17.
Cái sở dĩ gọi là ch.iếm đo.ạt, hay là mượn x.ác hoàn h.ồn chính là tìm một cơ thể mới để cô ấy trở thành công cụ chứa li.nh h.ồn của người ch.ết.
Từ lâu Diêu Huy đã lựa chọn cơ thể của hoa khôi để làm dụng cụ cho Sa Sa, vì vậy anh ấy chú tâm bồi dưỡng tình cảm với hoa khôi, trong mấy năm nay không ngừng đưa vào đầu hoa khôi những tri thức huyền học, khiến cho hoa khôi tin tưởng về vấn đề tâm linh.
Nguyên nhân rất đơn giản, trước kia Diêu Huy đã từng nói với tôi, niềm tin sẽ ảnh hưởng đến năng lượng của một người.
Bạn càng sợ m.a thì m.a càng dễ dàng xâm nhập vào bạn.
Vì vậy muốn mượn x.ác hoàn h.ồn thành công thì phải cần người bị chi.ếm đo.ạt cơ thể tin tưởng m.a qu.ỷ, cô ấy càng tin tưởng thì li.nh h.ồn của cô ấy càng yếu, m.a mới dễ dàng nuốt đi li.nh h.ồn của cô ấy để chi.ếm đo.ạt cơ thể.
Nhưng để một người hiện đại hoàn toàn tin vào huyền học là một quá trình vô cùng gian nan, vì vậy Diêu Huy phải dùng rất nhiều năm, cuối cùng mới bồi dưỡng được hoa khôi.
Nhưng anh ấy không thể nào ngờ được, dụng cụ lại xảy ra vấn đề vào thời khắc quan trọng, hoa khôi bị chẩn đoán có khả năng bị u.ng th.ư m.áu.
Diêu Huy vô cùng yêu Sa Sa, mượn x.ác hoàn h.ồn khó khăn đến như vậy, anh ấy tuyệt đối không hy vọng để Sa Sa đổi một cơ thể sắp bị bệ.nh ch.ết, vì thế anh ấy không thể không từ bỏ hoa khôi ngay lập tức mà chuyển sang tìm kiếm dụng cụ mới.
Điều này chính là lý do vì sao anh ấy lại nhanh chóng chuyển sang theo đuổi tôi.
Nhưng đối với tôi, anh ấy không có cách nào giống như với hoa khôi từ từ bồi dưỡng tình cảm từng chút một.
Thời gian đã trôi qua rất lâu rồi, h.ồn m.a của Sa Sa không có cách nào chịu được nữa.
Anh ấy bắt buộc phải nhanh chóng để cho li.nh h.ồn của tôi trở nên suy yếu.
Vì vậy…
Anh ấy đã gi.ết hai người bạn cùng phòng của tôi.
“Gi.ết người có lẽ là do bố của Sa Sa, con m.a nam đó. Anh đã giao dịch với ông ấy.” Tôi nói: “Đêm đó gương của tôi chiếu vào ông ấy, vì vậy thứ mỗi đêm đi hôn người khác không phải Sa Sa mà là bố của cô ấy.”
“Bố của Sa Sa thành công khiến cho Hà Nguyệt và Khấu Dung trúng t.à, gi.ết ch.ết bọn họ. Và cái ch.ết đột ngột của bọn họ cũng khiến cho tôi bị d.ọa sợ hãi, bắt đầu tin hoàn toàn vào những lời m.a qu.ỷ.”
“Vì thế anh đưa khăn chiêu h.ồn cho tôi, bắt đầu đẩy tôi vào trong nghi thức này, kết quả tôi thật sự làm theo lời anh nói, sau bảy ngày li.nh h.ồn của Sa Sa sẽ thành công thay thế tôi.”
18.
