Lục Hàn đặt một tập tài liệu xuống bàn, nói với Nam Thành:
- Từ hôm nay anh sẽ rút khỏi dự án hiện tại và tập trung vào Metal Plaza. Chủ tịch Hồng đã thông qua cho anh làm đại diện phòng chiến lược của Hà thị.
Nam Thành thoáng ngạc nhiên, nhưng liền bình tĩnh lại trả lời:
- Rõ thưa giám đốc. Đây quả là cơ hội tốt cho tôi.
Lục Hàn cười nói:
- Chúng ta nên đảm bảo lợi ích cho nhau mà.
Lục Hàn rời đi, Nam Thành nhìn theo và nghĩ: hẳn anh ta không muốn mình tiếp xúc với Xuân Hy, chia sẻ dự án Metal Plaza này với mình thì hẳn anh ta khá quyết tâm cho việc theo đuổi Xuân Hy rồi.
Sau khi về phòng giám đốc, Lục Hàn bực tức ngồi ngẫm nghĩ. Việc chia sẻ dự án Metal Plaza đồng nghĩa với việc chia bớt công lao cho Nam Thành, nghĩa là chia sẻ cơ hội thăng tiến. Nhưng sau đó Lục Hàn liền tự trấn tĩnh lại, nếu là về công việc, Lục Hàn còn nhiều cơ hội khác, còn Xuân Hy thì không thể bỏ lỡ lúc này. Mọi thứ Lục Hàn muốn đều phải có bằng được, đặc biệt là các cô gái.
Lại một buổi họp về dự án mới, Hà Xuân Hy để ý thấy Nam Thành không có mặt. Lục Hàn để ý thấy nét mặt của Xuân Hy, thầm nghĩ quả là Nam Thành đã gây được ấn tượng, nếu mình không ra tay sớm thì hẳn sẽ phiền phức.
Buổi họp kết thúc, Lục Hàn trở lại phòng giám đốc. Theo kế hoạch, Xuân Hy sẽ bàn lại chiến lược với Lục Hàn vào ngày kế tiếp của mỗi buổi họp. Tuy bước hai đã có chút thất bại vì sự xuất hiện của Nam Thành, Lục Hàn vẫn sẽ chuyển sang bước tiếp theo. Anh không có kiên nhẫn. Ngày mai, Lục Hàn sẽ tìm cách chuyển hướng câu chuyện để có cơ hội lấy lòng cô.
Hà Xuân Hy ghé vào quán ăn cạnh công ty, hai bảo vệ đi theo cô. Từ sau vụ bắt cóc của Trịnh Hùng, ông Hà Trịnh Đông luôn cho vệ sĩ đi theo Xuân Hy chỉ trừ khi ở nhà và ở công ty. Mới bước vào, cô thấy ngay Nam Thành đang ngồi một bàn chờ thức ăn. Xuân Hy bước tới, lên tiếng:
- Anh là Nam Thành của phòng chiến lược?
Nam Thành đã thấy Hà Xuân Hy lúc bước vào quán, nhưng không ngờ cô lại bắt chuyện với mình. Anh liền trả lời:
- Phải, là tôi. Thật vinh dự khi được tiểu thư nhớ tới.
Xuân Hy chỉ vào ghế đối diện:
- Tôi ngồi đây được chứ?
Nam Thành đáp lại bằng một cái gật đầu. Hai bảo vệ ngồi sang một bàn khác. Một vài nhân viên cũng đi ăn ở đây nhìn sang tò mò. Xuân Hy gọi món rồi hỏi:
- Sao buổi họp lần này không thấy anh tham gia vậy?
Nam Thành trả lời:
- Do giám đốc Lục đã tin tưởng giao cho tôi đại diện làm dự án Metal Plaza nên không thể tiếp tục theo dự án này nữa.
Xuân Hy nói:
- Metal Plaza là một dự án rất lớn của Hà thị, nếu làm tốt dự án này thì con đường thăng tiến sẽ rất lớn. Tôi không tham gia dự án đó nên khá tò mò, anh có thể phổ biến sơ qua về nó không?
Nam Thành tóm tắt nhanh một vài nét chính, Xuân Hy chăm chú quan sát anh rất kĩ. Thật ra Hà Xuân Hy không chăm chú vào câu chuyện Metal Plaza mà đang quan sát cử chỉ, lời nói của Nam Thành. Xuân Hy kết luận quả là chỉ có một số nét giống Từ Hồng Quân, đây vẫn chỉ là Nam Thành, nhân viên của tập đoàn.
