9.
Không biết đã trôi qua bao lâu, tôi bị tiếng đ.ập cửa ầm ĩ làm cho thức giấc.
Tôi sợ hãi trực tiếp từ trên giường nhảy xuống, trời đã sáng rõ rồi, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào.
Tôi chạy đến cửa, nhìn ra ngoài từ mắt mèo trên cửa.
Người đến chính là người phụ nữ giao hàng.
Tôi căn bản không dám mở cửa, cách một cánh cửa hỏi bà ấy có chuyện gì.
Người phụ nữ giao hàng nói bà ấy đến tòa nhà này giao hàng nên thuận đường ghé qua hỏi thử tôi ra sao.
Tôi cẩn thận nói với bà ấy một hai câu, không nói rõ kêu bà ấy buổi tối lại đến tìm tôi.
Sau khi người phụ nữ giao hàng rời đi, tôi vừa đi đến mép giường thì Diêu Huy đã gọi đến.
Tín hiệu điện thoại không biết được khôi phục từ bao giờ, giọng nói của Diêu Huy nghe có vẻ rất lo lắng, anh ấy cứ nói gọi cho tôi không được, gấp sắp đi.ên mất rồi.
Anh ấy kêu tôi mở video call lên, tôi vừa mở camera thì sắc mặt của Diêu Huy đã lập tức thay đổi.
Anh ấy hỏi tôi: “Lộ Lộ, em có phải không nghe theo lời anh để khăn ở trên mặt phải không?”
Khoé mắt tôi đỏ lên gật đầu, hỏi Diêu Huy sao lại nhìn ra được.
Diêu Huy tức đến đỏ mặt.
Anh ấy lớn tiếng qu.át: “Sao lại nhìn ra được ư? Lúc trước thứ đó chỉ là theo ở sau lưng em, nhưng còn bây giờ, Tô Lộ Lộ, em có biết thứ đó đang ở đâu không? Nó đang cưỡi trên cổ của em đó!”
Hơi lạnh xông thẳng từ đầu tôi xuống cột sống, tôi bắt đầu khóc lớn ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng nói không được.
Diêu Huy cũng vô cùng tứ.c gi.ận, anh ấy mắ.ng tôi sao không nghe lời anh ấy.
Tôi vừa khóc thút thít vừa sắp xếp lại từ ngữ ở trong đầu, nói với anh ấy về chuyện của người phụ nữ giao hàng.
Tôi vừa nói xong, Diêu Huy lập tức hít một hơi sâu.
Có lẽ ý thức được cảm xúc của tôi không thể nào bị kí.ch thí.ch thêm nữa, anh ấy hít thở sâu rất lâu, cảm xúc trở lại bình thường mới thấp giọng nói: “Tại sao chứ, Lộ Lộ. Tại sao em thà tin một người phụ nữ xa lạ chứ không chịu tin anh? Có phải bình thường anh đối xử với em không đủ tốt đúng không?”
Tôi vừa khóc vừa lắc đầu nói với Diêu Huy không phải như vậy, chỉ là anh đối xử với tôi quá tốt, chẳng những thế còn đối tốt với tôi quá đột ngột nên khiến tôi không hiểu vì sao một người luôn tỏa sáng như anh lại nhìn trúng một người bình thường như tôi.
Hơn nữa anh ấy lại quen biết Khấu Dung, tất cả những chuyện này khiến tôi cảm thấy nghi ngờ.
10.
Nghe xong những lời tôi nói, Diêu Huy thở dài một hơi.
Anh ấy nói với tôi, quả thật anh và Khấu Dung là bạn từ nhỏ, lúc đó vừa hay căn nhà này của Khấu Dung đang tìm người thuê, anh ấy biết tôi đang tìm nhà nên đã tiện tay gửi cho tôi.
Sở dĩ không nói với tôi có quen biết Khấu Dung là bởi vì anh ấy sợ tôi gh.en với bạn khác giới nên sẽ giận dỗi mà không thuê căn nhà này.
Diêu Huy xin lỗi tôi, anh ấy nói đều là lỗi của bản thân, không đích thân xem qua căn nhà này. Anh ấy với Khấu Dung là bạn hồi tiểu học, vẫn luôn cảm thấy cô ấy rất tốt, không ngờ tới căn nhà Khấu Dung cho thuê lại là một căn nhà m.a ám.