“Diêu Huy, thật ra anh có biết không? Cho đến cuối cùng, những điều này đều là suy đoán của tôi, đến giây phút cuối cùng tôi cũng không dám tin tưởng suy đoán của bản thân là tuyệt đối chính xác, bởi vì bên trong có quá nhiều thông tin đến từ lời nói của người phụ nữ giao hàng với tôi, nếu như bà ấy hoàn toàn lừ.a tôi thì tôi sẽ toi đời.”
“Điều thật sự khiến tôi chắc chắn bản thân không làm sai đó chính là cái gương anh mang theo.”
“Anh dùng gương để thu hồ.n của người phụ nữ giao hàng đó thì chắc chắn cái gương sẽ có công dụng này, quả thật người phụ nữ giao hàng muốn cứu tôi, bà ấy cho tôi cái gương để tôi trốn khỏi đêm bị con m.a nam đó nh.ập vào người.”
“Diêu Huy, bây giờ anh làm điều gì cũng không còn tác dụng nữa rồi.”
Tôi từ trong tủ lấy một cái gương ra, cầm ở trong tay.
“Nếu như Sa Sa dám đến nhập vào tôi thì tôi cũng dám lấy gương chiếu vào cô ấy.”
Diêu Huy nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt của anh ấy tràn đầy tơ m.áu.
Đột nhiên, Diêu Huy gào thét lớn tiếng, những hạt đậu vàng và hạt sen được tôi giấu ở trong chăn đột nhiên lăn ra ngoài, ở trên mặt đất hình thành một trận pháp kỳ lạ.
Diêu Huy nói: “Tô Lộ Lộ, tôi bắt cô ch.ết cùng với Sa Sa.”
Theo tiếng cười quái lạ của anh ấy, đột nhiên đỉnh đầu của tôi cảm thấy đ.au đ.ớn, cả người đều choáng váng.
Ngay lúc tôi dần mất đi ý thức, bên ngoài cửa chống tr.ộm đột nhiên truyền đến một tiếng nói rất nhẹ:
“Phù sinh như mộng cũng như không, mấy hồi hồn mộng dữ quân đồng?”*
*Ý nói cuộc đời như giấc mộng, có mấy lần được mơ thấy ở cùng người.
Những câu thơ này có mức độ có thể khiến cho giáo viên Ngữ Văn tức ch.ết nhưng bây giờ không còn ai quan tâm đến chuyện này nữa.
Hạt sen nhuốm m.áu vốn dĩ đã xếp ra một hình dạng kỳ lạ thì lại lăn lốc lung tung trong tiếng ngâm thơ này.
Diêu Huy tuyệt vọng thét lớn với người ở bên ngoài: “Anh là người gì?”
“Tại hạ là người truy h.ồn, họ Quý tên Chiêu, gần đây có nhận một số đơn hàng siêu độ vong linh để nuôi sống gia đình.”
Giọng nói thanh thoát của người bên ngoài vang lên, lúc này còn mang theo chút ý cười.
“Vừa hay đi qua nơi này, cảm thấy ở đây có mối làm ăn có thể làm được nên đã mạo muội ghé thăm.”
Tôi dùng hết chút sức cuối cùng, mở cánh cửa chống tr.ộm ra.
Bên ngoài là một nam một nữ, trước khi tôi ngã khuỵu cô gái đã nhanh chóng đỡ lấy tôi.
Trước lúc tôi hoàn toàn mất đi ý thức, tôi đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa Quý Chiêu và Diêu Huy.
Quý Chiêu nhìn trận pháp trên mặt đất một cái, trầm giọng nói: “Ồ, đích truyền của tiên gia, thân phận này của người anh em quả thật không tầm thường, vì vậy mới dám cả gan bày trận pháp lớn như vậy, hành động trái với âm dương lẽ thường.”
Diêu Huy tứ.c gi.ận hét lên: “Anh biết được thì tốt.”
Quý Chiêu không còn cười nữa.
Anh ấy lạnh lùng nói: “Đừng có phí công sức của tổ tiên nhà cậu nữa.”
Một giây sau, một luồng ánh sáng cực lớn đã hoàn toàn nhấn chìm tôi.
