Chồng Nghèo Thâm Tình Thực Ra Là Đại Gia

Chương 119




“Thả Tiểu Manh ra!”

“Tên nhóc kia, cậu không biết hôm nay mình đắc tội với ai đâu. Cậu, cả gia tộc, người nhà và bạn bè của cậu sẽ gặp tai họa vì hành vi ngu xuẩn hôm nay của cậu!”

Diệp Trọng Đại đi lên chỉ thẳng vào Lâm Dương với vẻ tức giận ngập trời.

Lâm Dương vốn đang cố áp chế cơn tức giận thì lại bị chọc giận.

Anh nhìn thấy Diệp Trọng Đại giống như đang nhìn người chết vậy.

Anh lạnh lùng nói: “Chỉ vì những lời này của ông, nhà họ Diệp cũng sẽ gặp phải chuyện không hay đâu!”

Diệp Trọng Đại đứng lên cười ha ha: “Ha ha ha, nhà họ Diệp chúng ta gặp chuyện không hay ư? Cậu cho rằng cậu là cái thá gì? Mà lại dám nói như vậy?”

Ông ta còn chưa dứt lời, Lâm Dương đã cho anh ta một cái tát.

Đầu của Diệp Trọng Đại lệch sang một bên, va thẳng vào đầu xe.

Ngay sau đó, anh ta liền hôn mê bất tỉnh, sau đó thân thể mềm nhũn liền ngã xuống.

Lâm Dương buông Diệp Tiểu Manh ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào cửa xe Rolls-Royce đang mở ra, nói với cô ta: “Đi vào, cô tới lái xe đi.”

Diệp Tiểu Manh ngơ ngác: “Anh muốn làm gì? Muốn đi đâu?”

Lâm Dương nói: “Đi tới nhà họ Diệp để tìm ông nội cô phân xử.”

Việc xảy ra ngày hôm nay cần phải giải quyết triệt để, nếu không loại quái vật khổng lồ như nhà họ Diệp mà thật sự đi trả thù người nhà và bạn bè của anh thì cho dù là anh cũng cảm thấy vô cùng đau đầu.

Diệp Tiểu Manh trừng lớn hai mắt, trong mắt của cô ta thể hiện vẻ không thể tin nổi.

Việc làm của Lâm Dương quả thực không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn không giống với lẽ thường, rốt cuộc não anh ta chứ gì vậy? Anh ta bị điên rồi sao?

Nhưng đôi mắt đẹp của ta vẫn khẽ chuyển, liền gật đầu đồng ý.

Trong lòng cô ta nghĩ thầm: Đi tới nhà họ Diệp sao, được thôi, đến lúc đó để anh ta đi vào mà không có đường ra, trong nhà họ Diệp có cao thủ nhiều như mây, còn lợi hại hơn cô ta nhiều, đến lúc đó sẽ khiến cho anh ta đẹp mắt.

Sau đó, mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn thấy Lâm Dương ngồi trên chiếc Rolls-Royce Phantom do Diệp Tiểu Manh đi tới nhà họ Diệp.

Còn vị lão giả phía trước kia lắc đầu thở dài: “Ai, đứa con này của Lâm Tư Việt là một cường giả vô cùng mạnh mẽ hoặc là chính là một kẻ điên cuồng.”

Có người nói: “Cường giả vô cùng mạnh mẽ ư? Làm gì có chứ, tôi thấy đa phần là kẻ điên thì đúng hơn. Nếu như cậu ta là cường giả thì cũng chẳng ăn cơm mềm nhà họ Liễu đến thế.”

Cũng có người nói: “Ngông cuồng, quả thực quá là ngông cuồng! Loại người như vậy không thể sống lâu được!”

Chiếc Rolls-Royce phóng như bay ở trên đường.

Những chủ xe khác trên đường bị dọa cho chết khiếp, nếu như va phải thì chắc chắn bị táng gia bại sản mất, không biết bao nhiêu người ở phía sau mắng thầm, đây không phải là ra ngoài hại người hay sao? Có tiền thì giỏi lắm sao, chúc cô đâm vào bồn hoa.

Sự thật là không hề.

Diệp Tiểu Manh lái xe như hổ, thế nhưng kỹ thuật thì không thể chê, quả thực cô ta cũng mở ra được linh hồn của chiếc xe Rolls-Royce Phantom 60 tỷ này.

Rất nhanh đã tới dinh thự nhà họ Diệp.

Nơi này cũng là một biệt thự, hơn nữa nó còn xa hoa và tráng lệ hơn cả biệt thự của nhà họ Lâm, xe trực tiếp đi vào cổng lớn, sau đó liền dừng lại ở một chỗ có rất nhiều người tập trung.

Diệp Tiểu Manh bóp còi vài cái, liền trực tiếp nhảy xuống xe.

“Xin chào cô cả!”

“Cô cả có gì phân phó ạ?”

“Tiểu Manh, có chuyện gì mà lòng như lửa đốt vậy?”

Nhóm người vừa nhìn thấy Diệp Tiểu Manh liền vội lao tới.

Không chỉ vì Diệp Tiểu Manh vô cùng xinh đẹp mà còn có thân phận cao quý của cô ta, cùng với… Tính cách tiểu ma nữ của cô ta nên chẳng có ai dám trêu chọc cô ta, nên bình thường đều chiều cô ta giống như tổ tông vậy.

Lâm Dương nhìn xuyên qua cửa xe thì nhìn thấy một đám người này, không ngờ cả đám người này đều là võ giả.

Không ngờ người có tu vi cao nhất lại có tu vi ở cấp Hoàng hậu kỳ.

“Chẳng lẽ nhà họ Diệp ở Thanh Châu chính là một thế gia võ đạo ư?”

Anh thật sự không biết về điều này.

Có điều, cho dù thế thì sao chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.