Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 84




” Trước đây, bố đưa anh đi một lần, khi anh còn nhỏ, anh rất sợ, sau đó mỗi khi đi anh đều đợi bố ở gần đây……nhưng hiện tại, chúng ta lớn như vậy rồi, huống chi em đã có thất bát gia bảo vệ, anh cảm thấy đi cũng không thành vấn đề.

Giọng anh có chút chột dạ, làm tôi thấy sợ hãi

Chiếc xe đến một thị trấn nhỏ, nơi đó có suối nước nóng, nhiều khu nghỉ dưỡng, như vậy mà là nơi có âm cực hung ác à?

Ngoài cửa sổ xe là một ngọn núi hoang, tôi mơ hồ thấy trên ngọn núi có một ngôi nhà, nhưng không ngoại lệ, tất cả đều tối om.

Không có cửa sổ, không có ván cửa, giống như đào rỗng hai mắt, rút hết hàm răng, ở trên núi mở to hai mắt, trầm mặc nhìn chúng tôi.

Tôi có chút sợ hãi, tôi không có tố chất tâm lý như thái gia gia, có thể coi phần mộ như là nhà của mình. Lần đó sau sự việc ở hầm mộ cách đây 2 năm trước, nỗi sợ hãi của tôi ít nhiều cũng vơi đi một chút

—– không chỉ là không gian chật hẹp, loại bóng tối này sẽ nuốt chủng con người, làm tôi sợ hãi

” Không biết ai đến đây để phát triển một biệt thự nghỉ dưỡng, em nhìn xem bộ dáng này, liền biết sẽ phát sinh chuyện gì.” Anh tôi bĩu môi.

Đúng vậy, một số người cảm thấy có nước, có núi là một nơi tốt, nhưng cũng không được vơ đũa cả nắm, ngay cả những người không hiểu, cũng có thể phân biệt đâu là nơi non nước xanh biếc, đâu là nơi khỉ ho cò gáy.

Mảnh núi này dường như không có tinh thần của cái đẹp, mà ngược lại một cảm giác thật hoang vắng, hơn nữa, chỉ có kẻ ngốc mới sống ở trên núi….. Chỉ có âm trạch mới ở trên núi được.

Phát triển biệt thự này, có lẽ hoàn toàn không hiểu được những điều cấm kị, xem những toà nhà mục nát này, có thể tưởng tượng đã phát sinh ra chuyện gì.

” Giang khởi vân nói đúng, thanh sơn cái bạch cốt, cát vàng phúc nước biếc, chúng ta đặt chân tới nơi này, ai biết mảnh đất này trước kia đã sảy ra chuyện gì, cho nên có một chút đồ vật lão tổ tông để lại vẫn là tốt nhất.” Anh tôi ăn một cây kẹo mút, cà lơ lái xe.

Một chiếc xe ô tô chạy ở làn đường đối diện: ” em xem, đó là người đồng hành, bằng không nơi quỷ quái này, chỉ có quỷ tài đến.”

” Bố đưa anh tới đây khi nào, anh lá gan lớn vậy mà, còn bị doạ sợ…….liệu em có bị doạ ngất xỉu không?

” Khụ, thực ra thì chẳng có gì, chỉ là anh lúc ấy còn trẻ.”

Anh tôi nói, khi ấy anh mới mười năm tuổi, đúng là tuổi dậy thì nổi loạn, bố thấy anh lá gan quá lớn, không chịu nghe lời, cảm thấy cần thiết làm cho anh nếm thử cái gì là sợ hãi.

Chỉ khi đứa trẻ sợ hãi, nó mới biết thế nào là nghe lời, vì thế bố tôi liền dẫn anh đến chợ phía tây.

” Kết quả, anh mơ hồ thấy được một nữ nhân bị hành hạ đến chết, hơn nữa là tự ngược đãi, tự sát hại, cô ta vẫn luôn lặp lại hành vi chết của mình, dùng con dao kiểu phương tây cắt gọt nhũ hoa, cùng đùi của mình, nhìn thấy màu trắng của xương, còn cắt chính âm vật của mình……cuối cùng dùng cái nĩa chọc tròng mắt, anh lúc đấy nôn ra mật xanh mật vàng…..hận là không thể cùng ba đoạn tuyệt quan hệ cha con”.

Anh tôi miêu tả lại cảnh tượng lúc ấy, giọng nói vẫn vậy, nhưng lòng còn sợ hãi.

” Kể cả bố doạ anh, thì cũng không đến mức đoạn tuyệt quan hệ cha con”

Amh tôi trừng mắt, liếc nhìn tôi một cái:” em thì biết cái gì, lúc đó anh còn trẻ, nhìn thấy thân thể nữ nhân khủng khiếp như vậy, thiếu chút nữa còn thấy quỷ. Lúc đấy anh sợ tới mức…. Không dám xem một bộ phim hành động tình yêu trong hai, ba năm, cũng không dám nghĩ tới thân thể nữ nhân, bởi vậy thành tích tiến bộ vượt bậc…..vào đại học anh mới bắt đầu…..hihi”.

