Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 192




” Tiểu kiều mau đến đây! Tên biến thái này muốn làm gì? Tôi đã báo cảnh sát!” Giọng nói tống vi ở đằng sau sương trắng vang lên.

Cô ấy xách theo bình chữa cháy hướng tư đồ lâm phun, tư đồ lâm né tránh, bấm tay niệm chú làm mảnh màu đen đôi tay bên trong kéo cô ấy, nhưng tống vi là dòng máu thuần dương, những quỷ bình thường không kéo được cô ấy.

Đạo sĩ quỷ lấy chuông đồng đột nhiên nhìn tống vi mở to miệng nhào tới.

Tôi giống như trong một giây đồng hồ nhéo ra gông quỷ quyết.

Đạo sĩ quỷ đột nhiên dừng lại, gục khuân mặt thịt nát ở trước mặt tống vi.

Tống vi cả người giống như bị điện giật, trong tay cầm không được bình chữa cháy, loảng xoảng một tiếng rơi xuống bậc thang

” Ah….lạnh quá….tiểu kiều…. Cậu mau đến đây! Ngây ngốc ở đó làm gì?” Cô ấy sắc mặt trắng xanh, sốt ruột nhìn tôi dậm chân.

Đạo sĩ quỷ nửa khuân mặt đã dừng lại ở trước mặt cô ấy, lộ ra xương cốt gần mặt tống vi, hàm răng mở ra, cách cổ cô ấy chỉ có một chút.

Tống vi không nhìn thấy quỷ, những con quỷ này cũng sợ cô ấy, đôi tay bên trong mảnh màu đen kia không kéo được cô ấy.

Những đạo sĩ quỷ, thi tiên đạo, quỷ hồn, không thể động tới cơ thể cô ấy, nhưng đối với cô ấy cũng ảnh hưởng không tốt, âm khí mạnh mẽ làm cô ấy hàm răng run lên bần bật.

Từ đô lâm đứng giữa tôi và tống vi, hắn là người đuổi xác ( cái vỏ con người), trừ phi luyện hồn bay ra, nếu không hai tiểu tổ tông có thông minh cũng không thể phân biệt.

Làm sao vậy giờ? Tôi vừa hơi di chuyển, tư đồ lâm đột nhiên xông lên túm cổ tống vi đập vào tường.

Bùm một tiếng, tống vi bị hắn hung hăng đánh mạnh, sau đó ném xuống cầu thang.

” Tống vi”. Lòng tôi lạnh buốt, chỉ dựa vào sức lực của tôi cũng không phải đối thủ của tư đồ lâm! Chỉ có thể ngã nhào tới ôm tống vi.

Trán cô ấy bị rách, lúc này chỉ kêu rên hai tiếng liền ngất đi.

Tư đồ lâm đứng ở bậc thang, phá vỡ gông quỷ quyết của tôi, đạo sĩ quỷ cầm chuông đồng xoay người lại, nửa bên mặt thịt nát, nửa bên mặt lộ ra xương cốt đi về phía chúng tôi, khoé miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.

” Mộ tiểu kiều, tôi vẫn luôn đối với cô lịch sự có thêm….. Ngay cả khi bám vào người rơm rạ mộ vân lượng, cũng không làm tổn thương cô, …… Chi bằng chúng ta suy nghĩ một chút cung cấp tiện lợi lẫn nhau”. Tư đồ lâm âm trắc nói.

Phía sau hắn là tấm kính lớn, bên ngoài đèn đường rực rỡ mới lên, đèn neon ánh sáng mờ mờ tối tối, ánh đến khuân mặt hắn càng thêm âm trầm khủng bố.

” Tư đồ lâm, chúng tôi đoán được anh giết hại mộ vân lượng, những chuyện anh làm chúng tôi đều xem ở trong mắt, chúng tôi cũng biết thân phận thực sự của anh, anh là một tẩu thi tiên đạo yêu nhân, chúng ta khác nhau khó lòng mà hợp tác, cho dù tôi có chết cũng không cung cấp tiện lợi cho anh”.

Tôi ôm tống vi, một tay nhẹ nhàng ấn vào bụng, chỗ này có chút đau.

Có phải động tác vừa rồi quá lớn?

Hiện tai bụng nhỏ hơi nóng giống như bùng phát dữ dội, một chút tràn ra, phảng phất tích tụ sức lực giống như áp lực.

Bên cạnh người, ánh sáng đỏ kia cũng thi thoảng mờ đi, đạo sĩ quỷ bay quanh tôi lắc chuông đồng.

Dưới chân mảnh màu đen kia càng lúc càng nhiều tứ chi hư thối xám trắng cuồn cuộn hiện lên, tôi giống đi bước lên một lớp băng mỏng, tùy lúc sợ hãi có thể rơi xuống.

Tống vi máu trên trán chảy xuống dưới, tôi xé quần áo của mình để ngăn chặn miệng vết thương

Nên làm gì bây giờ?

” ….. Mộ tiểu kiều, chẳng lẽ cô không cảm thấy có chút quy tắc phải sửa lại sao? Giống như cô, cô bị coi là vật hy sinh dâng tới làm một công cụ mang thai, hiện tại vẫn là một món đồ chơi tốt đẹp làm đế quân mỗi ngày hưởng thụ, cô chẳng nhẽ không cảm thấy cái gọi là vị thần từ bi, lại đối với cô không công bằng sao?”

