Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 110




” Ta phải xem bộ dáng thống của của cô ấy….cô ấy phải là tế phẩm của ta, nhưng lại mang thai đứa bé của tên họ Giang kia, ta muốn xử phạt nữ nhân này …hahhaa…..mang một cánh tay khác bẻ gãy, ta có thể nhìn thấy dòng máu tuyệt vời từ giữa hai chân chảy ra….”

Lại một lần nữa? Tôi cắn môi thở hổn hển, trên người da thịt tôi co giật liên hồi, tôi đem môi cắn lại, để kìm lại tiếng gào hét điên cuồng….không để mặt quỷ kia thực hiện được!

Ngay khi tôi chuẩn bị tinh thần nghến cổ chịu đựng, dưới lầu đột nhiên truyền đến giọng nói của trình bán tiên:” tiểu lan, ngươi làm gì vậy, mau xé phù chú để ta vào!”

Nữ nhân kia, trong ánh mắt có chút dao động, nhưng vì quỷ vương vấnx bám trên người con trai cô ta, cô ta không dám hành động thiếu suy nghĩ

Đột nhiên, điện thoại phát ra một âm thanh rối loại, điện thoại đối diện rơi xuống đất thật mạnh, màn hình đen hòn toàn

Tôi nghe được một tiếng cười sắc bén quen thuộc:” tiểu nương nương, hãy tự cứu mình, ~~ đừng làm cho đế quân đại nhân thêm nghiệp chướng nữa, hahaha…”

Là bạch vô thường sao?

Tôi mở mắt ra, mồ hôi nước mắt ướt đẫm, nhìn nữ nhân kia nói:” có người đã đi tiêu diệt lệ quỷ này…..ngươi mau xé hết phù chú trong phòng ra.”

” Được, được”. Cô ta phản ứng lại, vội vã đến cửa sổ xé 4 câu thần chú tiếng phạn xuống.

Trong phút chốc, hơi thở lạnh băng giống như lưỡi kiếm từ cửa sổ hẹp hòi lao vào, giang khởi vân dáng người lạnh lẽo giống như một ngọn lửa, trong đêm đen điên cuồng bùng cháy.

Mái tóc đen như mực bay phấp phới, trong tay cầm một thanh trường kiếm mờ mờ ảo ảo, thanh kiếm như sao băng, xẹt qua không khí, tôi thấy rõ ràng, kiếm được rút ra từ ngực của nữ nhân kia.

Không có vết thương, không có máu, nữ nhân kia ngay lập tức ngã xuống đất

Trình bán tiên vội vã chạy lên, hoảng sợ không thôi, hắn ngơ ngác, quỳ rạp xuống đất, run rẩy nói:” đế quân, tôn thần….ngài, ngài sao có thể……cô ấy chỏ là người thường, vô tình mạo phạm nương nương, ngài làm cho ấy hồn phi phách tán, có quá nặng tay không….”

Giang khởi vân dường như chưa nghe thấy gì, xoay người nhìn xuống tôi.

Quần áo trên ngực bụng đều bị rách nát, phơi bày ra không khí, đầy mùi đan sa, lúc này tôi giống như một con kiến đang nhìn lên bầu trời lạnh lẽo, yếu đuối, bất lực nhìn anh ta.

Mũi kiếm của anh ta ở cổ tay, cổ chân, cổ của tôi nhẹ nhàng vuốt một cái, xiềng xích phù chú mất đi hiệu lực, tôi thở phào nhẹ nhõm.

“…..em thế nào?” Anh ta nửa ngồi xổm, duỗi tay muốn bế tôi lên.

Ngón tay anh ta chạm vào vai trái tôi, tôi đau đớn hét lên, xương cốt trong cơ thể nổi lên, căng đau, bả vai tôi biến thành hình dạng quái dị

Cơn đau dữ dội khiến tôi điên cuồng giãy gịua:” đừng chạm vào tôi! Anh đừng chạm vào tôi”.

” Đừng di chuyển! Chết tiệt! Mộ tiểu kiều, em bình tĩnh cho ta!” Anh ta dùng một bàn tay ngăn chặn cơ thể tôi, không cho tôi đá loạn.

Nhưng tôi đã không chịu khống chế, tôi cảm thấy tôi phải đối mặt với lời nói dối khổng lồ.

Anh ta vẫn luôn lừa tôi

Anh chàng này, sẽ đến cứu tôi, sẽ vì tôi mà làm tổn thương người sống, sẽ cùng tôi hàng đêm triền miên đến xương cốt mềm nhũn, nhưng anh ta vẫn luôn lừa gạt tôi.

Tôi nên sớm nghĩ đến mâu thuẫn này.

Vì sao tôi bị anh ta thuần phục đến đầu óc hoá thành hồ nhão.

