Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 79




Khó có được một lần nói chuyện, nhưng lại tan rã trong không vui

Anh tôi nói đúng. Ba quan điểm của giang khởi vân cùng chúng tôi quá khác nhau. Mối quan tâm nhất của anh ta không phải là nữ nhi tình trường.

Giống như thẩm thanh nhụy vậy, trăm năm trước phụng dưỡng anh ta ở minh phủ, nhưng cũng chỉ bị coi như là một cấp dưới, hiện tại chuyển thế đầu thai, vẫn bị coi như là một cấp dưới.

” Muốn có con, đơn giản là vì người cha yêu đứa trẻ “. Tôi không biết lời này có phải là lời thú tội hay không. Có lẽ anh ta hiểu điều đó, nhưng anh ta, không cho tôi bất kỳ phản hồi nào.

Hy vọng xa vời của tôi nên được thu lại. Mối liên hệ tình cảm giữa tôi và anh ta, chỉ tồn tại khi chúng tôi ngủ trên giường cùng nhau vào ban đêm.

Có lần anh tôi hỏi tôi, muốn đổi giường lớn hơn không. Rốt cuộc, giường kia quá nhỏ, hai người gắt gao dán ở bên nhau.

Nhưng tôi không muốn đổi, tôi cảm thấy, chờ mục đích của anh ta đạt được, anh ta sẽ không còn ôm tôi vào mỗi đêm đi ngủ, có thể cách ngày tới một lần, có thể mười ngày nửa tháng tới một lần, có thể nửa năm, có thể hai ba năm……..có thể sẽ không bao giờ gặp lại.

Tôi thường xuyên đến gặp bố tôi sau giờ tan học, đi cũng không có tác dụng gì lắm. Bố tôi triệu trứng sinh mệnh vững vàng, nhưng vẫn ngủ say

Thái gia gia sắp xếp người trong nhà công việc thay phiên nhau, hầu như mọi người trong gia đình đều phải thay phiên nhau để chăm sóc bố tôi trong một tuần, chu kì lặp lại.

Ở bệnh viện tôi thấy người của hầu gia, hầu chỉ ngọc mắt đỏ hoe, xa xa hướng tôi gật đầu, chắc là hầu lão gia không ổn.

Không biết hầu lão gia chết, hồn về minh phủ có thể gặp lại vợ mình không?…….nếu tôi chết, về minh phủ, có gặp được giang khởi vân không?

“À? Cảm ơn chúng tôi à … Ok, được rồi, chỗ cũ, được thôi.” Anh tôi cúp điện thoại ngước nhìn tôi nói: ” chung lão bản mời chúng ta ăn cơm, vẫn chỗ cũ.”

“Em không đi”. Tôi bĩu môi:” ông già kia đang tìm kiếm lợi nhuận, kêu chúng ta tới đó khẳng định là có việc muốn nhờ, thấy chúng ta tuổi trẻ dễ nói chuyện, liền tóm chúng ta lại để lợi dụng”.

” Anh làm sao bây giờ, giang khởi vân cũng không có nhà, anh không thể để em ở nhà một mình, cùng đi đi, em đỡ phải ở nhà nấu cơm…..hơn nữa em đi cũng có thể nghe một chút ý đồ từ hắn.

“Được rồi.” Tôi gật đầu nhanh chóng. Anh nói những lời này thực sự là uy hiếp tôi, bố tôi hiện tại hôn mê bất tỉnh, tôi cùng anh tôi nương tựa vào nhau mà sống, tôi không nên để anh ấy một mình đi đối mặt với nguy hiểm.

Chung lão bản thấy chúng tôi, liền ngàn vạn lần tạ ơn, cười nói với tôi:” tiểu kiều cô nương, ngươi dưỡng thân thể tốt chứ, ta nghe nói xử lý lệ quỷ rất vất vả, cho ngươi canh thập toàn đại bổ, xin hãy nhận.”

Hắn khách khí như vậy, đơn giản là luyến tiếc tài sản của mình—- ông già này, lúc hắn gặp chuyện nói cái gì mà sẽ chia một nửa tài sản cho tôi, hiện tại vấn đề đã được giải quyết, đừng nói chia cho một nửa, mà chia cho một phần mười hắn đều luyến tiếc

Tôi lười nhác nói:” chung thúc không cần khách khí như vậy, tôi sẽ không tìm thúc đòi chia một nửa tài sản đâu”.

Chung lão bản xấu hổ nói:” ta mời hai vị tới chính là giải quyết vấn đề này, các ngươi giúp ta giải quyết một rắc rối lớn như vậy, chỉ là chưa đề cập tới thù lao, ta ái ngại, muốn hỏi hai vị một chút, thu cái chi phí kia như thế nào?”

Anh tôi phản xạ có điều kiện nhìn về phía tôi, anh cảm thấy những việc này tôi cùng giang khởi vân làm, giá cả tự nhiên cũng xem tâm tình của tôi định giá.

