Cho Ta Nhuộm Sắc - Tinh Chi Tạp Vũ

Chương 55: Đêm đầu 2 (H)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trương Cảnh Sơ dùng một ngón tay thấm đầy dâm dịch từng chút từng chút một trượt vào bên trong. Cô gái vừa đạt cực khoái, âm đ*o không còn đẩy vật từ bên ngoài vào nữa, cô run rẩy ngậm lấy ngón tay của anh.

Trương Cảnh Sơ vui mừng vì thời đại học của mình qua môn Tam Bảo, có kiến ​​thức cơ bản về tình dục, nếu không ngay cả nơi để nhét nó vào anh cũng không tìm được.

Thấy cô gái không có phản ứng khó chịu, anh lại chậm rãi đút thêm một ngón tay vào, từ từ mở rộng huyệt thịt đang ngậm chặt. Thịt bên trong mềm mại lại có lực, hút lấy ngón tay của anh không buông. Anh càng trở nên thận trọng hơn, thịt bên trong quá mềm, anh sợ rằng nếu mình không để ý cẩn thận thì có thể làm cô bị thương. Nhưng cảm giác xâm nhập cô khiến anh cảm thấy thỏa mãn.

Cảm giác được đi vào này thật khó tả. Trước đây Thủy Vân chưa từng chạm qua nơi đó, đây là lần đầu tiên cơ thể cô mở ra vì một người. Cô cảm thấy bản thân thật may mắn khi được đối xử trân trọng như vậy.

Cây gậy th*t của Trương Cảnh Sơ đã cứng lên, được bọc trong chiếc quần lót tam giác mỏng, sắp sửa chui ra ngoài. Nhưng anh kìm chế ham muốn của mình, không muốn cô có một chút không ổn nào.

"Em... Em có thể, vào đi..." Thủy Vân không nhịn được mà mời gọi anh, không muốn để anh chịu đựng sự khó chịu.

Trương Cảnh Sơ cởi quần lót của mình, dương v*t căng cứng của anh ngay lập tức lộ ra ngoài.

Anh cố gắng thử đem đầu dương v*t của mình ngắm chuẩn vào nơi bí mật ẩm ướt kia. So với hoa huy*t nhỏ nhắn, xinh xắn kia, dương v*t nổi đầy gân xanh, trông càng dữ tợn hơn. Cái này... cái này làm sao có thể vào được?

Dương v*t đâm vào lỗ huyệt thăm dò, huyệt nhỏ mềm mại, ẩm ướt chốc chốc lại nhẹ nhàng hút lấy quy đ*u đã căng cứng ngày càng chặt, khiến Trương Cảnh Sơ cau mày thở hổn hển. Anh không nhịn được mà tưởng tượng, nếu toàn bộ cây gậy th*t tiến vào thì sẽ hạnh phúc như thế nào. Huyệt nhỏ mềm mại và có lực kia, nhất định sẽ bốn phương tám hướng quấn lấy dương v*t của anh, chăm sóc đến từng kinh lạc nhạy cảm của anh...

Anh chưa thể hạ quyết tâm thật sự đâm vào, khiến cho Thủy Vân có chút nóng vội. Cô cảm thấy cơ thể của mình đã được mở ra vì anh, anh như vậy khiến cho cô tiến thoái lưỡng nan, cảm thấy có một loại cảm giác ngứa ngáy, không thỏa mãn.

Muốn được lấp đầy bởi gậy th*t nóng bỏng của anh.

Ý nghĩ này khiến cô lên tiếng dụ dỗ anh: "Anh... anh mau vào đi... em muốn..."

Thậm chí cô còn bắt đầu ưỡn lưng, muốn anh vào sâu hơn.

Thế là Trương Cảnh Sơ dùng lòng bàn tay to lớn của mình đỡ lấy cặp mông căng tròn và đầy đặn của cô gái, lấy quyết tâm, anh ấn gậy th*t của mình vào bên trong. Vách thịt bị phá ra từng chút một, hung hăng hút lấy cây gậy th*t.

“A… A…!” Trương Cảnh Sơ nhịn không được mà phát ra một tiếng rên rỉ.

Bên trong quá chặt và mềm mại, còn có thứ nước dính trơn liên tục không ngừng.

Vừa mới vào một chút đã muốn bắn ra.

Anh chịu đựng ý nghĩ muốn bắn ra, tiếp tục tiến về về phía sâu trong mật địa, lỗ huyệt được bảo vệ bởi một lớp rất mỏng, giống như cái bao siết chặt lấy cây gậy th*t dữ tợn.