Tôi biết, dù mọi chuyện có khủng khiếp như thế nào, từ miệng anh tôi nói ra, kết quả đều là buồn cười.

Nơi này không khí thật âm trầm khủng bố, anh nói một lúc, khiến tôi che miệng cười đến đau bụng.

Chiếc xe đỗ trong một vùng núi trũng. Ngoài ra còn có một chiếc xe off-road ở đây, hay cùng là đồng hành với chúng tôi.

” Tiểu kiều, nếu gặp đồng hành chúng ta sẽ lảng tránh một chút, không biết đó là người nào, em không cần mở miệng nói chuyện—- có đôi khi người so với quỷ còn đáng sợ hơn” anh tôi nhắc nhở.

Tôi gật đầu nhanh chóng, tôi so với anh tôi nhát gan hơn nhiều. Luôn can đảm cẩn trọng, mồm miệng lanh lợi, mặt hậu tâm đen, anh tôi nhân đức không nhường ai, chính là hình mẫu của thế hệ chúng tôi.

Sau khi xuống xe, trước mắt là một khe núi tối, hơn nữa lại là cuối đường.

Đây là một khe núi hình chữ U, trên núi nhưng ngôi mộ trải rộng, cỏ dại mọc thành cụm.

Anh tôi kéo tôi lên, đi đến nơi có âm khí nặng nhất, anh chỉ vào bia mộ cách đó không xa, nói nhỏ:” chính là nơi đó, chúng ta hãy trang bị trước, nếu thấy cái gì cũng đừng sợ. Anh ở đây”.

Cái gọi là trang bị, chính là đeo khẩu trang và kính râm, có một dòng nước trong chảy ở quỷ thị.

Anh tôi móc từ ba lô ra một cái xẻng gấp quân sự, anh tôi ném cánh tay ra, chuẩn bị tư thế tới bia mộ, tôi không thể không nghĩ thầm: huyết mạch thứ này đúng thật là thần kì, xem anh tôi này, trưởng tử trưởng tôn, tư thế đào mồ, quật mộ, rất có khí thế gia tộc.

Anh mới vừa đào một góc, dưới ánh đèn pin, tôi thấy dưới bia mộ ào ạt tuôn ra máu màu đen.

” Ah”. Tôi giật mình sợ hãi.

Anh tôi không kịp kéo tôi lại, tôi cảm giác phía sau chạm phải thứ gì đó lạnh băng.

Tôi không dám quay đầu lại, nhân gian nói rằng trên vai người có hai ngọn lửa, nếu quay đầu lại, hơi thở sẽ thổi tắt một ngọn, dễ dàng bị âm tà tấn công.

Anh tôi lắc đầu, ra hiệu im lặng, rồi tiếp tục nới lỏng bia mộ.

Thứ phía sau tôi trôi đi rồi, tôi liếc mắt nhìn, quỷ hồn mất một chân, phiêu dạt xung quanh, anh tôi đào càng lúc càng sâu, xung quanh quỷ hồn càng lúc càng nhiều.

Chẳng mấy chốc, tôi thấy được nữ quỷ mà anh tôi nói, cô ta đang ngồi trên phần mộ, cầm dao, nĩa cắt lấy da thịt của mình, đặc biệt là chỗ nhảy cảm, bị cô ta cắt đến thảm không nỡ nhìn.

Anh tôi nhìn đến nữ quỷ, mặt đầy sắc thái, quay đầu hít sâu, làm bộ như không phát hiện.

Những quỷ hồn này dường như đang đi xung quanh một cách thờ ơ, đờ đẫn, không ngừng lặp lại động tác trước khi chết, chẳng nhẽ bọn họ không thể về minh phủ sao?.

Quỷ hồn càng lúc càng nhiều, tôi lạnh đến mức hàm răng run lên bần bật, anh tôi cũng xoa xoa cánh tay, tiếp tục cúi xuống tách ra bia mộ.

Tất cả cách loại quỷ hồn chết thảm này, đung đưa trước mắt tôi, tôi không thể chịu đựng được, may mắn thay, anh tôi rốt cuộc cũng tách được bia mộ. Phía dưới bia mộ là một đường hầm hình chữ nhật

Anh kéo tôi, chuẩn bị bước vào đường hầm, nhóm quỷ hồn đột nhiên xuy xuy bốc lên khói trắng, doạ chúng tôi nhảy ngược lên.

Một cổ hơi thở lạnh băng, nhanh chóng bao trùm quỷ khí nơi này, những quỷ hồn đờ đẫn chạy trốn đến những mồ hoang.

Tôi nghe thấy một giọng nói lạnh lùng quen thuộc:” em muốn đi đâu”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.