Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1695




Chương 1695

Cũng may Phạm Nhật Minh đã kịp thời đưa cô đến, nếu không cuộc họp hôm nay nhất định sẽ bị trì hoãn.

Nguyễn Khánh Linh lại quay đầu liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, thấy anh đang ngồi ngay ngắn, khí chất vô cùng xuất chúng, lúc này anh cũng đang bận việc riêng.

Người ta nói, khi người đàn ông nghiêm túc là hấp dẫn nhất…

Nguyễn Khánh Linh vốn dĩ chỉ muốn xem Phạm Nhật Minh đang làm gì, kết quả sau khi dời ánh mắt về phía anh, bỗng thấy khó có thể thu về được nữa.

Phạm Nhật Minh tự nhận thức được ánh mắt thiêu đốt của người phụ nữ.

Đôi mắt hơi rủ xuống của anh mang theo ý cười, Phạm Nhật Minh không nhìn cô, anh chỉ đẩy cốc nước trên tay tới trước mặt Nguyễn Khánh Linh, anh nói với giọng mà chỉ có hai người có thể nghe thấy: “Uống nước đi.”

Nghe giọng nói trầm thấp và ôn nhu của người đàn ông, Nguyễn Khánh Linh chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, hai má ngứa ran.

Khóe miệng của cô không kìm chế được mà nâng lên.

Hai tay cô cầm cốc nước uống từng chút một, nhưng nhịp tim càng lúc càng nhanh, như thể hai người đang lén lút làm chuyện gì đó khó nói lên lời vậy.

Nguyễn Khánh Linh không khỏi bị cuốn hút, cô thậm chí còn không nghe thấy rõ những gì người trên bục đang nói gì.

Phạm Nhật Minh ở dưới gầm bàn siết chặt tay cô, không mạnh không nhẹ, điều này khiến cô định thần lại.

Tay cô đặt trong lòng bàn tay mát lạnh của người đàn ông, Nguyễn Khánh Linh nhanh chóng liếc nhìn Phạm Nhật Minh, cố gắng xoa dịu trái tim mình. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nguyễn Khánh Linh vừa nghe nhà thiết kế giới thiệu, trong lòn vừa cảm thấy sầu não.

Hôm nay cô bị sao vậy? Tại sao lại cảm thấy xấu hổ khi bị người đàn ông này nắm tay, hai người đâu phải vừa mới bên nhau.

Một lúc sau, Nguyễn Khánh Linh cuối cùng cũng hồi phục bình thường trở lại, cô vốn dĩ muốn rút tay về, nhưng ai biết người đàn ông đó đột nhiên dùng sức nắm chặt tay cô không chịu buông ra.

Nguyễn Khánh Linh đưa mắt nhìn về phía anh, thấy Phạm Nhật Minh vẻ mặt lãnh đạm lạnh lùng, giống như một người đàn ông đang làm việc nghiêm túc, là một người đàn ông lịch lãm vô cùng.

Cô thầm thè lưỡi, biết ngay khả năng giả vờ của đàn ông này là vô địch mà.

Không có cách nào khác, Nguyễn Khánh Linh chỉ có thể dùng một tay còn lại để viết, cũng may mắn là tay phải.

Tại cuộc họp, mọi người thảo luận về bản phác thảo đầu tiên của nhà thiết kế và những gì sai sót được nêu ra ngay tại chỗ để sửa chữa.

Nguyễn Khánh Linh nhìn bản thảo thiết kế, đăm chiêu suy nghĩ, nghĩ xem có chỗ nào có thể cải thiện không.

Bởi vì tất cả mọi người đều đang suy nghĩ, nên trong phòng họp so với lúc trước yên tĩnh hơn rất nhiều.

Nguyễn Khánh Linh suy nghĩ, chỉ cảm thấy mũi ngứa ngáy, liền hắt xì một cái.

Cô xoa xoa mũi, trong lòng thầm nghĩ vừa rồi nên mặc thêm một cái áo khoác nữa.

Đột nhiên, cô nghe thấy động tĩnh của người đàn ông bên cạnh đứng dậy.

Nguyễn Khánh Linh nhìn theo bóng lưng của Phạm Nhật Minh, còn cảm thấy thắc mắc, tại sao anh lại đột nhiên đứng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.