Chương 34: End
2 năm sau...
Ngụy Gia giờ đây đã trở thành bá chủ trong thế giới ngầm, trở thành huyết mạch kinh tế thâu tóm toàn bộ châu lục. Hắn - Ngụy Giang Tình không còn là một kẻ chỉ biết làm việc theo cảm tính, Ngụy Gia nhờ có hắn mới được ví là con rồng vàng của châu lục, năm giữ hàng vạn sinh mạng trong tay
Hai năm trôi qua, hắn không biết bản thân đã vùi mình vào công việc đến mức đánh mất cả bản thân. Ngụy gia không còn là một màu đen u tối nữa hắn đã thay vào đó là màu xám tro với nửa chính nửa tà, tất cả những quy tắc ngầm của Ngụy gia đã được hắn thay đổi hết, không giết người làm thú vui nữa, tòa thành chính của Ngụy gia tuyệt đối không được phép có bất cứ một mùi máu tanh tưởi nào nữa. Đâu phải chỉ buôn bán hàng trắng và vũ khí, hắn đã khẳng định Ngụy gia là con rồng vàng trong lĩnh vực kinh tế nước nhà khi mới chỉ chưa đầy 30 tuổi đó sao. Không phải tự nhiên hắn làm như vậy, hắn thay đổi chóng mặt trong hai năm qua khiến kẻ thân cận nhất với hắn còn hoang mang. Điều này kẻ ngốc cũng đoán ra được là vì cô - kẻ khiến hắn si tình đến mê muội
"Chủ tịch, 2h chiều nay chúng ta có hẹn với bên QC"
"Hủy đi, mấy hợp đồng nhàm chán này tôi không có hứng thú" hắn mệt mỏi dựa lưng vào thành ghế, mắt khẽ nhắm hờ
"Chủ tịch, thư kí của QC chính là Phi Ca"
Nghe đến hai chữ Phi Ca, cả người hắn như có dòng điện chảy qua đến tê dại. Hai năm qua hắn chỉ cho người âm thầm theo dõi cô bảo hộ cô, chỉ muốn nghe được ba chữ cô vẫn ổn là hắn vui rồi, hắn rất vui. Hai năm qua hắn thay đổi rất nhiều, cũng nhớ cô rất nhiều chỉ hy vọng một ngày nào đó cô sẽ quay trở về bên hắn cho hắn một cơ hội bù đắp chăm sóc cho cô nhưng vẫn bặt vô âm tín. Đến ngày hôm nay được cô tìm đến hắn với tư cách là thư kí của QC bàn về hợp đồng sao! Hắn khẽ mỉm cười một nụ cười thỏa mãn hiếm hoi trong hai năm vừa qua
...
2h chiều chủ tịch bên QC cùng thư kí cũng đã có mặt nhưng chỉ đáng tiếc là thư kí không phải là Phi Ca hắn cảm thấy bản thân như bị lừa, cả người như muốn phát hỏa, tay nắm chặt thành quyền kìm chế để không xé xác người đối diện đang luyên thuyên về bản hợp đồng nhảm nhí kia
Gã thư kí đi bên cạnh hắn cả người rịn mồ hôi sợ hãi, cũng chỉ có gã mới hiểu bản chất nghiêm trọng của vấn đề mà bên QC vẫn đưa gương mặt ngu ngơ kia ra xem ra nếu gã không ra mặt thì bên QC kia khó lòng mà sống nổi với hắn
"RoMa, tôi là Đình Cát thư kí của Ngụy Gia theo như tôi được biết thì thư kí bên QC là cô gái tên Phi Ca mà lần trước tôi gặp bên Mĩ cùng ngài"
Bên phía QC sau khi nghe Đình Cát nói như vậy thì hơi khó hiểu nhưng nhìn đến vẻ mặt khó coi cùng mất kiên nhẫn của Ngụy Giang Thiên thì bên phía QC cũng hiểu được vấn đề, hợp đồng này có thuận lợi hay không đều liên quan đến cái tên Phi Ca
"Xin lỗi, tôi là Phi Ca thư kí của QC xin lỗi vì đã đến trễ"
Giọng nói trong trẻo mà hằng đêm hắn từng mơ, hơi thở quen thuộc mà mỗi giây mỗi phút hắn khao khát cảm nhận. Giây phút đó hắn chỉ muốn chạy đến mà ôm lấy cô, khảm cô vào lồng ngực. Nhớ,,,hắn thực sự rất nhớ cô
"Ca nhi"
Phi Ca mỉm cười tiến đến gần chỗ hắn ngồi đối diện với hắn. Hai năm qua bá khí cùng sự kiêu ngạo của một ông trùm phát ra từ người hắn chỉ có tăng lên chứ không hề giảm đi, cô cũng biết hắn đã thay đổi nhiều như thế nào vì mình nói thật hai năm qua cô cũng rất nhớ hắn
"Ngụy tổng, chúng ta có thể bàn hợp đồng nếu anh cảm thấy có vấn đề gì khác thì có hẹn tôi vào tối nay"
...
