Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 195




Mới tới trưa, tin tức bộ phận nhân sự đến một nhân viên không bị quản chế liền truyền khắp cả công ty.

Thật ra trong công ty, không bị quản chế nhiều người hơn nữa, cũng không thấy ai để ý như vậy.

Cấp trên dạy dỗ cấp dưới là chuyện đương nhiên, nhưng cấp dưới phản bác, cũng đúng là bình thường.

Nhưng chuyện này đặt ở trên người Thẩm Chanh, lại trở thành một tin tức lớn.

Không vì cái gì khác, cũng bởi vì cô lái một chiếc xe sang trọng giá trị mấy ngàn vạn tới làm, đã không phải là bí mật gì.

Có thể lái được xe mấy ngàn vạn, làm sao có thể hiếm lạ tiền lương bốn con số? Không để cấp trên vào mắt, càng không phải là chuyện gì hiếm lạ.

Nhưng mọi người nghị luận, không chỉ là cô không bị quản chế và cô lái xe gì đi làm, còn có thân phận của cô.

Cô họ Thẩm, mọi người như lẽ tất nhiên đều sẽ liên hệ cô với Thẩm thị.

Có người suy đoán, cô là con gái riêng của nhà họ Thẩm, vẫn chưa phơi bày là vì nhà họ Thẩm muốn bảo vệ cô, mà hiện tại vào Thẩm thị làm việc, là vì đặt nền móng để sau này kế thừa Thẩm thị.

Nghe được mấy tin vịt này, Thẩm Chanh chỉ cười trừ.

Nếu như ban đầu không phải Thẩm Uyên và Thẩm Bác cưỡng chế cướp đi di chúc ông nội cô lập, như vậy hiện tại, nắm giữ tập đoàn Thẩm thị, là cô.

Đến nay Thẩm Chanh vẫn còn nhớ, sáu năm trước, những người kia đã tàn nhẫn như thế nào.

Vì không để cho di chúc công khai, vì giấu diếm nội dung trên di chúc, những người kia không tiếc giết người phóng hỏa, đuổi tận giết tuyệt người một nhà của cô.

”Mỹ nhân mỹ nhân, chị đang suy nghĩ gì vậy?”

Diệp Tử ghé vào trên bàn làm việc Thẩm Chanh, nhìn cô một lúc lâu, thấy cô suy nghĩ xuất thần, lúc này mới đưa tay quơ quơ ở trước mắt cô.

”Không nghĩ gì.” Thẩm Chanh hoàn hồn, sực nhớ ra gì đó, cười thần bí với Diệp Tử, “Thích chơi không?”

”Chơi gì?” Diệp Tử chớp đôi mắt to, trên gương mặt xinh đẹp mang theo một chút hoang mang.

”Đi theo chị là được rồi.”

Thẩm Chanh ném xuống những lời này, đứng dậy bước đi, Diệp Tử sững sờ một chút, nhưng vẫn đi theo.

Các cô vừa đi ra ngoài, các đồng nghiệp trong bộ phận liền lần lượt thả công việc trên tay xuống, tiến lên cùng nghị luận.

”Thế nào thế nào, có tra được tư liệu của cô ấy không?” Có người hỏi.

”Tra được, các người xem, bách khoa baidu có hồ sơ của cô ấy. Tên tiếng Trung: Thẩm Chanh. Biệt danh: Chanh Tử, bảo bối. Nghề nghiệp: Thiếu phu nhân nhà họ Thi. Thành tựu chủ yếu: Gả cho Thi Vực.”

”Xác định là cùng một người sao?”

”Phía trên này có hình của cô ấy, khẳng định là cùng một người!”

”Không phải chứ! Lai lịch của cô ấy lại có thể lớn như vậy!” Có người bàng hoàng.

”Thi Vực này, chẳng lẽ chính là Thi Vực - chủ nhân dinh thự nhà họ Thi gì đó sao? Trời ạ! Nghe nói bối cảnh của anh ta rất cường đại, có thể nói là ăn sạch hai bên hắc bạch nha!”

”Tôi cũng nghe người ta nhắc qua Thi Vực, năng lực của anh ta, chính là rất lớn đó....”

”Rốt cuộc tôi đã biết tại sao Thẩm Chanh có thể lái được xe tốt như vậy, có một ông xã có tiền như vậy, có xe nổi tiếng nào mà không lái nổi chứ?” Có người cảm thán.

”Khó trách cô ấy dám tranh cãi với lão vu bà, hóa ra là có chỗ dựa....” Có người hạ thấp giọng nói.

”Nếu chúng ta cùng làm việc ở một bộ phận với cô ấy, sẽ được cô ấy giúp đỡ thêm một chút. Tôi xem, về sau công việc của cô ấy, chúng ta có thể làm liền tận lực giúp cô ấy làm, như vậy cũng có thể lưu cho cô ấy một ấn tượng tốt....” Có người đề nghị.

”Nói không sai, mọi người đều là đồng nghiệp, giúp chút việc cũng là chuyện nên làm!”

”Đúng đúng....”

Trước đây, mọi người xem như khách khí với Thẩm Chanh, hiện tại biết thân phận cô không đơn giản, tự nhiên không muốn đắc tội với cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.