Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1847




Chương 1847

Anh đặt một tay lên cổ cô, áp đầu cô vào người anh, cúi người hôn thật lâu lên đôi môi đỏ mọng.

“Ưm…”

Thật là một kẻ dối trá!

Phạm Nhật Minh chặn lại những lời mà Nguyễn Khánh Linh muốn nói, cô chỉ có thể bị ép phải phát ra tiếng ‘ưm ưm’.

Đêm đó, ngoại trừ nụ hôn sâu đầu tiên, Phạm Nhật Minh cũng không làm chuyện gì khác.

Bữa tiệc đính hôn của Lãnh Hàn Vũ đến gần.

Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đi đến khách sạn nơi họ đính hôn, ngay sau khi hai người xuất hiện, có rất nhiều người tinh mắt chạy đến bắt chuyện với họ.

Nguyễn Khánh Linh nhìn những người đến bắt chuyện, cũng như những người còn lại trong tiệc đính hôn.

Cô ngạc nhiên khi thấy ở đây có rất nhiều gương mặt quen thuộc.

Bởi vì Nguyễn Khánh Linh đã đi theo Phạm Nhật Minh dự tiệc rất nhiều lần, hơn nữa những bữa tiệc tối mà anh có mặt hầu như đều là mời những ông to bà lớn đến dự.

Trong vòng kết nối này vốn chỉ có chừng đó người.

Cho nên người này đến người kia đi, Nguyễn Khánh Linh cũng nhìn đến quen mặt.

Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao rõ ràng Lãnh Hàn Vũ không quen Phạm Nhật Minh, nhưng vẫn muốn mở tiệc chiêu đãi anh.

Đây là quy tắc trong vòng kết nối của họ.

Có rất nhiều người tới nói chuyện với Phạm Nhật Minh, sóng sau xô sóng trước, cho nên nơi nhỏ bé mà anh và Nguyễn Khánh Linh đứng lại trở thành nơi sôi nổi nhất trước khi tiệc đính hôn bắt đầu.

Đương nhiên, nó thu hút sự chú ý của nhiều người khác trong hội trường.

Là em gái của Lãnh Hàn Vũ, Lãnh Nhược Giai đương nhiên phải tham dự tiệc đính hôn của anh ta, cô ta miễn cưỡng không muốn đến, nhưng cả ba và mẹ đều ép cô ta đến và thậm chí còn cảnh cáo cô ta.

Mặc dù cô ta vẫn đến, nhưng nỗi bất mãn trong lòng cô ta lúc này càng tràn trề hơn.

Để khiến bản thân cảm thấy dễ chịu hơn, Lãnh Nhược Giai tùy tiện tìm đến chỗ một người bạn.

Lúc này hai người đang ngồi trên quầy bar, lúc này cô ta nghe thấy bên cạnh có người nói chuyện.

“Người đàn ông đang được bao vây đó là ai? Có vẻ như rất có quyền thế? Tại sao tất cả các ông chủ thường kiêu ngạo lại vây quanh anh ta?”

“Ngay cả anh ta mà cô cũng không biết à? Anh ta là ông chủ lớn trong giới kinh doanh, chỉ cần là công ty muốn lớn mạnh, ai lại không muốn cùng tạo dựng quan hệ với anh ta?”

“Có thật không?”

Giọng nữ rõ ràng là ngạc nhiên thích thú, coo ta kiễng chân lên, sau khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông, cô ta lập tức hưng phấn nói: “Sao anh ta lại còn đẹp trai như vậy? Trời ạ, tôi muốn theo đuổi anh ta!”

Nghe vậy, Lãnh Nhược Giai liếc về phía người phụ nữ.

Gương mặt của cô ta được trang điểm theo phong cách Âu Mỹ thịnh hành, khiến các đường nét trên khuôn mặt cô ta trở nên sắc sảo và lộng lẫy.

Lãnh Nhược Giai cười lạnh một tiếng.

Có lẽ tiếng cười lạnh của cô ta quá đột ngột, người phụ nữ vừa nghe thấy liền cau mày nhìn Lãnh Nhược Giai, chỉ thấy người phụ nữ da trắng nõn, dáng vẻ kiêu hãnh đang nhìn mình, khóe miệng cô ta vẫn lưu lại vết tích của nụ cười lạnh, không có chút ý muốn né tránh chút nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.