” Tôi bình tĩnh không được, giang khởi vân có phải anh đang lừa gạt tôi?” Tôi không quan tâm đến thân thể đang đau đớn, điên cuồng hét lên:” thẩm thanh nhụy nói phải dùng pháp thuật đem linh thai thành hình từ trong bụng lấy ra, tôi tin! Anh nói về sau chúng ta vẫn còn có những đứa trẻ, tôi cũng tin”

” Vậy anh nói cho tôi, loại phép thuật nào có thể làm một cái thai vừa thành hình rời khỏi cơ thể mẹ có thể tồn tại? Lấy ra sẽ không chết”

” Không có pháp lực của linh thai, làm thế nào mang đi làm con mắt phong ấn pháp trận.”

Tức giận, cuồng loạn, ủy khuất, không cam lòng, hoài nghi….tất cả các mặt trái của cảm xúc, đều bùng nổ ngay lúc này.

Thẩm thanh nhụy nói người cha sẽ dùng pháp thuật để lấy nó ra, nhưng khả năng lớn nhất là kết hợp với tử cung của người mẹ cùng nhau lấy ra, đặt nó vào mắt trận phá tan tà khí trước khi nó chết

Phương pháp này, đừng nói đến pháp thuật huyền diệu khó giải thích, ngay cả hiện đại, có công nghệ cao chữa trị cũng chỉ làm cho đứa trẻ sống trong vài phút

Chính là như vậy, anh ta nói với tôi cái gì mà về sau, chúng tôi còn có thể có những đứa trẻ sao?.

Giang khởi vân bị tôi cuồng loạn làm cho phiền chán, dơ tay chỉ quyết ở ấn đường của tôi ấn một cái, lập tức thân thể tôi bị giam cầm, không cử động, cũng không thể nói.

Chỉ có nước mắt không ngừng chảy ra.

” Mộ tiểu kiều”. Anh ta bóp cằm tôi, lạnh lùng nói:” ngay từ đầu, ta đã nói với em, ta muốn thứ trong bụng em, ta không có ý định lừa em, ngay từ đầu ta đã nói rõ mục đích”

“…..sau đó, mỗi một câu nói cũng không lừa gạt em, em tin hay không, không quan trọng, về sau em sẽ biết “.

Khuân mặt anh ta âm trầm như nước, ánh mắt vẫn lạnh lùng như những vì sao trên trời, đồng tử vàng sẫm đem tôi hút vào vực sâu vô tận

Anh ta vẫn tôn quý kiêu căng, không muốn bố thí cho tôi một câu giải thích

Tin sao, mộ tiểu kiều, nếu ngươi tin vào điều đó, vậy cốt nhục tiêu tan, tuyệt tình, tuyệt ái, thâm chí hồn phi phách tán, tan thành tro bụi, đều là ngươi lựa chọn, trách ai?

Không tin sao, nếu ngươi không tin, cần gì phải khóc thút thít, hà tất cảm thấy chính mình bị ủy khuất, còn lên án anh ta lừa gạt mình, lại còn đùa bỡn tình cảm của ngươi? Chẳng phải là chính ngươi hy vọng xa vời sao?.

Mộ tiểu kiều, ngươi bị gia tộc đưa đi cung phụng cho quỷ thần, giống như miếng thịt, bị lăng trì cũng là bình thường, cớ sao ngươi lại khóc?

Giang khởi vân phớt lờ những giọt nước mắt của tôi, giơ tay đẩy xương bả vai tôi về vị trí cũ

Tôi đau đến chết lặng, nhưng đau chỉ có thể chảy ra vài giọt nước mắt, còn có thể làm gì khác?.

Bạch vô thường xuất hiện trước mặt tôi, hắn luôn tươi cười, cho tới khi thấy thấy xác chết của nữ nhân kia, trong nháy mắt khuân mặt trở nên lạnh băng.

Hắn mở cặp mắt tà khí ra, đôi môi đỏ như máu phun ra những lời lạnh lẽo:” đế quân đại nhân, ngài năm lần bảy lượt ở dương gian ra tay với người sống, ngài sẽ bị thiên phạt…huống chi, lần này còn trực tiếp làm hồn phi phách tán”.

Giang khởi vân nhàn nhạt nói:” không sao”.

Bạch vô thường ánh mắt dừng lại ở trên người tôi, thở dài, cảnh báo nói:” nữ quỷ kia bị ngài nhốt vào mệt kiếp chi ngục, quỷ vương bị quyền hành chém chết, tan thành tro bụi….đứa bé kia sớm đã bị quỷ vương nuốt hồn phách, không có cách nào xoay chuyển tình thế”.

Giang khởi vân nhìn trình bán tiên ở cửa nói:” ngươi từ minh phủ lạc đường đã nhiều năm, bám vào người sống, ẩn mình nơi âm khí ô uế này, nên bị phạt thế nào?

Trình bán tiên quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy,

” ……nể ngươi vẫn làm việc thiện, vì dương gian mà chữa bệnh cho người trúng âm độc thi độc, ta tha cho ngươi một con đường, ngươi biết nên làm gì chứ?”

” Biết……cha của tiểu nương nương, tiểu nhân sẽ tận tâm trị liệu”.

Dưới lầu có tiếng bước chân tới, giọng anh tôi vang lên:” tiểu kiều”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.