Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 71: Thế giới tu tiên: Sư đệ hắc hóa 2




Edit: Xanh Lá

Đường Khanh tuy thấy vị tiểu sư đệ mặt than trước mắt này đáng yêu, nhưng cũng biết nếu mình không ngược hắn, người gặp tai ương vẫn là mình, cuối cùng cô vẫn quyết định nhẫn tâm, mặt lộ vẻ ác khí, cả giận nói: “Cút đi, ai cho ngươi vào phòng ta chứ!”

“Sư tỷ bảo ta tiến vào.” Đối mặt với sư tỷ đang phẫn nộ, Kỳ Tu mặt không biểu cảm.

“A, sao ta lại không nhớ rõ.” Đường Khanh xuống khỏi giường, từ trên cao nhìn xuống hắn, ngữ khí ác độc: “Còn nữa, ta bảo ngươi tới ngươi liền tới, vậy ta bảo ngươi đi chết, sao ngươi lại không chết đi đây?”

Đối mặt với ác ý như thế, Kỳ Tu vẫn như cũ không chút biểu cảm, đôi mắt vốn nên trong vắt sáng ngời, giờ phút này giống như một hồ nước lặng, không hề tức giận.

Tiếng quát trong phòng kinh động đến người bên ngoài, rất nhanh liền có người vọt vào, thấy vẻ mặt Đường Khanh khó chịu, tức khắc tiến lên hỏi, “Sư tỷ, người không sao chứ?”

“Ta đang ngủ yên lành, đột nhiên có người xông vào phòng của ta. Ngươi nói ta có việc không hả?”

Phượng Dao xảo quyệt khắc nghiệt, tùy hứng ương ngạnh, toàn bộ Kiếm Huyền Tông đều biết, đệ tử ngoại môn trước mắt này hẳn là không có can đảm chọc vị nữ nhi được Trưởng lão Thanh Hư Tử nâng niu từ nhỏ này, chỉ là…… trận luận võ mấy ngày trước đây hắn hại đám bọn họ mất hết mặt mũi, cơ hội tốt như vậy, sao bọn họ có thể không lợi dụng đây.

“Sư tỷ, có cần mời đệ tử Giới Luật tới không?”

Đệ tử Giới Luật chính là những người chuyên chưởng quản giới luật, mạo phạm sư tỷ, lại tự mình tiến vào khuê phòng sư tỷ, hai tội này gom vào, Kỳ Tu không chết cũng phải lột da.

Nhưng rõ ràng một chuyện nghiêm trọng như vậy, hắn lại không hề phản bác lấy một chữ, chỉ an tĩnh đứng kia, dường như chuyện bọn họ nói không liên quan đến mình, nhưng càng như vậy, lại càng khiến người ta cảm thấy đau lòng.

Đường Khanh rất muốn nói “Được”, nhưng lời nói đến bên miệng, lại sửa thành: “Loại việc nhỏ này không cần thỉnh sư huynh đệ Giới Luật tới, ta mình xử lý là được.”

Người tới nghe vậy, thực sự ngây người sửng sốt, “Sư tỷ, người chắc chứ?”

Đường Khanh không vui nhìn về phía đối phương, chợt cười lạnh một tiếng, “Thế nào, ta ngay cả chút quyền lợi này cũng không có? Còn muốn ngươi tới hỏi?”

Người tới tức khắc sợ tới mức cúi đầu: “Không dám.” Nói xong, bọn họ lại hung tợn trừng mắt nhìn Kỳ Tu, nói: “Nếu như sư tỷ không có việc gì, vậy chúng ta liền lui xuống.”

“Cút đi.” Đường Khanh không chút khách khí, tiếp theo ác ý tràn đầy đánh giá hắn từ trên xuống dưới một phen, “Ngươi tên Kỳ Tu đúng không.”

“Phải.”

“Tới Huyền Kiếm Tông mấy năm?”

“Ba năm.”

“Xem y phục của ngươi, hẳn là đệ tử ngoại môn nhỉ.”

“Phải.”

“Nếu chỉ là ngoại môn rác rưởi, vậy từ hôm nay trở đi, liền làm người hầu cho ta đi.”