Khi anh tiến vào, sắc mặt của Thủy Vân bắt đầu tái nhợt, chịu không được mà hét lên một tiếng.

Đau quá. Từ trước đến nay cô chưa từng bị thứ lớn như vậy tiến vào, cái này và ngón tay hoàn toàn không thể so sánh được.

Cô đau đến mức nước mắt từ khóe mắt tràn ra, khoái cảm vừa rồi ngay lập tức biến mất.

Anh dường như đang chia cô ra làm đôi.

Trương Cảnh Sơ vị phản ứng của cô gái dọa sợ, vội vàng lùi lại. Anh vô cùng tự trách, anh đã làm cô bị thương sao?

Thủy Vân đã đau đến mức bắt đầu hít hơi lạnh, vẻ mặt méo xệch, nước mắt rơi lã chã, nhưng lại ấn giữ chặt anh không cho anh rút ra khỏi cơ thể cô.

"Mau vào nhanh một chút là được rồi... nếu không thì sẽ đau hơn..." Giọng cô gái bắt đầu yếu ớt, nhưng vẫn vô cùng kiên định.

Cô muốn anh.

Thế là Trương Cảnh Sơ chỉ đành càng dùng thêm lực đâm vào bên trong, tăng nhanh tốc độ, cho đến khi nuốt được vào một nửa. Như thể có thứ gì đó bị xé toạc, cô gái phát ra một tiếng rên thảm thiết.

Đau quá.

Nhưng cô vẫn cố gắng bao lấy dương v*t của anh, muốn để anh bắn ra trong cơ thể cô.

Tiếng rên rỉ đau đớn của cô gái lần lượt gõ vào tim Trương Cảnh Sơ, khiến anh mất đi ý nghĩ hưởng thụ. Tuy cô rõ ràng là đau đớn như vậy nhưng vẫn muốn bao dung anh. Loại nhận thức này đột nhiên khiến cho anh có một cảm giác an toàn nào đó không thể giải thích được, và những cơn ác mộng đó cũng tan biến trong sự giao hòa thuần thiết này. Rõ ràng là anh không nên cảm thấy vui vẻ từ trong sự đau khổ của cô.

Nhưng đây là lần đầu tiên sau khi tương phùng, anh đột nhiên chứng thực được, cô yêu anh.

Anh cũng được yêu ở mức độ ngang nhau.

Trương Cảnh Sơ vừa nhấp, vừa hôn vừa vỗ về cô.

Thủy Vân đã đau đến tê tái.

Cô mở to mắt, nước mắt ngưng tụ thành một dòng rồi trào ra.

Nhưng mà cô không sợ, cô rất dũng cảm.

Cô nghĩ, cô nhất định phải nhớ loại đau đớn này.

Nhân sinh trên thế giới, vốn là một sự lẻ loi, vô tri vô giác. Sau khi bước vào trong thế giới này một lần, cô dần dần hiểu được mùi vị của tình yêu, tìm được một người muốn cùng gắn bó lâu dài giữa biển người mênh mông, có được thứ mình muốn, phải là kỳ tích như thế nào.

Sự đau đớn này khiến cho người ta tỉnh táo, nhắc nhở cô kỳ tích như vậy đang xảy ra, không phải là ảo ảnh.

Thế giới rộng lớn như vậy, cũng chỉ có một mình Trương Cảnh Sơ, khiến cô tự nguyện vì anh mà đau một lần.

Vì sự đau đớn của cô, Trương Cảnh Sơ cũng không kiên trì được lâu, trong một lần thâm nhập, bắn toàn bộ tinh d*ch vào bên trong cô. Trương Cảnh Sơ thở hổn hển rút ra khỏi cơ thể cô, đau khổ nhìn hoa huy*t đã sưng đỏ, trong chất lỏng chảy ra trộn lẫn một chút máu. Sau khi lau sạch sẽ cho cô, anh dùng tăm bông cẩn thận bôi thuốc cho cô. Khi tăm bông chạm qua, cô gái đau đến mức rùng mình một chút.

Anh đã hối hận vì sự lỗ mãng vừa rồi của mình. Có lẽ, anh không nên tiến vào.

Trương Cảnh Sơ nhẹ nhàng vuốt ve lưng của cô gái: "Vân Vân, nếu đau quá, sau này chúng ta sẽ không làm nữa..."

Sau khi nghe những lời dịu dàng mà ngớ ngẩn của anh, cô bật cười: “Anh à, mọi chuyện đã qua rồi, sau này em sẽ không đau nữa.’’

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.