(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoát Thuỷ Vân đã sống ở New Jersey hơn một năm rồi. Khoảng thời gian này, trừ việc suốt ngày suốt đêm nghiên cứu khoa học ra, cũng có một số chuyện xen kẽ. Ví dụ như, Thẩm Văn Tĩnh có được đề nghị chính thức từ công ty, bạn trai cô ấy, à không, bây giờ chắc là ông xã rồi, cũng dọn đến bên này. Chẳng qua là vì hợp đồng thuê nhà của cô ấy và chủ nhà vẫn chưa kết thúc, cho nên cô vẫn sống trong biệt thự, nhưng thỉnh thoảng lại chạy đến chỗ của chồng mình. Chồng cô ấy là một trai kỹ thuật trông có vẻ thành thật và hiền như bụt, ngày thường mặc áo ca rô quần jeans. Theo Thẩm Văn Tĩnh nói anh ấy có mười chiếc áo sơ mi kẻ sọc giống hệt nhau. Họ rất khác nhau nhưng lại yêu nhau như vậy, anh ấy hoàn mỹ, bao dung sự hồn nhiên và linh hoạt của cô ấy.
Trần Huy Vũ vẫn độc thân, và còn ăn hai phần ‘cơm tró’. Nhưng cũng may cuối cùng cậu ấy cũng được phát giấy, coi như tình trường không được như ý nhưng lại đắc ý trên đường học vấn.
Tháng sáu năm nay, Thẩm Văn Tĩnh và chồng cô ấy tổ chức một đám cưới nhỏ ở vườn hoa phía sau căn biệt thự, chỉ có mười mấy hai mươi người bạn tham gia. Cô ấy mặc váy cưới trắng, ngày thường có già dặn cởi mở thì giờ cũng có vài phần thẹn thùng. Cô ấy cố ý ném bó hoa về phía Thuỷ Vân, bó hoa hồng sặc sỡ rơi thẳng vào trước ngực cô.
Sau trận hoan ái đêm đó, Trương Cảnh Sơ thủ thỉ bên tai cô: “Kỳ nghỉ hè sang năm, chúng ta cùng tới thăm chú và dì một chút được không?”
Cô đã trưởng thành từ lâu, nhưng giây phút đó, đột nhiên lại có cảm ngộ mới về nhân sinh. Đời người dài dằng dặc, không những tách biệt ở độ tuổi mười tám này. Sau mười tám tuổi, tuổi tác vẫn tăng trưởng, họ cũng không ngừng gánh vác trách nhiệm mới.
Sau tình yêu là hôn nhân, hôn nhân lại mang đến trách nhiệm mới. Nếu họ có con cái thì lại gánh vác và trải qua mọi thứ tương tự. Có thể cùng Trương Cảnh Sơ hoàn thành mọi chuyện, chắc cô cũng không có gì hối tiếc nữa.
Trong kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh năm 2019, cô đang chuẩn bị nộp hồ sơ Tiến sĩ, nhưng ngày hai mươi lăm tháng mười hai hôm đó, cô vẫn dành thời gian đến Broadway xem kịch cùng Trương Cảnh Sơ, chẳng qua lần này không phải là ‘Bóng ma trong nhà hát’.
Lúc khai giảng lại, cô nhận được thông báo phỏng vấn từ Đại học New York, Đại học Rutgers, Đại học Cornell và Đại học Stony Brook, tất cả đều ở Greater New York. Bước vào phỏng vấn, đơn xin coi như đã thành công một nửa.
Ở nước Mỹ, phỏng vấn Tiến sĩ tâm lý học là môn hành người nhất trong tất cả các môn học. Cuộc phỏng vấn của từng trường kéo dài từ một ngày rưỡi đến hai ngày. Yêu cầu ứng viên phỏng vấn riêng từng người với mười giáo sư trong Uỷ ban trong nửa giờ, còn phải gặp mặt nói chuyện với các thành viên khác của mục tiêu thí nghiệm, tham gia tuyên truyền giảng giải tọa đàm…
Những câu hỏi được hỏi trong cuộc phỏng vấn cũng vô cùng kỳ quặc. Ngoài những câu hỏi cơ bản liên quan nghiên cứu, thậm chí còn có một giáo sư hỏi cô, nếu năm nay trường cô không nộp đơn thì phải làm sao. Còn có chuyện giữa các giáo sư soi mói nghiên cứu của đối phương không đáng tin cậy.
Mười giáo sư, cô không thể có hứng thú với tất cả các hướng nghiên cứu của họ. Đối với một số nghiên cứu cô không hứng thú, cũng phải duy trì nụ cười và gật đầu nói ‘tuyệt, thú vị lắm’…
Gặp một vòng xong, Thuỷ Vân đã hoa mắt chóng mặt, nằm trên giường hai ngày, không muốn nhúc nhích gì cả. Thậm chí cô còn nghĩ đến yêu ai đó ‘mang đề nghị đến cho tôi đi, bà đây thật sự không muốn chiến thêm năm nữa đâu’.
May mà kết quả là tốt, ngoài trường Ivy League Cornell cao lãnh cho cô vào danh sách chờ, ba trường khác mà cô phỏng vấn đều cấp cho cô toàn bộ đề, bao gồm miễn giảm học phí và chi phí sinh hoạt. Cô không hề hồi hộp mà chọn Đại học New York, nhưng không theo Maria nữa. Maria năm nay không tài trợ nên không tuyển sinh được nhưng đã giới thiệu cô cho một giáo sư khác tên là Jane.
Sau khi hợp đồng thuê biệt thự kết thúc, cô và Trương Cảnh Sơ cùng dọn đến một căn hộ nhỏ. Sau khi thu xếp xong thì đã đến kỳ nghỉ hè, hai người cùng bắt chuyến bay về thành phố B. Đây là lần đầu tiên cô về nước kể từ khi tốt nghiệp Đại học chính quy cách đây hai năm.
Cô nhìn thấy đám mây lớn bên ngoài cửa sổ máy bay, đột nhiên cảm thấy cô nhớ nhà rồi…
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");