Người hầu so với đệ tử, dĩ nhiên là thân phận đệ tử tốt hơn một chút, nhưng Kỳ Tu chẳng qua là đệ tử ngoại môn, còn là đệ tử ngoại môn hạng bét nhất, luận về địa vị thì còn không xứng xách giày cho Phượng Dao, trong khoảng thời gian ngắn, lời này Đường Khanh thế mà lại khiến người ta không hiểu rõ rốt cuộc là muốn trừng phạt hắn, hay là nâng đỡ hắn.

Kỳ Tu vốn đã chuẩn bị xong tư tưởng đến Giới Luật Phong chịu trừng phạt, lại không nghĩ tình thế sẽ thay đổi thế này. Hắn nhìn đại sư tỷ tuổi tác không chênh lệch lắm với mình này, lần đầu tiên, đôi mắt không hề gợn sóng xuất hiện một tia nghi hoặc.

“Còn thất thần làm gì, ta muốn tắm rửa, đến sau núi xách linh thủy về cho ta!”

Sau núi cách chỗ này khá xa, Kỳ Tu chẳng qua mới ở Luyện Khí kỳ, căn bản không biết ngự kiếm, đường này một đi một về chỉ sợ sẽ tốn không ít thời gian, hơn nữa linh thủy này cực kỳ trân quý, xung quanh còn có dị thú bảo hộ, hắn có thể tới gần hay không vẫn là một vấn đề, dù đến gần được nhưng có thể mang nước về hay không là một vấn đề khác.

Linh thủy vốn chỉ các đại trưởng lão mới có tư cách hưởng thụ, cho nên việc đi lấy linh thủy này đều có đệ tử bên cạnh trưởng lão phụ trách, Phượng Dao tuy có thể sử dụng linh thủy, nhưng lại là lấy từ chỗ Trưởng lão Thanh Hư Tử bên kia, căn bản không phải đến sau núi trực tiếp lấy, cho nên linh thủy này, Kỳ Tu xem ra sẽ không lấy được.

Chỉ là, biết rõ sẽ không thể, hắn lại không có bất cứ sự do dự nào, chỉ nói một tiếng, “Được.”

Hắn vừa đi, Đường Khanh liền yên lặng trò chuyện cùng hệ thống, “Ôi, đứa trẻ thành thật như vậy, trách không được bị người ta bắt nạt nha, ngươi nhìn xem này, ta giao cho hắn một nhiệm vụ như vậy, hắn căn bản không có khả năng hoàn thành nha.”

Hệ thống, “Ngươi biết rõ hắn không có khả năng hoàn thành còn bảo hắn đi?”

“Đây không phải vì muốn ngược hắn sao. Lại nói, lấy linh thủy còn có thể tiếp xúc với dị thú, ngoại trừ gia tăng kiến thức, còn có thể tăng cường thân thủ nha.” Đường Khanh dụng tâm lương khổ, một mặt cô không thể để người ta biết cô đang che chở hắn, mặt khác lại không thể khiến hắn nguy hiểm tính mạng, còn phải giúp hắn đạt được lợi ích.

Công việc của nam chính hắc hóa, thật đúng là không phải để người làm nha.

Tống cổ Kỳ Tu xong, Đường Khanh còn đang nghĩ bước tiếp theo nên làm thế nào, trong phòng lại đột nhiên có thêm một người xuất hiện.

“Dao Nhi, ta nghe nói hôm nay có người mạo phạm con?”

Người tới tuy một đầu tóc bạc, nhưng ngũ quan tướng mạo lại giống như thanh niên hai mươi tuổi, tuấn dật phi phàm, rốt cuộc cũng là đại năng Hóa Thần kỳ, dáng vẻ không có nửa phần già cỗi.

“Cha.” Gọi một người nhìn có vẻ tuổi tác không chênh lệch mình lắm là cha, nội tâm Đường Khanh thật sự không quen lắm, “Chỉ là một đệ tử ngoại môn, đã bị con giáo huấn rồi.”

“Nếu mạo phạm con, giết cũng không sao.” Thanh Hư Tử yêu thương nhìn khuê nữ của mình, theo mức độ nào đó mà nói, Phượng Dao trở nên hung hăng như vậy, công lao của vị cha ruột này không thể không nhắc đến.

“Không được, giết nhiều không thú vị, con phải giữ lại, thỉnh thoảng còn có thể lôi ra giáo huấn một chút, chết rồi thì chẳng còn gì cả.”

Đối mặt với cách nói này của khuê nữ, Thanh Hư Tử chẳng những không bất mãn, ngược lại gật đầu khen: “Biện pháp này thật ra không tồi.” Nói xong, ông ta lại tựa như hứng thú mà hỏi: “Vậy con nói đi, con đã giáo huấn hắn thế nào?”

“Con sai hắn đến sau núi lấy linh thủy cho con.” Đường Khanh cao ngạo ngước đầu, lại nói: “Linh thủy có dị thú trông giữ, nếu hắn thật sự dám đi, sao có thể toàn thân lui về được.”

“Nhưng nếu hắn không dám đi thì sao?” Thanh Hư Tử lại hỏi.

“Hắn mà dám không đi, đệ tử Giới Luật còn chờ hắn đấy.”

Nghe vậy, Thanh Hư Tử lại hết sức tán thưởng nói: “Đúng là nữ nhi của ta có khác, rất thông minh.”

Thanh Hư Tử có tiếng cuồng bảo vệ con gái, Đường Khanh vì để ngừa vạn nhất, liền nói: “Cha, chuyện này cha đừng nhúng tay, con muốn tự mình giải quyết.”

“Có thể.” Chẳng qua là một đệ tử ngoại môn, Thanh Hư Tử thật sự không để trong lòng.

Được ông ta bảo đảm, Đường Khanh thoáng yên tâm một chút, lại nói: “Cha, con đói bụng rồi, chúng ta đi ăn đồ ăn sáng đi.”

“Được, ta cố ý sai người chuẩn bị điểm tâm hoa hồng con thích ăn, đó chính là điểm tâm dùng hoa hồng được linh thủy tưới để chế biến, còn có……”

Đạo trưởng Thanh Hư Tử có khí chất thanh lãnh cao quý như vậy, ai có thể nghĩ đến ở trước mặt nữ nhi mình lại thích lảm nhảm thế chứ.

Đường Khanh một đường đi theo ông ta, một đường đều nói lời châm chọc với hệ thống: “Có người cha như Thanh Hư Tử, khó trách giai đoạn trước của nam chính trong cốt truyện nguyên bản thảm như vậy, đây chính là đại năng Hóa Thần kỳ nha, một Luyện Khí kỳ như hắn sao mà so được? Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, có người cha như Thanh Hư Tử ở đây, Phượng Dao còn có thể chơi đến mức khiến bản thân nhận kết cục thê thảm như thế, nàng ta đúng là lợi hại.”

Hệ thống, “Cho nên mới nói nàng ta có mệnh pháo hôi.”

Phân chia các cấp bậc tu chân: Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ, Hợp Thể Kỳ, Độ Kiếp kỳ, Đại Thừa kỳ

Cảnh giới kiếm tu: Ngự Kiếm, Hóa Kiếm, Linh Kiếm, Huyền Kiếm, Thiên Kiếm, Tiếm Tiên, Kiếm Đế, Kiếm Thánh

Phân chia cấp bậc linh / dị thú: Nhất giai, Nhị giai, Tam giai, Tứ giai, Ngũ giai, Lục giai, Thất giai, Bát giai, Cửu giai, Thập giai.

Linh thú Nhất giai cùng cấp với người bình thường, Nhị giai bắt đầu tương đương với người tu chân Luyện Khí kỳ.

Mỗi kỳ / giai lại chia ra ba cấp bậc nhỏ: hạ, trung, thượng.

Tu ma chia làm: Tụ Khí, Luyện Thể, Ngưng Nguyên, Ý Dục, Thôn Phệ, Ma Anh, Xuất Khiếu, Ly Thức, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa

Thiên Ma của Ma giới phân chia thành chín cảnh giới ∶ Địa Ma (Tán Ma), Thiên Ma, Huyền Ma, Chân Ma, La Thiên Chân Ma, Đại La Chân Ma, Cửu U Huyền Ma, Ma Quân, Ma Hoàng, Ma Tôn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.