Còn về chuyện đột ngột theo đuổi tôi, Diêu Huy cũng giải thích nhiều lần, anh ấy nói khi ở trường quả thật không mấy chú ý đến tôi, kết quả sau khi tôi tốt nghiệp nhìn thấy bài đăng của tôi, phát hiện đàn em này rất thú vị, công ty lại ở cùng chung một thành phố vì vậy muốn tiếp xúc thử, sau đó rất nhanh đã yêu tôi.
Không ngờ tiến độ quá nhanh nên đã khiến tôi không có cảm giác an toàn.
Lời giải thích của Diêu Huy rất chân thành, anh ấy càng chân thành thì càng khiến tôi áy náy.
Cuối cùng, Diêu Huy rất nghiêm túc nói với tôi kêu tôi không được tin bất cứ lời nói nào của người phụ nữ giao hàng.
“Cái gương đó là gọi m.a đó, bà ấy để gương về phía em, m.a từ trong gương bò ra, trực tiếp lấy mạ.ng của em.”
Tôi hỏi Diêu Huy, tôi và người phụ nữ giao hàng đó không có ân oán gì, sao bà ấy lại muốn h.ại tôi?
Diêu Huy im lặng một lúc, sau đó nói một thông tin khiến cho tôi sởn gai ốc:
“Bởi vì người phụ nữ đó không phải là người sống.”
“Bà ấy là hồn m.a, chỉ có thể tới lui trong toà nhà đó.”
Nói xong câu này, sóng điện thoại lại lần nữa mất một cách khó hiểu.
Tiếng của Diêu Huy biến mất trong căn phòng trống rỗng.
Tôi ngơ ngẩn đứng tại chỗ, trong lòng cứ suy nghĩ không thể nào.
Bà ấy là một người giao hàng mà, hôm qua còn giao hàng cho tôi nữa!
Nghĩ đến điều này, tôi đột nhiên nhớ ra thức ăn hôm qua tôi vẫn còn để trong tủ lạnh, chưa có mở ra.
Tôi nhanh chóng đi đến trước tủ lạnh, lấy túi đựng thức ăn ra.
Đó là một cái túi dày được bọc lại rất kỹ.
Tôi xé cái túi ra, lập tức ngẩn người.
Trong túi căn bản không phải thức ăn tôi đặt mà là các loại bánh ngọt, trái cây mà người sống dùng để cú.ng t.ế cho người ch.ết.
Thậm chí còn có nến và giấy tiền.
Tôi bị d.ọa sợ ch.ết kh.iếp, vô thức vứt cái túi trong tay ra xa.
11.
Tôi đột nhiên ý thức được, toà nhà này đều có chuông cửa nhưng người phụ nữ giao hàng chưa bao giờ ấn chuông mà mỗi lần đến đều gõ cửa.
Hơn nữa…
Cộc, cộc, cộc, cộc.
Bà ấy gõ bốn cái.
Lúc trước Diêu Huy từng nói với tôi, trong phong thuỷ người sống gõ cửa sẽ gõ ba cái.
Gõ bốn cái thì… chính là m.a.
Chỉ nghe thấy giọng nói âm trầm của người phụ nữ giao hàng ở bên ngoài: “Có người ở nhà không?”
Tôi nín thở không dám thở mạnh, cố gắng hết sức để bản thân không phát ra chút tiếng động.
Thế nhưng ngay vào lúc này, điện thoại lại đột nhiên vang lên.
Tiếng chuông ở trong màn đêm nghe vô cùng chói tai.
Lúc trước Diêu Huy còn nói với tôi, thứ d.ơ b.ẩn sẽ ảnh hưởng đến sóng điện, vì vậy sóng điện thoại của tôi có lẽ cũng bị ảnh hưởng rồi nên khi có khi không.
Nghĩ đến thứ d.ơ bẩ.n đó đang cưỡi trên cổ của mình, tôi lại cảm thấy rùng mình.
Bên ngoài dường như người phụ nữ giao hàng cũng nghe thấy tiếng chuông điện thoại.
Bà ấy chậm rãi nói: “Cô đã nghe lời tôi để gương ở đó rồi, đúng không?”
“Có chiếu được ông ta không?”
Ông ta?
