Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 152




Giọng nói thẹn quá hoá giận này, là giang khởi vân.

Trên khuân mặt lạnh lùng tuấn tú kia, có mang theo một tia tức giận, ở hai tròng mắt thâm túy có mờ nhật một ngọn lửa nhảy lên.

“… Tôi xin lỗi.” Tôi che mặt, không muốn anh ta thấy tôi khóc.

Giang khởi vân hít một hơi thật sâu, đè nén cơn giận lạnh, anh đưa tôi đến bờ sông.

Bờ sông có một mảnh đỏ máu, nhẹ nhàng nhìn lại là một biển hoa đỏ máu.

Hoa mạn châu sa doanh doanh dao dao, từng cây một được trồng ở bờ sông hoàng tuyền, vô tận dọc theo con sông

Anh ta ném tôi ở giữa những bông hoa, xe rách quần áo đầy máu của tôi, quấn tôi trong chiếc áo của anh ta.

” ……chuyện thanh nhụy đưa em ra ngoài ta đã biết “. Anh ta ngồi xổm trước mặt tôi, nặng nề nhìn tôi nói:” em nhát gan như vậy, tại sao lại đi vào mắt trận”

” Hiện tại nói điều này còn hữu ích sao?”

Tôi lúc đó cảm giác thấy mình vô dụng, một chút giác ngộ hy sinh đều không có, thanh loan chẳng sợ thần hồn câu diệt, mang ý nghĩ cuối cùng áp xuống mắt trận, những người khác vì điều này hy sinh, tôi lại vì điều gì mà luyến tiếc.

Uổng phí anh rủ lòng thương hại, tôi lại chỉ cho anh thêm nghiệp chướng

” Nhưng em vẫn không nghe lời”. Giang khỏi vân bàn tay to lớn nhéo mặt tôi, lạnh lùng nói:” sụp đổ ở đó ta cũng có thể ngăn chặn, em đã quên trăm quỷ cục nơi đó sao? Có thể hàng trăm quỷ hồn tan thành tro bụi, hoặc vài nghìn cũng không phải là vấn đề quá lớn, tốn chút ít tu vi mà thôi”

Tôi đưa tay lên nhéo cằm anh ta như anh ta đã từng làm.

” Không cần vì tôi mà thêm nghiệp chướng, như vậy cả hai chúng ta sẽ không tốt…..anh xem, tôi còn phải đi đường ác quỷ, đây là một lời nhắc nhở với tôi”.

Anh ta nghiêng đầu né tránh tay của tôi, nhíu mày nói:” em lá gan không nhỏ”.

” Anh yêu cầu tôi đòi hỏi anh, tôi chỉ học lại mà thôi”. Tôi rầu rĩ trả lời.

Giang khởi vân khẽ thở dài lắc đầu nói:” ta không nghĩ nhanh như vậy sẽ khởi động vãng sinh bất diệt huyết chú, em nhìn xem, em một thân vết thương, thật ngu xuẩn….”

Anh ta nhấc cánh tay tôi lên, nhìn vết thương của đao chém, trên mặt có thể thấy được xương, da thịt chảy ra, máu chảy ra chuyển sang màu xám trắng.

Toàn thân đều đều là miệng vết thương này, chỗ nông chỗ sâu, nhưng hiện tại tôi không còn cản giác đau đớn nữa.

Giang khởi vân bắt được tay tôi đang di chuyển trên mặt anh ta, đầu lưỡi lạnh lẽo đột nhiên xẹt qua ngón tay chỗ có miệng vết thương nhỏ.

Tôi sửng sốt, ngơ ngác nhìn anh ta, anh ta làm cái gì vậy?

Anh ta ngước ánh mắt lên, trong ánh mắt vàng sẫm cháy lên một ngọn cửa cảnh báo

” ….. Em tránh thử xem”. Anh ta lạnh lùng nói.

Môi lưỡi ướt mềm của anh ta phất qua miệng vết thương trở nên vừa đau vừa ngứa. Vết thương nhỏ thì không, vết thương lớn bị anh ta liếm như vậy, thật sự thống khổ

Ở miệng vết thương giống như giống như bôi một lớp mật ông ngọt lịm, những con kiến tới cắn mật, đau đớn tê dại thật tâm.

Toàn thân tôi nổi lên một trận tê mỏi, anh ta đẩy ngã tôi xuống những bông hoa, nhíu mày nói:” em dám di chuyển, ta liền khiến em mấy ngày không di chuyển được”

Đây là một kiểu tra tấn trá hình, toàn thân thể có hàng trăm miệng vết thương, chả nhẽ anh ta muốn liến từng cái, từng cái một sao?

” ….. Anh, vì sao anh làm như vậy?” Tôi nhịn không được hỏi.

Anh ta cúi người, tiến đến gần tai tôi, đầu lưỡi ướt mền từ cổ đến qua gương mặt, cuối cùng dừng lại ở vành tai nhẹ nhàng cắn một cái:” em đã quên ngày đó em bị bỏng sao? Hôm sau không phải rất tốt sao…..”

Trời ơi, chuyện này sảy ra bao lâu rồi, vẫn là đêm ngày hôm sau, khi anh ta xuất hiện…….. Khi đó tôi giúp bố tôi đun nước, vì thất thần mà bỏng tay.

