(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 1689
Cảm thấy sự mềm mại ở sườn mặt, trái tim Phạm Nhật Minh sớm đã mềm nhũn cả ra.
Nhưng anh vẫn không thể hiện ra, tiếp tục quay góc mặt kia về phía cô nói: “Hôn một cái nữa đi.”
Phạm Nhật Minh nhìn vào đôi mắt cô.
Nguyễn Nhật Linh có thể thấy rõ nhiệt tình và dục vọng trong đáy mắt anh, cộng thêm cơ thể hai người đang dán sát vào nhau, lúc này cô có thể cảm nhận được rõ ràng sự biến hóa dưới thân người đàn ông.
Vừa rồi cô hôn anh một cái chỉ vì muốn anh tha thứ cho cô, không ngờ nhanh như vậy mà anh đã có phản ứng rồi…
Nguyễn Khánh Linh xấu hổ tới nỗi hai má đỏ ửng, giơ tay đẩy vai anh ta, giọng điệu ngại ngùng nói: “Không thèm đâu.”
Lúc này đương nhiên cô có thể nhận ra, Phạm Nhật Minh đang hôn cô.
Rõ ràng anh đã không tức giận nữa vậy mà vẫn muốn lừa cô hôn, cô đâu có ngốc, sao có thể dễ dàng mắc mưu anh được.
Phạm Nhật Minh thấy cô từ chối, anh nghiêng mặt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Anh chỉ cảm thấy sức nóng dưới thân ngày một tăng đi, anh giơ tay nâng cằm cô lên, không cho cô cơ hội trốn chạy, trực tiếp hôn lên môi cô.
Nụ hôn của Phạm Nhật Minh hoàn toàn khác với nụ hôn chuồn chuồn lướt nước của Nguyễn Khánh Linh.
Cô hơi ngửa đầu lên, bị ép thừa nhận sự lạnh lẽo mát lạnh trong hơi thở của người đàn ông, nhưng trên người anh lại vô cùng ấm áo, như thể muốn thiêu cháy cô.
Nguyễn Khánh Linh sao có thể là đối thủ của Phạm Nhật Minh, rất nhanh đã mềm mại ngã vào lòng anh, để mặc anh muốn làm gì thì làm.
Sau khi lăn lộn một hồi, sức nóng của Phạm Nhật Minh mới giảm bớt, anh nể tình mấy ngày qua cô không nghỉ ngơi tốt nên không bắt nạt cô quá đáng.
Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt mùa xuân mê hoặc lòng người của người phụ nữ trong lòng, ẩn chứa một lớp sương mù cùng với một ánh sáng trong veo.
Anh chỉ cảm thấy dưới thân lại một lần nữa dâng lên cảm giác quen thuộc.
Phạm Nhật Minh mắng thầm một tiếng, ra sức hôn lên môi Nguyễn Nhật Linh, sau đó đứng vụt dậy, nhanh chóng đi vào phòng tắm.
Một lát sau, trong nhà tắm truyền tới tiếng nước rì rào.
Nguyễn Khánh Linh biết điều đó có nghĩa là gì, sắc mặt cô lại càng thêm đỏ ửng, nghĩ tới nụ hôn nóng bỏng đầy dục vọng vừa rồi của anh, cô lại xấu hổ trùm chăn kín đầu.
Một lát sau, Phạm Nhật Minh mới đi từ phòng tắm ra.
Sau khi hai người vệ sinh cá nhân xong, Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh xuống lầu.
Dùng bữa sáng xong, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên hỏi: “Tình hình công ty anh thế nào rồi?”
Phạm Nhật Minh cẩn thận lau miệng giúp cô: “Không sao đâu, không cần lo lắng.”
“Vậy thì tốt.”
Nguyễn Khánh Linh vốn dĩ tưởng Phạm Nhật Minh ăn sáng xong sẽ tới công ty, kết quả anh lại không đi, anh thấy Nguyễn Nhật Linh ngồi ở sô pha đọc sạch, đôi chân dài bước tới, anh ngồi bên cạnh cô, ôm lấy cô ngồi lên đùi mình.
Đôi tai cô nóng lên, có điều cũng không ngại ngùng như thường ngày.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");