” Thúc mời thẩm gia tới siêu độ oan hồn, chi phí bao nhiêu” tôi hỏi

” À…..thẩm lão thái phái mấy vị thẩm gia khôn trẻ tuổi tới đây, lấy 500 nghìn. Tôi nghe nói rằng nếu mời thẩm thanh nhụy ra tay, ít nhất phải có 7 chữ số”. Chung lão bản bĩu môi, cảm thấy người này thu chi phí giống như ăn cướp.

” Vậy bằng thẩm gia 500 nghìn đi”. Tôi trả lời, chung lão bản sửng sốt, siêu độ vomg hồn cùng giải quyết lệ quỷ, khẳng định là cái sau nguy hiểm hơn rất nhiều, nhưng tôi chỉ lấy 500 nghìn, hắn cho rằng là tôi đang nói giỡn.

” Tiểu kiều cô nương, ngươi kêu ta một tiếng chung thúc, ta không thể đối với hai người trẻ tuổi các ngươi keo kiệt được, ta biết bố các ngươi đang nằm ở viện, chi tiêu rất lớn, các ngươi hai đứa nhỏ tự lập cánh sinh khiến ta rất ngưỡng mộ. Còn về chi phí, các ngươi cứ mở miệng ra nói, ta tuyệt không hai lời.” Chung lão bản vỗ bàn nói.

Tôi lắc đầu nói:” muốn nhiều chính là lừa bịp tống tiền, cứ như vậy đi chung thúc, chúng tôi không muốn thêm quá nhiều nghiệp chướng.

Tôi vừa nói xong, đột nhiên cửa bị mở ra, tôi hoảng sợ, chúng thúc phía sau bảo hai vệ sĩ xông lên đề phòng

Đó là một người trẻ tuổi, ngã xuống nền đất như thể anh ta say rượu. Hắn bên cạnh có mang theo một người đàn ông trung niên đeo kính nói: “Xin lỗi, xin lỗi! Lâm công tử uống quá nhiều! Thất lễ, thất lễ … “

Chung thúc đứng lên nhìn, vội quát hai vệ sĩ đi nâng đỡ người trẻ tuổi kia dậy, hắn đi lên nói:” trợ lý Phương, ngươi làm sao vậy……vị này chính là Lâm công tử!”.

Anh tôi kéo tôi sang một bên, làm điệu bộ im lặng, bảo tôi đừng nói.

Tôi thiếu chút nữa là kêu lên – lâm công tử này ngã xuống đất, có một bóng đen mờ trên lưng, xung quanh không ai nhìn thấy.

“… Đừng nói chuyện!” Anh tôi nhắc nhở tôi.

Tôi mím môi, im lặng gật đầu.

Trợ lý phương mang kính dây vàng, lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán, nói với chung thúc: ” lão chung, không biết lâm công tử này làm sao, vừa rồi vào phòng ngồi xuống, đột nhiên sắc mặt trắng bệch, ta hỏi hắn có phải không thoải mái, hắn lắc đầu, rượu quá 3 lần, hắn bắy đầu run rẩy, đem ta doạ thảm, ta đưa hắn đi bệnh viện, không nghĩ tới hắn đột nhiên té xỉu,…….này, có phải ta đã quấy rầy ngươi nói chuyện chính sự”.

Chung thúc vội vàng xua tay nói:” không, không có, chúng ta đang ăn một bữa cơm mà thôi. Nhanh đưa lâm công tử đi viện, ta sẽ phía hai vệ sĩ lái xe đưa các ngươi đi.

Hắn vừa mới nói xong, tôi nhìn thấy sau lưng lâm công tử có một bóng đen, vươn đôi tay, đè nặng hai vai xuống, tiến đến mũi, bắt đầu hút khí.

Đây chính là quỷ hại người.

Anh tôi nhéo tiền ngũ đế, bấm tay niệm chú, ném về phí trước, bóng đen giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía chúng đôi bằng đôi mắt đỏ sẫm.

Tiền ngũ đế không có tác dụng, dường như bóng đen đang cảnh báo chúng tôi không nên xen vào việc của người khác.

“…….mẹ nó, con quỷ này lợi hại, cư nhiên dám làn càn.” Anh tôi khó chịu, có hiểu không, quỷ cư nhiên còn dám công khai hại người, rõ ràng không để chúng tôi vào mắt.

Tôi triệu hồn quỷ sai, bọn xách theo dây xích, vừa xuất hiện liền sửng sốt:” tiểu nương nương, thứ này…….không thuộc về chúng tôi quản lí”.

” Cái gì”

Nhưng bóng đen, mắt đỏ như máu kia là quỷ mà?

Tiểu quỷ sai trộm đến bên người tôi, nhỏ giọng nói: ” thứ này là quỷ hồn……đã có chủ, có người đã làm tổn thương âm đức dưỡng thọ của chính mình, để nuôi dưỡng thứ này, chúng tôi không câu được.”

Âm sai không câu được quỷ hồn?

Cái bóng đen nhìn tôi, đột nhiên nhe răng ra, chiếc nhẫn trên tay tôi lập tức phát ra hồng quang……


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.