Hoá ra khi đó anh ta hỏi tôi ” tay bị sao vậy?” Là giúp tôi trị thương…..

Lúc đó tôi chỉ sợ hãi cùng thẹn thùng, hoàn toàn không phát hiện cảm xúc anh ta che dấu.

Nhưng lại sử dụng phương pháp này để trị miệng vết thương, có thể ……. Sử dụng được không? Tôi hiện tại toàn thân đều là miệng vết thương.

“Khởi vân … ừm …” Tôi che miệng lại nén xuống âm thanh kỳ lạ. “Pháp trận … thế nào…….. anh tôi đâu?”

” …… Hai linh thai pháp lực bẩm sinh, em nói sẽ ra sao? Khiến cho động đất, toàn bộ nhà trong thôn đều sập xuống, cảnh núi thay đổi, toàn bộ địa hình đều thay đổi, không bao lâu nữa tà khí nơi đó sẽ tan hết……đến nỗi anh của em”. Anh ta khẽ cười.

Anh tôi sao vậy? Tôi không rảnh để che miệng nữa, vội ngồi dậy nghìn về phía anh ta.

Trong gang tấc anh ta nhìn chằm chằm vào bụng nhỏ của tôi, bất lực thở dài:”mộ tiểu kiều, ta thật sự xem nhẹ chấp niệm của em, em đôi tay thật nhanh di chuyển ôm lấy da thịt, bụng nhỏ của em một vết thương đều không có, em luôn dùng tay che lại sao?.”

Che lại có lợi ích gì? Ban đầu trong bụng tôi luôn có cảm giác nóng, nhưng bây giờ khí nóng đều tiêu tan, hai cái bảo bối…….

” Không được khóc”. Giọng anh ta tức giận, ngồi dậy, dùng bàn tay to lớn, giữ chặt hai cổ tay tôi, đè ở trên đầu

Không khóc cũng được! Vì sao anh là cha anh có thể lạnh lùng như vậy

Tôi nhịn không được mà nổi cáu, anh chàng này đôi khi quá tên, vừa mới bắt đầu đã tra tấn tôi mỗi đêm, khiến tôi đi đường đều đau không khép được, còn không cho tôi uống thuốc

Hiện tại bảo bối đã không còn, anh không thương tâm thì được, còn không cho tôi khóc sao.

” Nói không được khóc”. Anh ta dữ tợn nhéo cằm tôi, môi đè môi lấp kín.

Tôi nghiêng đầu tránh né, bị anh ta hung hăng cắn môi dưới để lại một dấu răng, khoé miệng cũng bị anh ta cắn…..

Đầu lưỡi phất qua vết thương, lời nói mơ hồ như ở trong miệng tôi vang lên:” ….ta không có thời gian để xuống dưới đón em, bởi vì ta phải nắm chặt thời gian đưa hồn phách thu vào bảy tâm hoa sen, sau đó lại đi diệu nghiêm cung tìm thanh hoa đại đế, đem hai đứa nhỏ hồn phách chia ra…..”

Tôi bị anh ta cưỡng bức nuốt thật nhiều nước miếng, nghe được lời này, lập tức kích động đến sặc nước.

” Khụ khụ…..bây giờ đi có được không?”

“không tốt.”

“Vì sao? tôi —“

” Câm miệng, em thử động một chút xem.”.

Anh ấy thực sự đã sử dụng phương pháp này chữa lành các vết thương trên cơ thể tôi, may mắn chỗ nào đó….. Khụ….không có bị thương, bằng không tôi sẽ bị hôn mê.

Giang khởi vân đem tôi lật tới lật lui, cảm giác lạnh buốt từ thắt lưng đến tận xương sống, quả thực là muốn giết chết tôi mà, tôi nhịn không được che miệng kêu lên một tiếng.

Giang khởi vân cười khúc khích, để lại một nụ hôn lên má tôi: ” nếu không phải thấy em một thân thương tàn, ta sẽ khiến cho em kêu lên hai canh giờ……”

Tôi nghiêng mặt xấu hổ, trừng mắt nhìn anh ta,cắn miệng cố gắng không lên tiếng.

Anh ta giọng nói mang theo một tia dục vọng mất tiếng:” …… Em chỉ có ở thời điểm này mới chịu nghe lời”

” Nếu muốn tôi nghe lời, cũng nên hướng tôi giải thích một chút chứ? Tôi không phải cấp dưới của anh, đối với anh không phải phục tùng ——- à đúng rồi, thẩm thanh nhụy, hiện tại cô ta sao rồi?” Tôi đột nhiên nghĩ tới cô ta

Giang khởi vân hơi nheo lông mày, trầm giọng nói:” em muốn cô ta thế nào?”

” Anh xử phạt cô ta thế nào?”

“Cô ta cãi lời mệnh lệnh của ta, mạo phạm chủ mẫu –“

” Anh xử phạt cô ta trước một tội là được, sau đó tôi sẽ tự tới, bằng không sau này cô ta sẽ tìm tôi gây phiền toái.

Anh ta không nói gì, lạnh lùng ừm một tiếng, tiếp tục liếm miệng vết thương sau lưng tôi.

Sau một lúc lâu, anh ta đột nhiên mang theo một ý cười chế giễu, ở sau tai tôi hỏi:” …… Tại sao em không hỏi chuyện của thanh loan”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.