“Cho nên em cho dù có như thế nào cũng không chịu gả qua đó, lúc còn ở trong nước, cho dù em trốn đến chỗ nào mẹ em đều có thể tìm ra em...Chỉ có trốn ra nước ngoài, em mới có thể tạm thời tránh được một kiếp.”
Nói xong, cô ta ngước mắt lên, điềm đạm đáng yêu nhìn Lê Tuấn: “Đàn anh Lê Tuấn, anh có thể nể mặt chị của em, cho em trốn ở chỗ này của anh được không?”
VietWriter
Quả nhiên, nghe thấy cô ta nhắc đến Nguyễn Khánh Linh, biểu cảm trên mặt của Lê Tuấn khẽ thay đổi.
Cuối cùng, anh ta quyết định để cho Nguyễn Khánh Nga bước vào trong.
Lê Tuấn đi ở phía trước, vì thế không nhìn thấy được trong mắt của cô gái phía sau thoáng hiện lên một tia đắc ý.
Chuyện bức hôn kia, chẳng qua chỉ là cái cớ do cô ta tự nghĩ ra nhằm mục đích tiếp cận với Lê Tuấn, chỉ cần Lê Tuấn có thể cho cô ta bước vào nhà, cho dù phải dùng tới Nguyễn Khánh Linh để đả động anh ta, chỉ cần có thể hoàn thành mục đích là được.
Đọc nhanh ở VietWriter
Cô nam quả nữ ở chung một phòng, cô ta muốn xem liệu Lê Tuấn còn có thể giữ mình được hay không?
Lê Tuấn ngồi trên ghế sô pha, nói: “Cô ngủ ở trên giường đi, tôi ngủ ở chỗ này”
“Ấy...anh Tuấn, ngủ trên ghế sô pha làm sao thoải mái được chứ, dù sao giường này lớn như vậy, hay là anh ngủ cùng với em đi, chỉ cần dùng chăn mền ngăn giường ra làm hai là được rồi.”
Nguyễn Khánh Nga có ý đồ giả vờ khuyên bảo, kết quả Lê Tuấn cũng không có đồng ý đề nghị của cô ta: “Đi ngủ đi.”
Anh ta không nói thêm gì nữa, quay người bước vào phòng tắm.
Tình huống diễn ra như vậy làm cho cô ta có chút không cam lòng, nhưng mà dù sao cũng nằm trong dự liệu của cô ta, nhìn đến cửa phòng tắm đóng chặt, hai tay Nguyễn Khánh Nga vô thức nắm lại.
Chờ đến đêm nay, cô ta cũng không tin Lê Tuấn còn không bị mắc câu. Đêm dần khuya, Lê Tuấn nằm thẳng người trên ghế sô pha, cũng không có cảm giác buồn ngủ.
Lúc này trong đầu anh ta vẫn còn nghĩ đến chuyện xảy ra ban sáng.
Khánh Linh hôm nay vì tránh hiềm nghi, bất luận như thế nào cũng không chịu ở lại chơi với anh ta một chút, nếu như ngay cả cơ hội gặp mặt mà bọn họ cũng không có, vậy nếu như anh ta muốn làm cho Khánh Linh hồi tâm chuyển ý một lần nữa, có phải sẽ không dễ dàng gì hay không?
Trong lúc Lê Tuấn đang cảm thấy vô cùng phiền não, đột nhiên nghe thấy tiếng động từ trong nhà vệ sinh truyền đến.
Anh ta vô ý thức đứng lên đi về phía nhà vệ sinh.
Quả nhiên, suy nghĩ của anh ta nhanh chóng được chứng thực. Anh ta đặt Nguyễn Khánh Nga xuống giường xong thì đứng dậy rời đi, ai ngờ lại bị cô ta ôm eo kéo ngược trở về. Đem một người đàn ông kéo ngã hẳn vào trên người của mình còn chưa đủ, cô ta còn can đảm trực tiếp nắm lấy tay của Lê Tuấn đặt ở trước ngực của mình, ánh mắt đưa tình quyến rũ, cơ thể nhu nhược không xương: “Anh Tuấn, anh đừng đi mà, em rất sợ phải ở một mình.”
Lê Tuấn mặt dù nằm trên người của cô ta, nhưng trong lòng lại không có một chút cảm giác gì khác.
Trên tay mạnh mẽ dùng thêm chút sức, Lê Tuấn lạnh lùng gỡ tay của Nguyễn Khánh Nga ra khỏi người anh ta, sau đó quay người bỏ đi, không thèm liếc nhìn cô ta thêm một lần: “Ngoan ngoãn ngủ đi, sợ thì cứ bật đèn mà ngủ, tôi đi ra ngoài hút điếu thuốc.”
Anh ta nói xong cũng không đợi cô ta kịp lên tiếng, trực tiếp bước ra cửa phòng.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của VietWriter khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website VietWriter để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !