Cho Bạc Hà Thêm Đường

Chương 45: Có chút vô lại




“Tổng đài trưởng, ngươi thật không nể tình a ? Bây giờ không được đi về, ta làm ông chủ, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó đàm luận một chút về công việc hợp tác thì sao ?” Lâm Tồn kẻ dối trá trên thương trường nhất định giữ Gia Đường lại, trong lòng hắn dĩ nhiên đã có tính toan, đã sớm muốn cùng Gia Đường hợp tác, ai ngờ Gia Đường nhất quyết cự tuyệt, hôm nay Gia Đường đã tìm tới tận cửa rồi, nhất định phải giành được một chút lợi ích mà muốn vậy thì phải dùng một số thủ đoạn nho nhỏ, có lẽ … Hắn lộ ra nụ cười thô tục

Tài trợ mà nói đối với bất cứ đài truyền hình nào cũng trọng yếu, hơn nữa bây giờ đài truyền hình lại càng trọng yếu với Gia Đường, nhiệm vụ tồn tại duy nhất của nó chính là —- thực hiện lý tưởng của Bạc Hà. Cho nên Lâm Tồn vốn là người trước kia hắn không muốn tiếp xúc bây giờ cũng lựa chọn không được

Hắn gọi điện thoại cho Bạc Hà, nói hôm nay có buổi xã giao sẽ về trễ một chút, muốn nàng tự đi về. Trong lòng Bạc Hà có chút mất mát, nhưng bây giờ đang là thời kì khó khăn , Gia Đường lại là tổng đài trưởng, chuyện xã giao là không thể tránh khỏi. Cho nên nàng chỉ dặn dò hắn uống chút ít rượu, sau đó cúp điện thoại …

Bạc Hà cầm điện thoại trên tay mãi không để xuống, tiếng chuông lần nữa vang lên, nàng không nhìn cho rằng đó lại là Gia Đường , “Uy ?” Thanh âm nàng có chút ngọt ngào, trộn lẫn cả hưng phấn

“Bạc hà lão sư!”

“Ngươi là ?” Các xưng hô nàng làm cho nàng như bị đưa vào trong sương mù,. Nàng sau khi quay về cũng có liên lạc với những đồng nghiệp nhưng ở trường học không có lão sư nam trẻ như thế a. Trong đầu nàng loé lên một cái tên —- Lê Mặc Thân.

Không sai, thanh âm này chính là của Lê Mặc Thân, mặc dù tiếng nói truyền qua điện thoại có chút khác biệt nhưng Bạc Hà vẫn khẳng định là hắn

Lê MẶc Thân còn chưa mở miệng, Bạc Hà đã thốt lên, “Lê tiên sinh…”

“Tai của Bạc Hà tiểu thư quả thật rất tốt”

“Quá khen, ngài có chuyện gì không?” Người này tốt nhất là nàng tránh xa một chút. Hôm qua nghe hắn nói như thế, nàng quả thật rất khó để xem hắn như bằng hữu bình thường

LÊ MẶc Thân đã sớm biết nàng có thái độ này nên cũng không cảm thấy kì quái, “Thật ra thì không phải chuyện lớn gì, chỉ là muốn mời đi ăn tối . Bạc Hà tiểu thư có nể tình không ?”

“Buổi tối ta sẽ ăn cùng với Gia Đường”

Điện thoại truyền đến bận rộn thanh âm, bạc hà ngó chừng điện thoại, đây là người nào a, nói đeo tựu đeo, ngay cả điềm báo cũng không có, bất quá như vậy cũng tốt, tránh cho còn phải la dặm dàiòng cự tuyệt…

Nàng xoay người muốn hỏi vấn đề với Thuộc Bác, nhưng cửa bị đẩy ra. Lê Mặc Thân xuất hiện trước mắt nàng, cười nhẹ nhàng nhìn nàng. Không thể không thừa nhận, nụ cười này quả thật rất có sức sát thương, không giống bộ dạng nghiêm trang khó gần bình thường của hắn. Bất quá có đẹp trai hay không nàng cũng không quan tâm. Sắc mặt Bạc Hà lập tức nghiêm nghi, vẻ mặt cứng rắn, “Sao ngươi lại tới đây?”

“Ngươi không hoan nghênh ta sao ?”

