Chồng Nghèo Thâm Tình Thực Ra Là Đại Gia

Chương 71




Châu Duy Chiến gật đầu, phất phất tay với Liễu Như Hoa và Mật Yên Thùy: "Hai người đi đi, tôi cảm thấy Tập đoàn vật liệu xây dựng Liễu Thị không quá phù hợp với Bất động sản Duy Chiến của chúng tôi."

Liễu Như Hoa nói: "Liễu Ngọc Tuyết, cô nói gì đi chứ? Mặc dù bây giờ cô đã không còn là người của Tập đoàn vật liệu xây dựng Liễu Thị, nhưng cũng là người nhà họ Liễu, cô giúp một tay đi, việc này mà thành tôi đưa cô ba mươi lăm tỷ"

Liễu Ngọc Tuyết cúi đầu ăn cơm, trí thông minh của người phụ nữ này thật đáng lo ngại, cô cũng lười nhìn cô ta.

Châu Duy Chiến tức giận nói: "Cô cảm thấy Bất động sản Duy Chiến có thể dàn xếp dựa vào quan hệ sao? Cút!"

Hai người phụ nữ bị đuổi ra khỏi biệt thự.

Rầm một tiếng đóng cửa.

Liễu Như Hoa tức đến phổi cũng muốn nổ ra, trong mắt toàn là oán hận.

Mật Yên Thùy vẻ mặt u ám, cũng có hối hận, Liễu Ngọc Tuyết có Châu Duy Chiến chống lưng, vốn dĩ không sợ mất chức vị tổng giám đốc, nhưng nếu Châu Duy Chiến không ký kết với Liễu Thị thì cô ta phải cuốn xéo rồi.

Nghĩ đến việc mình mới mua nhà, có một khoản vay lớn, một khi thất nghiệp thì tất cả coi như xong.

Lập tức cô ta sốt ruột đến tim đập chân run.

Nhà họ Liễu.

Bà cụ Liễu ngôi ở chỗ cao, đứng ngồi không yên.

Con cháu nhà họ Liễu phía dưới hết sức lo sợ.

Mọi người đều biết, một khi mất đi hợp đồng với Bất động sản Duy Chiến, Liễu Thị liên xong đời, ba tháng sau phải đứng bên bờ vực phá sản.

"Lần này làm sao bây giờ? Toàn bộ tiền cũng đưa ra hết rôi, còn có khoản vay đã kí ở ngân hàng nữa.

Lúc đầu là ai đã quyết định nhập một số lượng lớn nguyên vật liệu vậy? Thật là ngu ngốc!"

"Tôi thấy bây giờ nên bán tháo với giá thấp đi, còn có thể vãn hồi một chút tổn thất"

"Như vậy tổn thất cũng quá lớn, tài sản Liễu Thị rút còn một nửa.Còn nữa, ở Thanh Châu ai có thể tiêu thụ hết nhiều hàng hóa như vậy?"

Ngay lúc này, Liễu Như Hoa tiến vào.

Liễu Trương Thành vội vã ra đón: "Con gái, sao rồi hả? Có gặp được tổng giám đốc Châu không?"

Liễu Như Hoa gật đầu: "Có gặp rôi "

Tất cả người nhà họ Liễu nháy mắt vui mừng, tất cả đều xúm lại.

"Thế nào rồi, đã bàn được hợp đồng chưa?"

Bà cụ Liễu khẩn trương hỏi.

Liễu Như Hoa lắc đầu: "Không được ạ"

Đám người lập tức thất vọng.

Liễu Như Hoa nói tiếp: "Việc này đều phải trách con khốn Liễu Ngọc Tuyết kia, Bất động sản Duy Chiến không kí hợp đồng với Tập đoàn Liễu Thị của chúng ta chính là do Liễu Ngọc Tuyết giở trò quỷ, là cô ta ngăn cản tổng giám đốc Châu kí hợp đồng với chúng ta."

"Cái gì? Là Liễu Ngọc Tuyết? Tại sao nó lại làm thế?"

"Bởi vì cô ta bị đuổi việc, ghi hận trong lòng nên đã ra tay ngăn cản.

"Liễu Ngọc Tuyết có bản lĩnh lớn vậy sao?"

Liễu Trương Thành nói.

Liễu Như Hoa tức giận bừng bừng, nói: "Mọi người biết khi con đến tìm tổng giám đốc Châu đã nhìn thấy gì không? Liêu Ngọc Tuyết và tên chông phế vật của cô ta đang làm khách ở nhà họ Châu, đang ăn cơm cùng nhau.

Lúc đó tổng giám đốc Châu hỏi Liễu Ngọc Tuyết, chỉ cần một lời của cô ta liền có thể kí hợp đồng, nhưng cô ta lại không đồng ý"

"Bốp!"

Liễu Trương Thành vỗ một cái trên mặt bàn, nói: "Há có lí nào như vậy, con khốn này thật sự là đáng chết! Mẹ, con đề nghị trục xuất Liễu Ngọc Tuyết, Liễu Ngọc Thanh, còn có Thẩm Tú Phương ra khỏi nhà họ Liễu, vĩnh viễn không được quay về"

Bạ cụ Liễu mặt không biểu cảm, nói: "Sau đó thì sao, đợi nhà họ Liễu chúng ta phá sản, cùng nhau xong đời sao?"

Đám người: "...

Bà cụ Liễu lạnh mặt: "Liễu Ngọc Tuyết quả thật là đáng chết, tuy nhiên bây giờ tuyệt đối không thể trục xuất bọn nó ra khỏi nhà, ngược lại phải dùng lời ngon ngọt dỗ dành! Trương Thành, quyết định đuổi việc Liễu Ngọc Tuyết cũng là do con đưa ra, thay thế vị trí đó cũng là con gái con.

Một lát nữa, bố con hai người đến xin lỗi Liêu Ngọc Tuyết, đem chức vị tổng giám đốc trả lại cho nó"

"Cái gì?"

Liễu Như Hoa kinh ngạc nhảy dựng, không thể chấp nhận được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.