Nghe thấy câu nói này, lẽ nào người phụ nữ biết tôi sẽ thấy được một người đàn ông?
Toàn thân tôi phát run, con người bị ép đến bước đường cùng ngược lại sẽ dũng cảm, tôi lấy hết can đảm lên tiếng: “Bà biết cái gương đó chiếu được ai? Bà quen biết ông ấy sao?”
Người phụ nữ âm thầm thở dài một hơi, không trả lời tôi mà chỉ nhẹ nhàng nói: "Tôi thật lòng muốn cứu cô."
Bà ấy không nói còn đỡ, vừa nói như vậy tôi đã hoàn toàn bù.ng n.ổ.
Tôi lớn tiếng nói: "Rốt cuộc bà là người như thế nào? Chúng ta hoàn toàn không quen biết, bà có lý do gì để cứu tôi?"
Người phụ nữ lại lần nữa thở dài.
Bà ấy dùng giọng điệu có chút oán trách: "Nếu như Sa Sa còn sống, có lẽ sẽ lớn như cô vậy?"
Sa Sa?
12.
"Sa Sa là con gái của tôi." Người phụ nữ nhẹ nhàng nói.
“Lúc còn trẻ mọi tâm tư của tôi đều đặt ở trong việc kiếm tiền, quanh năm suốt tháng đều ở bên ngoài, một lòng muốn cho Sa Sa một tương lai tốt, không ngờ ngược lại khiến cho mối quan hệ mẹ con ngày càng lạnh nhạt, cho đến khi Sa Sa ch.ết vẫn còn đang h.ận tôi.”
“Tôi nhìn thấy cô thì nhớ ngay đến Sa Sa của tôi.”
“Bởi vậy, tôi muốn cứu cô một mạng, còn về việc có thể cứu sống hay không thì phải xem vận mệnh của bản thân cô rồi…”
Giọng nói của người phụ nữ xa dần.
Bà ấy cứ thế rời đi.
Tôi sờ thử áo của mình, phát hiện đã thấm đẫm mồ hôi.
Hoàn hồ.n lại, tôi mới nhớ lấy ra điện thoại của mình.
Điện thoại đổ chuông là do bạn đại học của tôi gọi đến, lúc trước tôi đã gửi tin nhắn kêu cô ấy giúp tôi điều tra Diêu Huy.
Tôi vừa nhấc máy, bạn đại học đã mắ.ng tôi không thương tiếc:
“Tô Lộ Lộ, cậu có phải đi.ên rồi không? Nếu không sao lại yêu đương với một tên c.ặn b.ã như Diêu Huy chứ?”
Tôi ngơ người ra.
Trước khi nghe điện thoại thì tôi đã lựa chọn tin Diêu Huy rồi, dù sao chuyện người phụ nữ giao hàng là m.a đã là sự thật rồi.
Nhưng bây giờ lời của bạn học lại khiến tôi đột nhiên ý thức được rằng, ngoại trừ người phụ nữ giao hàng thì không phải tôi có thể tin tưởng Diêu Huy được.
Tôi nhanh chóng hỏi cô ấy rốt cuộc Diêu Huy đã làm những chuyện gì.
Bạn học tức đến nỗi nói không nên lời, cô ấy nói lúc Diêu Huy còn học đại học vẫn luôn yêu đương với hoa khôi lớp bọn họ, tình cảm của hai người vô cùng tốt, Diêu Huy đã từng nói cả đời này ngoại trừ hoa khôi thì không cưới ai hết.
Kết quả vào khoảng đầu năm nay, hoa khôi đột nhiên chẩn đoán là tế bào B cực thấp, rất có khả năng bị u.ng th.ư m.áu.
Diêu Huy lập tức chia tay đối phương.
Bạn học còn hỏi tôi về thời gian hai người chúng tôi bên nhau, hỏi xong thì càng t.ức gi.ận. Theo như thời gian tôi đưa ra thì Diêu Huy gần như sau khi chia tay với hoa khôi mấy ngày đã bắt đầu theo đuổi tôi, đúng thật là “cưỡi lừa tìm ngựa.”*
*Ý chỉ những người đã có bạn gái rồi nhưng vẫn tìm người dự phòng, yêu đương không ngừng nghỉ, thay người yêu như thay áo.