Căn phòng tổng thống toát lên hương vị tình ái, tiếng va chạm kịch liệt cùng tiếng thở dốc khiến người khác phải đỏ mặt e thẹn, Phi Ca câu chặt lấy hắn cả hai cùng trải qua những đợt kích tình nóng đến bỏng mắt
"Ưm....đau quá"
"Bảo bối, bé cưng, Ca nhi tôi nhớ em thực sự nhớ em"
"Huhu đau quá..."
Hắn mỉm cười đầy thỏa mãn hôn nhẹ lên tóc cô, thoải mái phun hết mầm móng ấn kí cả trong lẫn ngoài trên cơ thể của Phi Ca
"Phi Ca sẽ không cho em rời khỏi anh nữa"
Hắn ôm chặt cô trong vòng tay mùi hương dễ chịu trên cơ thể cô khiến hắn khoan khoái dễ chịu cũng khiến cho bản thân an tĩnh được phần nào
"Hai tháng nữa em phải về Mĩ"
Cô vừa dứt lời lực siết từ tay hắn lên cơ thể cô càng gia tăng "Không cho phép"
Chỉ với ba chữ hắn thốt ra cộng thêm hắn ôm quá chặt khiến cho cô phát cáu "Không được, mẹ em ở bên đó với lại công việc cũng ở bên đó bây giờ về đây thì QC phải làm sao chứ"
Hắn khẽ nhắm hờ mắt tay vẫn ôm chặt cô "Cho em thời gian 2 năm là quá đủ rồi, cùng lắm em đón mẹ em về đây còn QC tôi thu mua nó vào tiếp thêm nhân tài cho Ngụy Gia cũng được"
"Không được, QC là tất cả tâm huyết Roma đó cũng là người em mắc nợ rất nhiều anh đừng triệt đi đường sống của người ta như vậy"
Hắn vuốt nhẹ gương mặt của cô "Em nên nhớ hai năm qua nếu không có Ngụy Gia chống đỡ chỉ sợ không tồn tại cái tên Roma để em mắc nợ hắn kia kìa. Ngoan ngoãn mà làm Ngụy phu nhân đi"
"Hứ, anh còn chưa cầu hôn em với lại em cũng chưa nói với mẹ nữa" Phi Ca ra vẻ hờn dỗi
"Không vấn đề hồi chiều anh đã cho người liên lạc và đón mẹ em về Ngụy Gia rồi. Còn nữa ngay từ đầu em vốn là vợ anh cần gì phải cầu hôn nữa chứ"
"Anh.."
"Ngoan nào, bé cưng chúng ta ngủ thôi hay em còn muốn..."
"Hừ ai thèm chứ, nhưng nói cho anh biết anh vẫn phải cầu hôn em đấy"
Hắn khẽ phì cười "Được rồi bé cưng"
..
"Chủ tử"
Sibas khẽ cung kính bên cạnh Giang Tình
"Ta muốn về nước trong thời gian sớm nhất để chung vui cùng Giang Thiên"
"Chủ tử, tiểu thiếu chủ thực sự khiến cho tôi phải ngưỡng mộ. Cậu thực sự đã trở thành hậu duệ và trở thành một phần huyết mạch không thể thiếu của Ngụy Gia"
Giang Tình gương mặt già nua nhưng vẫn ra dáng khí chất của một lão tiền bối, tay cầm gậy ánh mắt khẽ đưa đến bức ảnh trên bàn là một cô bé ngây thơ với nụ cười trong sáng hôn nhiên như này nào
"Y Bình quá thuần khiết, con trai của Y Bình với một gã quỹ dữ cũng không thể đánh mất đi bản tính làm người của nó, Ngụy Gia thực sự đã sống lại rồi"
...