Thức ăn được đưa ra, đúng lúc Nam Thành kết thúc, anh nói:
- Để chuyện công việc sang một bên, lúc ăn uống nên để đầu óc thoải mái. Tiểu thư ăn ngon miệng.
Cả hai ngồi ăn, Xuân Hy để ý thấy Nam Thành có vẻ không thoải mái lắm, cô hỏi:
- Tôi ngồi đây khiến anh khó chịu à?
Nam Thành vội giải thích:
- Không phải, là do một số người đang nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.
Xuân Hy quan sát, quả đúng là vậy. Nam Thành nói tiếp:
- Chắc tiểu thư cũng biết, nhiều nhân viên trong công ty để ý tới cô.
- Thế trong số đó có anh chứ?
Câu hỏi bất ngờ của Xuân Hy khiến Nam Thành khá lúng túng, suy nghĩ một lúc anh lên tiếng:
- Có. Nhưng tiểu thư không phải lo, nếu tiểu thư không thích, tôi cũng không làm khó tiểu thư đâu. Với tôi chỉ cần tốt cho tiểu thư là được.
Xuân Hy vừa ăn vừa ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- Được nhiều người thích như vậy nhưng người tôi yêu lại không yêu tôi.
Nam Thành biết Xuân Hy nói tới Từ Hồng Quân, anh im lặng lắng nghe. Xuân Hy lại nói tiếp:
- Nếu nhiều người thích tôi như vậy thì tôi phải rất tốt chứ, sao anh ta lại chọn cô ta chứ? Hay là tôi không tốt, mọi người thích tôi vì tiền của gia đình tôi?
Nam Thành nhẹ nhàng nói:
- Người ta yêu con người của nhau, cả những điểm tốt và chưa tốt. Từ Hồng Quân yêu cô ta không có nghĩa là cô ta tốt hơn tiểu thư. Với tôi, thì đương nhiên tiểu thư tốt hơn. Tôi không biết có bao nhiêu người thích tiểu thư vì tiền, nhưng với tôi, tôi yêu con người của tiểu thư.
Xuân Hy ngẩn ngơ một lúc rồi nói:
- Làm sao tôi biết anh thật sự không thích tôi vì tiền.
Nam Thành lập tức trả lời:
- Tôi không chứng minh được, chỉ mong tiểu thư tin là vậy.
Việc Hà Xuân Hy ăn trưa cùng với Nam Thành nhanh chóng đến tai Lục Hàn. Lục Hàn lẩm bẩm:
- Không ngờ đã tách hắn khỏi dự án rồi mà hắn vẫn còn tiếp cận được Xuân Hy. Quả là mình đánh giá hắn quá thấp rồi, cứ nghĩ hắn không giỏi tiếp cận.
Hôm sau, Xuân Hy tới bàn về dự án theo kế hoạch. Việc kết thân với cô khó hơn Lục Hàn nghĩ, kết thúc buổi thảo luận, quan hệ giữa hai người vẫn không tốt hơn là bao. Nếu là bình thường, Lục Hàn không ngại mưa dầm thấm lâu, nhưng trước sự đe doạ của Nam Thành, anh không thể kiên nhẫn được. Đúng lúc đó, Nam Thành gõ cửa rồi bước vào phòng giám đốc, đặt một xấp tài liệu lên bàn:
- Đây là báo cáo tình hình mới nhất của Metal Plaza.
Lục Hàn nhìn anh gật đầu rồi ra hiệu cho anh đi ra. Nam Thành cảm nhận được ánh mắt thù ghét của Lục Hàn. Hẳn không phải do chuyện công việc rồi, dự án này do chính tay giám đốc Lục đưa cho anh. Vậy hẳn do chuyện Hà Xuân Hy rồi. Nam Thành không để ý tới Lục Hàn làm gì, anh ra khỏi phòng theo ý giám đốc. Lục Hàn đánh giá có vẻ khả năng Nam Thành chiến thắng đang dần cao hơn, anh không chấp nhận việc đó. Cuối cùng, Lục Hàn đưa đến kết luận: nếu không thể chiếm được trái tim Xuân Hy, thì ít nhất phải gỡ gạt lại thứ khác.
Lục Hàn nở nụ cười đê tiện, ánh mắt ánh lên vẻ độc ác, rồi liền trở lại nét mặt bình thường. Qua lớp cửa kính, Nam Thành bắt gặp được vẻ mặt đó.