19.
Khi tôi tỉnh lại đã ở trong một cửa tiệm trong hẻm nhỏ.
Cô gái mặc áo thun trắng ngồi ở bên cạnh, nhìn thấy tôi tỉnh lại thì đưa một cây kem cho tôi: “Ăn không?”
Cây kem mát lạnh có vị ngọt ngọt, mang theo một vị sữa nồng, tôi cắn một miếng đã cảm thấy cả người tốt hơn rất nhiều.
Còn chưa được bao lâu, người con gái tự giới thiệu bản thân tên là Hứa Tiểu Nhiễm đã dùng một câu nói xém chút nữa khiến tôi sặc ch.ết.
Cô ấy nói: “Diêu Huy ch.ết rồi.”
Tôi vừa ăn một miếng kem đã bị sặc đến nỗi ho muốn ch.ết đi sống lại: “Sao lại ch.ết?”
Hứa Tiểu Nhiễm nhún nhún vai: “Anh ta dùng thuật cấm, kết quả không thành công vốn dĩ kết cuộc sẽ bị phản tác dụng.”
Tiếp theo, từ trong lời nói của Hứa Tiểu Nhiễm tôi đã hiểu thêm được nhiều sự thật trong câu chuyện này hơn.
Quả thật Diêu Huy có mắt âm dương trời sinh, cũng là huyền học thế gia.
Còn Sa Sa chính là bạch nguyệt quang của anh ấy.
Sau khi Sa Sa ch.ết, học sinh cấp ba Diêu Huy không thể chấp nhận chuyện này, vì vậy anh ấy đã dùng thời gian tám năm từ từ bố trí màn kịch này.
Vì chuyện này mà không tiếc gi.ết ch.ết Hà Nguyệt và Khấu Dung hoàn toàn vô tội kia, cũng như sắp gi.ết ch.ết cái người thế thân, chính là tôi.
Bởi vì t.ội ngh.iệt quá nặng nên số mệnh của Diêu Huy gánh không nổi, vì vậy vào đêm hôm đó sau khi anh ấy khởi động trận pháp đã h.ộc m.áu rồi ch.ết.
Còn về phần người phụ nữ giao hàng đó…
Bà ấy là mẹ của Sa Sa, sau khi con gái ch.ết cũng không còn tâm trạng làm ăn nữa, chuyển sang đi giao hàng.
Vì quá đỗi nhớ nhung con gái nên trong một lần giao hàng, bà ấy đã xảy ra ta.i n.ạn, trở thành người thực vật.
Bây giờ cơ thể của bà ấy đang ở trong bệ.nh vi.ện, li.nh h.ồn cứ đi lại ở trước cửa nhà con gái, không muốn rời đi.
Bà ấy phát hiện li.nh h.ồn của con gái và chồng trước cùng bị nh.ốt trong căn nhà đó, bà ấy muốn dẫn con gái đi nhưng căn nhà m.a ám đó đã từng bị Diêu Huy làm phép, giữa bà ấy và con gái bị ngăn lại bởi kết giới, ngay cả gặp nhau cũng không được.
Hứa Tiểu Nhiễm nói với tôi: “Thật ra cách dùng gương của người phụ nữ giao hàng đó là đúng, sở dĩ hôm đó cô không tránh được việc bị con m.a nam đó hôn là bởi vì hướng của gương đã đặt ngược.”
“Gương phải hướng về phía bên ngoài, nhưng bản thân người phụ nữ giao hàng đã là m.a, có rất nhiều nhận thức của bà ấy là tương phản với loài người, vì vậy đã gây ra sai lầm khiến cho cô đặt gương hướng về phía trong, nhưng không biết thế nào mà cuối cùng cô lại tự cứu bản thân một mạng.”