Nàng lắc đầu, “Không có, ngài đã suy nghĩ nhiều quá rồi. Gia Đường không có ở đây, nếu có chuyện gì ngài có thể để lại tin nhắn”

“Ta không tìm hắn, tìm ngươi…”

“Ngươi tìm ta vậy vào phòng làm việc của Gia Đường làm gì ?” Nơi này là phòng làm việc của Gia Đường, dĩ nhiên cũng là của nàng. Bất quá bây giờ hắn tự nhiên không mời mà tới, làm cho nàng thật đau đầu a

Lê MẶc Thân lại cười, “Ta chỉ là mới đến, vốn muốn sớm bước vào nhưng nghe Bạc Hà tiểu thư đang nói điện thoại, không tiện cho nên …” Lời này hiển nhiên là nói cho Bạc Hà, nội dung cuộc trò chuyện giữa nàng và Gia Đường hắn cũng nghe thấy

Bạc Hà bị phát hiện nói dối có chút ngượng ngùng, “Hôm nay Gia Đường về muộn là có chuyện, bất qua hắn vẫn về nhà ăn cơm tối cùng với ta”

“Vậy không bằng gọi điện hỏi Gia Đường một chút, ngươi thấy thế nào?” Phương pháp này không thể thành công chỉ có cách lấy Gia Đường ra chế trụ nàng. Thật ra thì làm một nam nhân mà phải nói tên nam nhân khác thì nữ nhân mình mới thích nghe là một chuyện chẳng dễ dàng gì, bất quá vì thành công hắn cũng phải làm như vậy, ai bảo nữ nhân này làm cho hắn càng ngày càng thích. Nhất là nàng làm cho Đái Tình cao ngạo phải khuất phục càng làm tăng thêm hứng thú của hắn …

Quả nhiên vừa nghe nhắc tới Gia Đường, khí thế của Bạc Hà đã thua hơn phân nửa, làm sao có thể như vậy đâu? Dù sao hắn và Gia Đường cũng là thế giao. Gia Đường nhìn thấy hắn đưa nàng về cũng cảm thấy yên tâm, ăn cơm làm sao mà cự tuyệt ? Nhưng nếu lỡ như bị Gia Đường phát hiện, nàng làm sao mà giải thích ? Bạc Hà do dự không biết nên làm gì

“Yên tâm đi, trước lúc Gia Đường về nhà ta sẽ đưa ngươi trở về, ta chỉ muốn cùng ngươi ăn một buổi tối mà thôi, ngươi sợ cái gì ?”

“Ngươi tại sao không đi tìm Đái Tình ? Tìm ta làm gì?”

Mỗi khi Bạc Hà mở miệng lại khiến hắn cảm thấy buồn cười. ” Ta có thể đem điều này lý giải thành ngươi đang ghen không ?”

Vừa nghe hắn nói như vậy, Bạc Hà bất chấp hình tượng thục nữ, gây lộn với hắn, “Không, điên khùng, ta và ngươi có quan hệ gì chứ ?”

Mặc dù nhiều năm trước hắn cũng từng bị Đái Tình sỉ nhục nhưng cảm giác không giống với Bạc Hà. Bởi vì khi ấy mà nói, Đái Tình trước mặt người khác sẽ không làm như vậy bao giờ, nàng luôn lấy sự ưu tú của mình ra mà kềm chế. Thế nhưng Bạc Hà lại hoàn toàn không giống nhưng tai LÊ MẶc Thân lại hưởng thụ vô cùng, nàng tuy không có bộ dạng thục nữ nhưng lại hết sức khả ái

“Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, một là đi đàng hoàng theo ta ra, hai là bất chấp giãy dụa, ta sẽ ôm ngươi ra”

Bạc Hà bị hành động vô lại của hắn mà cháng váng hết cả đầu. Tại sao nàng lại xui xẻo như vậy ? Vừa rồi còn là nàng chiếm thế chủ động kia mà, “Ngươi mới từ Bắc An đi ra sao ? (Bắc An là tên bệnh viện tâm thần)

Lê Mặc Thân nhíu mày lại, “Bắc An sao … Không có, nhưng ngươi vẫn phải đi theo ta, ngươi chọn được chưa ? Chúng ta cần phải đi.”

