Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 287




Chương 287

Cô ấy cười híp mắt gật đầu: “Đương nhiên rồi! Chúng ta là bạn chiến của nhau mà, với lại, tôi là phụ nữ, đương nhiên sẽ biết thứ gì, chuyện gì có thể lấy lòng phụ nữ rồi.”

Vẻ mặt của Lê Tuấn đột nhiên sáng lên.

Lúc trước anh ta đã muốn tìm một người để hỏi cách theo đuổi con gái, kết quả chỉ tìm được Lê Nam, nếu như Tống Ngọc chịu giúp đỡ mình, vậy thì không có chuyện gì có thể tốt hơn.

Tống Ngọc nhìn anh ta, biết anh đã tin tưởng mình, cô ấy đưa tay lên môi, suy nghĩ một lát, rất nhanh đã nghĩ ra một phương pháp.

“Kabedon thế nào? Tất cả con gái đều sẽ có tình cảm đặc biệt đối với người đàn ông kabedon, hơn nữa, dáng dấp của anh… cũng không tệ.”

Lúc đầu, Tống Ngọc muốn nói dáng dấp của anh rất đẹp trai, nhưng mà cô ấy cảm thấy nói như vậy có thể sẽ khiến anh ta hiểu lầm, cho nên đổi lại thành từ khác.

Nhưng mà, Lê Tuấn một bên lại rất mơ hồ: “Cái gì là… kabedon?”

Bình thường anh ta cũng không xem TV hay đọc tiểu thuyết, đương nhiên là chưa từng gặp từ này, vậy nên cũng không thể hiểu nó có nghĩa là gì.

Tống Ngọc không chút suy nghĩ, thuận miệng nói: “Rất đơn giản, tôi dạy cho anh.”

Sau khi nói xong, cô liền mở dây an toàn, khom người, hai tay chống lên bên cạnh chỗ ngồi của Lê Tuấn, áp thân thể của mình lại gần anh ta, mùi thơm nữ tính trong nháy thoang thoảng qua cánh mũi của anh.

Tống Ngọc nháy mắt mấy cái, cảm giác được nhịp tim của bản thân hình như có chút tăng tốc.

Đúng lúc này, Khả Như và Nguyễn Khánh Nga cũng đang thư giãn trên cây cầu ven sông.

Khả Như phàn nàn với Nguyễn Khánh Nga về chuyện hai ngày trước đưa cua cho Phạm Nhật Minh, kết quả lại bị Nguyễn Khánh Linh chặn lại.

Cô ta ghen ghét, tức giận nói: “Không phải chỉ là ngoại hình dễ nhìn một chút, gầy một chút thôi sao? Còn những chỗ khác thì có gì hơn chúng ta đâu, sao Phạm Nhật Minh lại nghe lời cô ta chứ?”

“Còn có đêm qua tôi đi đến nhà anh ấy, đã nói đến mức đó rồi, vậy mà anh ấy còn chẳng thèm động đậy, chắc chắn là bị con hồ ly tinh Nguyễn Khánh Linh kia câu hết hồn phách đi rồi!”

Nghe vậy, trong lòng Nguyễn Khánh Nga cũng vô cùng khó chịu.

Tại sao ai cũng thích Nguyễn Khánh Linh hết vậy?

Ngoại trừ có dáng dấp đẹp ra thì cô còn có cái gì nữa đâu chứ?

Thậm chí còn lăng nhăng nữa, có Phạm Nhật Minh rồi còn chưa đủ, lại còn muốn anh Tuấn của mình nữa chứ!

Thật sự là không biết xấu hổ!

“Rõ ràng chị ta là chị của cậu, sao lại độc ác như vậy chứ?”

Khả Như vừa nhắc tới Nguyễn Khánh Linh, trên mặt toàn là chán ghét.

Lúc này, Nguyễn Khánh Nga cười nhạo, trong mắt cô ta toàn là sự lạnh lùng: “Chị ta cũng được xem như là chị của tôi sao? Tôi chỉ hận không thể khiến chị ta nhanh chóng biến mất khỏi thế giới này.”

Nghe thấy cô ta nói vậy, Khả Như hơi nghi hoặc một chút, còn cảm giác vui vẻ cao hứng khi gặp được đồng bọn lại chiếm phần nhiều.

Bởi vì, thật sự rất khó tìm được một người có cùng suy nghĩ với mình.

“Đúng vậy đó, cậu còn chưa biết chuyện này đúng không, khi tôi nhìn thấy cô ta thì chỉ mong cô ta chết sớm một chút.”

Trên mặt hai người phụ nữ này đều hiện lên vẻ ác độc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.