Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 316




Chương 316

Anh rất tin tưởng bản thân, thậm chí khi nghe nói học phí của cô không đủ, anh còn trực tiếp trả trước tiền cho cô.

Vì vậy, Nguyễn Khánh Linh luôn biết ơn Hồ Phi vì điều này.

Khoảng hai giờ đồng hồ, xe đã đến nơi.Hồ Phi đưa Nguyễn Khánh Linh ra khỏi x. Sau khi bước vào tòa nhà này, cô mới phát hiện ra rằng, nó giống như một đài truyền hình, với nhiều khu riêng biệt và rộng rãi, Hồ Phi đã đưa cô vào một studio.

Cùng lúc đó, Nguyễn Khánh Linh cũng quan sát thấy, kế bên có vẻ đang có buổi biểu diễn. Bởi vì trên đường họ đi ngang qua, nhìn thấy rất nhiều người mẫu ăn mặc nóng bỏng, vóc dáng cao ráo đang xếp hàng ở cửa. Là sàn catwalk hình chữ T.

Tuy nhiên, Nguyễn Khánh Linh không để ý lắm, cô và Hồ Phi đã cùng nhau vào studio.

Không gian bên trong rất rộng, nhiếp ảnh gia và nhân viên đều có mặt tại chỗ, chỉ chờ hai người họ đến.

“Khánh Linh, cô đi trang điểm với bọn họ trước đi, chúng ta rất nhanh sẽ bắt đầu thôi.”

Hồ Phi dặn dò cô.Nguyễn Khánh Linh gật đầu, nhưng dường như nghĩ ra điều gì đó, cô bèn hỏi nhỏ Hồ Phi: “Anh Phi, lần này chúng ta chụp ảnh, không cần phải ký hợp đồng trước sao?”

Hồ Phi sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh sau đó, vẻ mặt của anh ấy lại thản nhiên như thường: “Không cần, lần trước tôi cũng nói qua với cô rồi, lần này đối tác khác với những lần trước. Họ định đợi đến khi ảnh của cô chụp xong, xem hiệu quả thế nào, sẽ chia thêm hoa hồng cho cô.”

“Thì ra là như vậy, được thôi.”

Nguyễn Khánh Linh đồng ý, nhưng cô vẫn cảm thấy cách làm việc của đối tác lần này thật sự có chút không đi theo quy định.

Làm gì có ai trả thêm hoa hồng cho người mẫu?

Nhưng cô không có thời gian nghĩ nhiều về nó nữa, bởi vì chuyên gia trang điểm, đã đi về phía cô.

Hồ Phi nhìn thấy cảnh này, nhanh chóng tìm một nơi yên tĩnh, gọi điện thoại.

“Chúng tôi đã tới, anh có thể hành động rồi.”

Nguyễn Khánh Linh vừa tạo hình xong, đột nhiên nhìn thấy trên gương trang điểm xuất hiện Hồ Phi, sau lưng anh ấy là một người phụ nữ với vẻ mặt lo lắng.

Người phụ nữ đó có làn da được chăm sóc cẩn thận, dáng người rất cao và gợi cảm.

“Anh Phi, có chuyện gì vậy?”

Cô cảm thấy kỳ lạ.

Lúc này, Hồ Phi ra hiệu cho chuyên gia trang điểm dừng lại, sau đó giải thích với Nguyễn Khánh Linh: “Chuyện là thế này, Khánh Linh à, buổi biểu diễn bên cạnh trước khi chương trình được tổ chức đã xảy ra chút chuyện, có một người mẫu bị ốm không thể đến được, nhưng họ không thể nhanh như vậy tìm được người mẫu thay thế. Vì vậy, tôi muốn hỏi cô có thể giúp bọn họ được không? “

“Đúng vậy!”

Người phụ nữ đợi Hồ Phi nói xong, thì nóng lòng nói, ánh mắt của cô ấy lóe lên vẻ lo lắng và gấp gáp: “Cô người mẫu bị ốm đó, từ đầu chịu trách nhiệm mặc mười hai bộ quần áo, nhưng nếu hôm nay cô ấy không đến, ban tổ chức chúng tôi sẽ mất cơ hội trưng bày mười hai bộ quần áo này. Khi đó, chúng tôi rồi cả nhân viên trong buổi biểu diễn cũng sẽ phải chịu tổn thất không hề nhỏ.”

Khi người phụ nữ kia nói xong, giọng điệu đặc biệt bất lực và khẩn trương: “Vì vậy, cô à, chúng tôi muốn hỏi cô có thể tạm thời thay thế vị trí của người mẫu đó không?”

Nguyễn Khánh Linh còn chưa kịp hiểu chuyện gì, sững sờ nhìn Hồ Phỉ, nói: “Nhưng mà, bên này tôi đã bắt đầu chụp ảnh quảng cáo rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.