“Ta còn chưa xong việc”

“Nếu như … Ngươi muốn về nhà sơm một chút thì đi nhanh lên. Ta không muốn đang ăn cơm mà phải đưa ngươi trở về” Muốn thu nữ nhân này vào tay thật là khó khăn, nhưng cũng may tạo áp lực với nàng là cách tốt nhất … Vừa lúc đây là sở trường của hắn ! Vừa đấm vừa xoa cũng không tin nàng có thể ra khỏi lòng bàn tay của hắn. Hắn lộ ra nụ cười đắc ý, Bạc Hà giận đến muốn quát hắn dừng lại nhưng không có biện pháp

Ngược lại vừa nghĩ, hắn lời này nói không phải là đúng, “Cái gì gọi là trước mắt cái nhà này?”

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết…” Hắn cười gian tà, tiện tay vòng qua eo Bạc Hà, vừa mới đụng một cái đã bị Bạc Hà nhanh chóng thoát được. Tuyệt không cho hắn có cơ hội động thủ động cước với nàng

Bộ dạng hắn làm như không thèm để ý, ” Ngươi phản ứng lớn như vậy làm cái gì? Chúng ta cũng không phải là chưa từng ôm qua”

Lời vừa nói ra, khuôn mặt Bạc Hà nóng lên, giống như bị chọt trúng sươn sườn, nàng hạ giọng, “Ngươi chớ nói nhảm, đó là tình huống đặc thù”

Phản ứng này làm cho LÊ Mặc Thân cảm thấy giống như bị nghiện, theo hắn suy tính, mặc dù nàng lớn lên tương đối trẻ nhưng cũng sắp ba mươi tuổi rồi , làm sao lại xấu hổ như một đứa con nít vậy ! Bây giờ tuỳ tiện tìm vài tiểu cô nương mười mấy tuổi cũng khó có thể tìm được vẻ mặt này. Bất quá hắn cũng thích, bởi vì hắn mấy năm nay gặp qua không ít nữ nhân, loại nào cũng có nhưng đa phần tương đối là những nữ nhân hào phóng, Bạc Hà như vậy là quá hiếm thấy …

Hai người không nói gì nữa, đều có tâm tư hướng thang máy đi tới, thấy đồng nghiệp đi ngang qua. Bạc Hà có chút chột dạ. Giống như nàng đang làm chuyện gì có lỗi vậy, lại còn là chuyện có lỗi với Gia Đường nữa a !!

“Theo ta ăn một bữa cơm mất thể diện đến thế sao ? Sao nhìn ngươi giống như bị ép đi làm cướp vậy ?”

“Đi với ngươi mà bình thường sao ? Lê tiên sinh, hy vọng ngươi sau này không có việc gì đừng tìm ta , dù sao ta cũng đã đăng kí kết hôn rồi”

“Ta không ngần ngại.”

Bạc Hà nổi gân xanh, ” Ngươi không ngại nhưng ta để ý a ! Gia Đường biết sẽ nghĩ thế nào ? Các đồng nghiệp khác sẽ nghĩ thế nào về ta ?”

“Gọi điện thoại sẽ biêt Gia Đường nghĩ thế nào, ngươi có muốn hỏi xem hắn có đồng ý hay không ?”

Chiêu này quả là có hiệu quả đối với Bạc Hà, nàng chỉ liếc hắn một cái, không nói cái gì nữa. Mặc dù không có làm chuyện có lỗi với Gia Đường nhưng nàng cũng cảm thấy thật không tự nhiên, không giống với khi cùng một chỗ với Trình Mông và Chúc Hạo. Hôm nay Bạc Hà đã biết thế nào là cảm giác vụng trộm …

“Ngươi thích ăn cái gì?”

” Tuỳ ngươi, nhanh một chút là được” Bạc hà tức giận trả lời, làm cho Lê Mặc Thân có chút không vui, hắn là thích khiêu chiến với nàng cơ …

Xe dừng lại trước cục dân sự, ba chữ “Tinh nguyệt lâu” ánh vào mắt Bạc Hà. Nếu như không phải hôm đó ở chỗ này gặp Đái Tình, có lẽ nàng đã là Tống phu nhân, không phải chịu sự “Uy hiếp” của tên này, càng nghĩ càng tức giận, đây quả là Lê Mặc Thân cố ý gây ra cho nàng….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.