Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 166




Chương 166

Anh ta rót rượu Hà Thanh một cách thô bạo, ngay cả bạn bè của ông ta cũng có thể nhìn thấy.

“Ông Vương, ông thế là không được, sao lại bắt con gái uống rượu trong khi mình lại không uống chứ?”

Ông chủ Vương cười và nhìn chằm chằm vào người đàn ông đó: “Liên quan gì đến anh?”

Người đàn ông đó không nói gì nữa, suy cho cùng, uống rượu có thể làm tăng hứng thú tình dục, tất nhiên, uống càng nhiều càng tốt, ai uống cũng vậy thôi.

Hà Thanh gần như không cưỡng lại được, cô ta uống gần hết một chai rượu đỏ.

Bình thường cô ta không uống nhiều, tửu lượng ở mức trung bình, bây giờ uống thế này, mặt cô ta đã đỏ lên, không còn tỉnh táo nữa

“Ừm”

Sau khi Hà Thanh uống cạn ly rượu lại cảm thấy trên người hơi nóng, bất giác khịt mũi, nhìn Ông chủ Vương, nói: “Tôi muốn đi vệ sinh.”

Ông chủ Vương chưa nhìn thấy bộ dạng quyến rũ như vậy của cô ta bao giờ, cảm thấy cả trái tim của mình sắp bị cô ta lấy mất, ông ta vội nói: “Được, tôi đưa cô đến đó.”

Nói rồi, ông ta dẫn Hà Thanh đi.

Lúc này đầu óc Hà Thanh không tỉnh táo nữa, cô ta đi chệnh choạng, chỉ muốn ngủ

Từ nhà vệ sinh đi ra, cô ta cố mở mắt ra, cố gắng nhìn rõ người đang ôm mình, nhưng cô ta không nhìn rõ, chỉ thấy một hình ảnh mơ hồ.

“Cục cưng, tôi đưa cô đi nghỉ ngơi.”

Giọng người đàn ông vang lên bên tai cô.

Hà Thanh vô thức nhíu mày, thầm nghĩ, ai đang nói chuyện bên tai cô ta mà khó nghe vậy.

Ông chủ Vương không biết cô ta đang nghĩ gì nên ôm cô ta bước ra ngoài, ông ta đã đặt trước một khách sạn gần câu lạc bộ Nguyệt Thịnh, và đó là một khách sạn năm sao quốc tế.

Trùng hợp là Phạm Nhật Minh và Trung Huy cũng đang làm việc trong khách sạn này.

Ông chủ Vương kéo Hà Thanh vào thang máy.

Có lẽ là lúc nãy khi Hà Thanh xuống xe, ý thức của cô ta bắt đầu tỉnh táo.

Cuối cùng cô ta cũng nhìn rõ người đàn ông đang kéo mình, một người đàn ông có đôi tai to và khuôn mặt béo ú.

Hơn nữa, lúc này cơ thể của ông ta còn có mùi kinh tởm.

Khi hai người đến thang máy, Ông chủ Vương không kìm được, vội vàng ôm cô ta vào lòng, định hôn cô ta.

“Đừng chạm vào tôi…”

Hà Thanh muốn thoát khỏi vòng tay của ông ta, đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, hai người bên trong tháng máy đã nhìn thấy cảnh đó.

Vẻ mặt Phạm Nhật Minh đột nhiên tối sầm lại, anh bước ra khỏi thang máy, Trung Huy bước theo sau.

Không nói một lời, anh kéo Hà Thanh ra khỏi vòng tay người đàn ông trung niên ghê tởm.

Ông chủ Vương thấy thế, lập tức nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm vào anh, ai biết được khi đối diện với ánh mắt vừa sáng vừa lạnh của anh, một áp lực vô hình khiến ông ta ớn lạnh.

Nhưng bây giờ men say đã lên, ông chủ Vương làm sao có thể dễ dàng để mất miếng thịt đã sát bên miệng được?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.