Trang, cô thực sự nghĩ không ra, người nào ở trong bóng tối âm thầm giúp đỡ cô sao? Nếu không,Võ Anh Thư làm sao lại có thể tùy tiện khai ra cô?"

"Làm sao tôi biết được!"

Đàm Thu Trang ánh mắt đột nhiên trở nên bất thần vô định, cuối cùng biến thành sự lo lắng trong đôi mắt đẹp đẽ, "Tôi đi vệ sinh, không cần đi theo."

Trợ lý mập vẫn đứng ở chỗ cũ băn khoăn không biết liệu có phải là tổng giám đốc Lê không?

Nếu không thì cô ta cũng không nghĩ ra được người thứ hai có khả năng.

Đàm Thu Trang dịu dàng uyển chuyển bước đến cầu thang, gọi một cuộc điện thoại, nhanh chóng bắt máy khi cô vừa gọi tới: "Anh rốt cuộc là ai, tôi nói cho anh biết, đừng nghĩ rằng anh đã giúp tôi, tôi phải biết ơn anh, hiện giờ tôi vẫn chưa nhận được thông báo gì từ bên 123 Entertainment, chắc chắn Lê Hoàng Việt đã nghi ngờ tôi rồi! "

"Gấp cái gì, bây giờ thời cơ chưa tới,Lê Hoàng Việt sẽ không động cô đâu."

Giọng nam trong điện thoại nghe rất trẻ, rõ ràng không nhanh không chậm, như thể mọi thứ đều nằm trong dự liệu của hắn.

“Nhưng tôi không thể trụ được hơn nữa!” Dạ hội thường niên hôm nay, cô vốn chỉ là đến để làm nền cho con người.

"Đàm Thu Trang, cô có biết là ai đã hại cô đi đến bước đường này không?"

“Là Trần Khả Như!” Đồ tiện nhân! Đàm Thu Trang nghiến chặt răng nguyền rủa.

"KHÔNG, KHÔNG, cô sai rồi, chính là Lê Hoàng Việt. Đừng tưởng rằng Trần Khả Như cướp mất vị trí người phát ngôn của cô, bởi vì người phát ngôn của 123 Entertainment thực chất là một cái bẫy, Lê Hoàng Việt dùng cô để nhử Trần Khả Như mắc câu, còn nữa, cô nghĩ đi sao da mình lại bị dị ứng? Đương nhiên là có người tính toán kỹ rồi, cô còn ngu ngốc kiện công ty mỹ phẩm,thật lãng phí thời gian, hahaha... "

“Anh nói cái gì?” Đàm Thu Trang lông mày dựng lên, càng để ý đến mắt to, cằm nhọn,cảm nhận được vài phần thấm thía.

"Sự thật mà tôi đang nói là việc cô bị Lê Hoàng Việt đùa giỡn trong lòng bàn tay, mà không hề hay biết, lúc nào cũng bị vẻ ngoài của đàn ông lừa dối... Cho nên, cô không định trả thù sao?"

Ánh sáng trong mắt Đàm Thu Trang biến ảo khó lường, một lúc lâu sau, lông mày cô ta cau lại, hình như là đã hạ quyết tâm, nói: "Được thôi, tôi nghe anh, nhưng Đàm Thu Trang tôi cũng không phải là kẻ ngốc. Anh sẽ không qua cầu rút ván chứ? Tôi phải được bảo đảm. "

"Cô yên tâm, khi chuyện đã thành, sẽ không thể thiếu phần của cô được. Bây giờ, cô phải nghe lời tôi."

"Được, anh nói đi..."

...

Lúc Trần Khả Như đang rửa tay,trong gương có thêm một gương mặt nữa, là Đàm Thu Trang,cô giả vờ như không thấy, đóng vòi nước, chuẩn bị rời đi.

"Trần Khả Như,cô đợi đã--"

Đàm Thu Trang bước tới trước mặt cô, đôi giày cao gót mười phân đã tôn thông chiều cao và khí chất cho cô ta.

Trần Khả Như cáu kỉnh cau mày, "Tôi không có gì để nói với cô."

"Lẽ nào chuyện của Lê Hoàng Việt,cô cũng không muốn biết sao?"

Đôi môi đỏ tươi của Đàm Thu Trang mấp máy, bật cười, "cô thực sự không muốn biết, tôi và Lê Hoàng Việt lên giường với nhau mấy lần sao?"

Trần Khả Như không hiểu sao đột nhiên cười phá lên, chuyện vài tháng trước, sự tự cao của Đàm Thu Trang có phải hơi muộn một chút không?

Ngay lập tức, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt bình tĩnh, nụ cười dè dặt: "Cô Đàm,xin cô giữ tự trọng. Nếu cô có hứng thú thảo luận số lần cô câu dẫn chồng người khác, ngoài cửa có rất nhiều phóng viên. Tôi nghĩ họ sẽ rất vui khi được thảo luận sâu với cô..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.