Gavin tìm số điện thoại của Lăng Huyền, bấm số.
“Hello, bạn Lăng Huyền sao?”
VietWriter
Gavin vẫn dùng giọng nói đầy sức hút kia để nói chuyện.
Vừa nghe thấy giọng nói của anh ấy thì Lăng Huyền lập tức đã nhận ra ngay: “Gavin, có chuyện gì sao?”
Bình thường bởi vì có quan hệ với Nguyễn Khánh Linh nên Lăng Huyền cũng không giao lưu thân cận với anh ấy, dù sao thì người ta cũng là nhân vật làm mưa làm gió trong trường, cho nên, anh ấy đối với Lăng Huyền mà nói, vẫn là một nhân vật truyền kỳ nổi tiếng.
Nghe giọng nói của người phụ nữ mang theo sự kích động, Gavin cong môi cười nói: “Gần đây tốt nghiệp, tôi mới phát hiện thì ra trong lớp vẫn có một số bạn học tôi còn chưa tìm hiểu kỹ.”
Đọc nhanh ở VietWriter
Trong lời nói của anh ấy còn có ý tứ khác những Lăng Huyền lại không nghe ra được, cô thậm chí còn nghĩ rằng, nhân vật truyền kỳ này chỉ đơn giản muốn kết bạn với cô thôi.
Thế là giọng điệu của Lăng Huyền bất giác cao lên: “Đúng thế, nói thật lòng, lúc ở trong lớp, tôi cũng vẫn không quá hiểu anh…”
Lăng Huyền vốn là một người có thể nói đủ thứ trên đời, lần này lại đụng trúng Gavin đang cố ý dụ cô ấy nói chuyện, hai người nói chuyện vô cùng nhiệt tình qua điện thoại.
Đột nhiên, Gavin lại như có như không để ý đến mà nhắc tới: “Tôi nhớ là cô có một người bạn, tên là… Nguyễn Khánh Linh?”
“Linh ấy hả, đúng thế.”
“Bình thường cũng không thấy cô ấy quá thân cận với những bạn học nam, là vì đã có bạn trai rồi sao?”
Lăng Huyền cười, không nghĩ quá nhiều nói: “Không phải vậy đâu, tính cách Linh là như thế đó, sẽ giữ khoảng cách với những bạn học nam.”
“Vậy… Cô ấy có bạn trai rồi sao?” Gavin dò hỏi.
“Chưa có…” Giọng nói của Trần Tuyết Linh hơi ngập ngừng một chút, cô tò mò hỏi: “Anh hỏi chuyện này để làm gì?”
Gavin không ngờ là lúc người phụ nữ này nhắc đến Nguyễn Khánh Linh thì lại cảnh giác đến như thế, anh ấy gõ gõ ngón trỏ lên bàn hai cái, chậm rãi nói: “Tôi có một người bạn, tương đối thích mẫu người như cô ấy, cho nên mới nghe ngóng thử một chút.”
Sau đó, anh ấy lại hỏi ngược lại: “Sao thế, cô ấy đã là hoa đã có chủ rồi sao?”
Nghe thấy lời giải thích của anh ấy, Lăng Huyền mới buông bỏ sự nghi ngờ của mình, cô ấy có chút vui vẻ cười nói: “Vậy tôi khuyên người bạn đó của anh đừng phí hoài tâm tư nữa, cô ấy thật sự đã là hoa đã có chủ rồi, hơn nữa, còn đã kết hôn rồi.”
“Kết hôn rồi?”
Tuy rằng chồng của cô đã rất đẹp trai, nhưng ai mà biết được ước định của bọn họ có thể duy trì được qua bao lâu nữa, chẳng lẽ cứ bắt Linh phải rơi vào bế tắc trong cuộc hôn nhân danh nghĩa này sao?
Dù sao thì hai người bọn họ không ai can thiệp được vào cuộc sống của ai cả.
“Cho nên, Gavin, nếu như bạn của anh thật lòng có ý, nhân phẩm cũng không tệ, có thể thử sức một chút đấy nhé!”
Lăng Huyền nói.
Nghe thấy thế, đôi mắt xinh đẹp của Gavin hơi híp lại, lộ ra một sự tà khí gợi cảm khó diễn tả bằng lời.
“Được, tôi sẽ.”