Vào lúc mười hai giờ đêm, tại sân bay.
Phạm Nhật Minh vừa xuống máy bay, anh mở điện thoại lên thì thấy tin nhắn mà Nguyễn Khánh Linh gửi đến.
Có thể xem đó là một lời xin lỗi, đại khái nói về việc cô không nên can thiệp vào việc riêng của anh, trong lời cô nói mang theo cảm giác rất xa cách.
Phạm Nhật Minh nhằn mặt lại, lúc này, Trung Huy gọi đến Phạm Nhật Minh nghe máy. “Chủ tịch, gần đây Nguyễn Minh Anh gặp phải nguy cơ không nhỏ, đồng sự trưởng Phạm không những không giúp đỡ mà còn lừa dối mọi người, bà chủ vốn dĩ muốn tìm anh nhưng lại không liên lạc được, nên mới đến tìm người nhà họ Lê giúp “Tấm ảnh của bà chủ với Lê Tuấn có lẽ cũng là do tên thợ săn ảnh đó cố ý mượn đề tài để nói mà thôi. Nghe xong, sắc mặt của Phạm Nhật Minh đã tốt hơn đôi chút, anh lại hỏi: “Đã giải quyết ổn thoả tên phóng viên đó chưa?" “Tôi đã giải quyết ổn cả rồi, trong giới, hắn ta nổi tiếng là tay săn ảnh hiểm độc, chuyên đi theo chụp lén các ngôi sao nổi tiếng với những người có tiền và địa vị, đem những tư liệu đó đi đe dọa và tổng tiền, cũng có những ngôi sao bị hắn ta tiết lộ ảnh riêng tư, đến cuối cùng trầm cảm mà tự sát. "Nhưng mà anh cứ yên tâm, sau này hắn ta sẽ không lấy chuyện này ra làm mưa làm gió hay đe doạ nữa. “Ừm, làm tốt lắm.
Phạm Nhật Minh lạnh lùng khen một câu rồi tắt máy. noong 1. La toi day
Trêи đường về nhà, anh không hề ngừng suy nghĩ.
Thì ra Nguyễn Khánh Linh đi tìm Lê Tuấn chỉ là vì nguy cơ của gia tộc.
Tập đoàn nhà họ Nguyễn gặp chuyện, người chủ kia của anh nhất định không giúp đỡ, ông ta không giở trò sau lưng đã là tốt làm rồi.
Phạm Nhật Minh nheo mắt, sự tức giận bùng lên. Bây giờ sức khỏe của Phạm Thành đã khôi phục, tiếng lòng sớm đã vang lên, làm sao có thể giúp bố vợ được.
Bây giờ, có lẽ ông ta đang bận phải từng bước từng bước đem quyền lực của tập đoàn nhà họ Phạm về tay mình rồi.
Tại biệt thự của nhà họ Phạm.
Nguyễn Khánh Linh vừa sấy tóc xong, ngáp một cái, cô nhìn lại thời gian. “Đã trễ như vậy rồi à.
Cô nói chuyện một mình, sau đó lên giường đắp chăn, tắt đèn chuẩn bị đi ngủ.
Lúc Phạm Nhật Minh bước vào phòng, Nguyễn Khánh Linh cũng vừa mới ngủ.
Ánh trăng mờ ảo xuyên qua cửa kính chiếu vào, căn phòng rất yên bình và tĩnh lặng.
Thấp thoáng nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ.
Phạm Nhật Minh cũng không vội đi ngủ, anh lặng lẽ nhìn Nguyễn Khánh Linh, ánh trăng khiến cho gương mặt của cô vốn đã thanh tú, tao nhã, giờ càng dịu dàng hơn, sự thông minh, tài trí cũng tăng thêm nhiều phần.
Nhiều ngày không gặp, giờ nhìn cô, Phạm Nhật Minh ngạc nhiên trước những suy tư trong lòng mình.
Anh vệ sinh cá nhân đơn giản xong, sau đó lên giường, chiếc giường êm ái hơi lún ôm nhẹ lấy anh.
Nguyễn Khánh Linh đơ người một lúc bởi lời nói của anh, sau đó nóng lòng hỏi: “Anh đã nhận được tin nhắn mà tôi gửi chưa?"
Nhớ lại lúc cô gửi tin nhắn cho mình, có sự xa cách trong câu chữ, Phạm Nhật Minh chỉ lạnh lùng gật đầu. “Hôm nay em đã ra ngoài à?"
Chính lúc Nguyễn Khánh Linh nghĩ rằng anh sẽ không nói thêm gì nữa, thì Phạm Nhật Minh đột nhiên lại hỏi. Cô ngơ người ra một lúc, sau đó cô đem toàn bộ sự việc xảy ra trong hôm nay kể lại cho anh từ đầu đến cuối, đương nhiên bao gồm luôn cả việc cô và Lê Tuấn đi ăn với nhau.