….. Nhưng cái gọi là không công bằng này đã từng làm phiền tôi.

Nhưng khi tôi khoác áo tơi, nhồi xổm trên bè trúc vượt sông hoàng tuyền, tôi liền từ bỏ vấn đề này.

Bên dưới hoàng tuyền nhiều quỷ hồn rất mạnh, bọn họ vì sao lại ở đó ngàn năm?

Trước đó ở quên đài, mỗi ngày nhiều hồn như vậy, có mấy người có thể hiểu thấu ” qúy trọng và tùy duyên”.

Giang khởi vân ném áo tơi tôi xuống, kéo tôi lên bờ, lúc đó tôi cũng đã từ bỏ cái gọi là công bằng

Tình yêu, nào có công bằng?

Tình yêu chính là nghe lời nói của một phía, chính là bất công thiên vị, chính là thiên vị cố chấp…..

Ai có thể cùng tình yêu giảng đạo lý?

” Tư đồ lâm, uổng công anh sống nhiều năm như vậy, còn không có cho tôi mở mắt”. Tôi nhăn mày, cảm thấy bản thân cùng hắn nói lời này như đàn gảy tai trâu.

“Mộ tiểu kiều, cùng tôi hợp tác, trong bụng cô, hồn linh thai cho tôi một nửa là được, tôi sẽ không mạo phạm cô, còn sẽ giao cho cô vô số pháp lực…….” Hắn rũ mắt nhìn tôi, ánh mắt trở nên mơ hồ.

Trong nháy mắt, tôi giống như nhìn thấy một tà đạo thân ảnh khô gầy.

” …… Anh rốt cuộc muốn cái gì?” Tôi nhíu mày nói:” nếu muốn báo thù, người của làng hoàng đạo đã chết, anh còn cái gì không buông tay được”?

” Báo thù?” Tư đồ lâm cười lạnh:” báo thù hay không, không sao cả, làng hoàng đạo trời sinh đã thích hợp dùng để luyện tập, cô có biết bao nhiêu năm nay tôi ở bên dưới hấp thụ bao nhiêu tà khí không? Có thể thắng người tam thế tu hành! tôi muốn cái gì….. Cô trở thành đồng minh, tự nhiên sẽ biết”.

Tinh tinh tinh …

Đạo sĩ quỷ tiếng chuông đồng vang lên bên tai tôi, âm thanh này làm tinh thần tôi có chút hoảng hốt, tôi ra sức lắc đầu, tống vi trên trán máu chảy đến tay áo tôi, càng lúc càng chảy

Tại sao lại nhiều máu như vậy? Miệng vết thương không lớn, vì sao máu giống như nước thi nhau chảy ra?

Trong bụng tiểu tổ tông bắt đầu làm ầm ĩ,giống như bị áp lực, ánh sáng đỏ lúc sáng lúc tối không ổn định, chúng nó ở trong bụng tôi làm ầm lên, đau đến mồ hôi tôi lạnh toát.

Đạo sĩ quỷ lắc chuông giống như đòi mạng làm nhân tâm than phiền! Tư đồ lâm ánh mắt ẩn trắc làm trong lòng tôi run sợ, mà tống vi miệng vết thương lại chảy nhiều máu như vậy ….

Tôi nên làm gì bây giờ…..

Giang khởi vân, anh chàng này, anh ta quá lười dạy tôi.

Dưới chân mảnh màu đen nổi lên lơ lửng một đám tứ chi màu xám trắng.

Trong lúc tuyệt vọng tôi đột nhiên nghe được một chuỗi phật pháp nỉ non, ” nam mô nam mô a súc tới”.

Phật pháp?!

Ngay sau đó là một loại tiếng thủy tinh vỡ, từ xa tới gần

Vỡ vụn……. Phá….

Bỗng nhiên tôi nhớ lần đó tà sư bày ra kết giới, quỷ sai và hắc bạch vô thường không vào được, cuối cùng thành túc thúc thúc từ bên trong phá vỡ kết giới

Tay trái ngón hai ba cùng nhéo ngón cái, bắc đế sát phạt! Phá.

Tay tôi đều là máu, một chỉ quyết được véo ra, phía sau tư đồ lâm một mảng lớn tủy tinh bị nổ thật mạnh, từng mảnh nhỏ thủy tinh bay khắp nơi, tôi nghe được tiếng hét chói tai của người đi đường…..

Phá kết giới?!

Tư đồ lâm đôi tay lẩm bẩm niệm thần chú, thân thể giống như lập tức chui vào bên trong mảnh màu đen —— lần trước mộ vân lượng cũng biến mất như thế này

Đạo sĩ quỷ cầm chuông đồng cũng dần dần biến mất, tôi không cam lòng giơ tay véo gông quỷ quyết, ai ngờ lần này gông quỷ quyết tăng vọt, bá đạo vô cùng!

Cơ hồ trong nháy mắt đem đạo sĩ quỷ kia gắn chặt trên tường.

Một chùm ánh sáng giống như sao băng phi thỉ từ cửa sổ vụn vỡ tiến vào, rơi xuống tan thành vô số sợi xích lớn nhỏ xuyên qua người đạo sĩ quỷ.

Ánh sáng tan đi, giang khởi vân cầm một đầu xích sắt, lạng lùng liếc nhìn tôi hỏi “……. Em chảy máu”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.