“Chuyện tiếp theo đã không còn liên quan đến cô nữa, Sa Sa không muốn h.ại cô, mẹ của Sa Sa cũng vậy.” Hứa Tiểu Nhiễm nói: “Quý Chiến đã ph.á bỏ kết giới của căn nhà đó, siêu độ cho o.an h.ồn. Căn nhà đó đã hoàn toàn sạch sẽ, nhưng mà đoán chắc cô cũng không muốn ở nữa.”
“Lần này thoát được một kiếp n.ạn, chắn chắn sau này cô sẽ có hậu phúc. Sau này làm việc và sống thật tốt, tiếp tục cuộc đời của cô đi.”
Hứa Tiểu Nhiễm tiễn tôi ra khỏi cửa hàng.
Tôi nheo mắt lại nhìn ánh mặt trời rất lâu, trong lòng có niềm vui đại n.ạn không ch.ết nhưng cũng có một cảm giác đ.au thư.ơng mất mát.
20.
Sau khi Quý Chiêu và Hứa Tiểu Nhiễm tiễn Tô Lộ Lộ đi, cùng nhau chạy xe đến một nơi — bệ.nh vi.ện thành phố.
Dường như Quý Chiêu có chút mệt mỏi, vì thế để Hứa Tiểu Nhiễm lái xe.
Cô ấy vừa lái xe vừa hỏi Quý Chiêu: “Đã xử lý xong hết rồi?”
“Ừm.” Quý Chiêu nhắm mắt, nhẹ giọng nói: “Hối lộ cho Diêm Vương hai túi bánh snack vị mới và một hộp chocolate vị rư.ợu, ông ấy đồng ý kiếm một gia đình tốt để Sa Sa đầu thai.”
“Còn về bố của Sa Sa, người đàn ông đó b.án con cầu vinh, tự mình tự bạc lại làm liên luỵ đến người nhà, tôi đã gửi một tờ giấy nhỏ cho Diêm Vương kiến nghị đưa ông ấy vào trong con đường súc sinh.”
H.ồn m.a của hai người đã ch.ết cuối cùng cũng đi vào con đường luân hồi.
Còn một li.nh h.ồn sống cần phải xử lý.
Trong phòng bệ.nh của bệ.nh v.iện thành phố, một người phụ nữ đang im lặng nằm trong đó.
Bà ấy chính là người phụ nữ giao hàng đó.
Bệ.nh vi.ện đã chẩn đoán là ch.ết n.ão nhưng do bà ấy vẫn còn hơi thở ở trên trần thế hay là có chuyện gì đó nên không thể buông bỏ được.
Quý Chiêu đi lên trước.
Hứa Tiểu Nhiễm đứng ở nơi xa, cô ấy nhìn thấy người phụ nữ đang h.ôn m.ê rơi một giọt nước mắt.
Sau đó, li.nh h.ồn hoàn toàn rời khỏi cơ thể, đi vào trong luân hồi.
Quý Chiêu đến bên cạnh Hứa Tiểu Nhiễm.
Hứa Tiểu Nhiễm nhẹ nhàng hỏi anh ấy: “Anh nói gì với người phụ nữ đó vậy?”
“Chỉ là nói với bà ấy một số sự thật thôi mà.” Quý Chiêu nói: “Tôi nói với bà ấy, tôi đã thấy con gái Sa Sa của bà ấy rồi, đó là một cô gái rất đáng yêu.”
“Trước khi Sa Sa vào trong luân hồi đã nhờ tôi chuyển lời với bà ấy.”
“Sa Sa nói, cô ấy chưa từng o.án trá.ch mẹ, trái lại cô ấy vẫn luôn rất yêu thương mẹ, cũng biết mẹ yêu cô ấy.”
“Những năm bị nh.ốt trong căn nhà đó cô ấy rất sợ hãi, nhưng sau này cô ấy không còn sợ nữa.”
“Bởi vì cô ấy biết, mẹ luôn ở ngoài hành lang cùng với cô ấy.”
“Nếu như có kiếp sau, cô ấy vẫn muốn làm con gái của mẹ nữa.”
- Hết -