Chiến Thần Ở Rể - Dương Thanh - Tần Thanh Tâm

Chương 2168: Tự sát




Hạ Hà lập tức quỳ trước Hà Hồng Viễn, cầu xin: “Ông, cháu xin ông đừng làm hại mẹ cháu, xin ông tha cho mẹ con cháu ạ”.

Hà Hồng Viễn không quan tâm đến Hạ Hà, mặt vẫn lạnh tanh.

Hạ Hà lập tức luống cuống, cô ta biết Hà Hồng Viễn đang nghiêm túc, chỉ cần cô ta dám từ chối việc làm thiếp cho Trần Dương, Hà Hồng Viễn sẽ cho người giết Lục Văn Tĩnh thật.

Một phút nhanh chóng trôi qua.

Hà Hồng Viễn híp mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Ông hỏi lần cuối, cháu có đồng ý làm thiếp cho cậu chủ Trần không?”

Hạ Hà đã hoàn toàn tuyệt vọng, cô ta biết đây là cơ hội cuối cùng mà Hà Hồng Viễn cho mình.

Một khi cô ta từ chối, Hà Hồng Viễn sẽ ra lệnh giết Lục Văn Tĩnh ngay.

“Cháu đồng ý!”

Hạ Hà nói với vẻ không cam lòng.

Ba chữ ngắn ngủi này như rút hết sức lực của cô ta.

Lúc này Hà Hồng Viễn mới mỉm cười, nhìn Hạ Hà: “Nếu cháu đã đồng ý, kể từ hôm nay, cháu sẽ là thiếp của cậu chủ Trần”.

“Về phần mẹ cháu, cháu cứ yên tâm, nhà họ Hà sẽ cho mẹ cháu sống trong vinh hoa phú quý suốt đời!”

Hà Hồng Viễn nói rồi nhìn Trần Hải Châu, cười ha hả: “Ngại quá, để cậu Trần chê cười rồi!”

Trần Hải Châu mỉm cười: “Sau này con trai tôi sẽ dạy dỗ cô ta tử tế”.

Đúng lúc này, một hộ vệ nhà họ Hà vừa bắt Lục Văn Tĩnh đi hốt hoảng chạy vào.

“Chủ gia tộc, Lục Văn Tĩnh... chết rồi!”

Hộ vệ nhà họ Hà quỳ trước Hà Hồng Viễn, vô cùng hoảng loạn: “Chủ gia tộc, tôi cũng không ngờ Lục Văn Tĩnh lại bất ngờ lao vào đá tự sát”.

“Cậu nói gì cơ?”

Hà Hồng Viễn nhíu mày, tức giận nói.

Lão ta vừa dùng Lục Văn Tĩnh để ép Hạ Hà đồng ý làm thiếp cho Trần Dương, kết quả Hạ Hà vừa đồng ý, Lục Văn Tĩnh đã tự sát rồi.

Hạ Hà cũng nghe thấy lời hộ vệ nhà họ Hà nói, cô ta lảo đảo, nước mắt rơi lã chã, cô ta bỗng hét lớn: “Mẹ!”

Cô ta xông ra ngoài.

Cô ta nhanh chóng nhìn thấy Lục Văn Tĩnh đang nằm trong vũng máu.

Cô ta không kiểm soát nổi tâm trạng của mình nữa, ôm chặt lấy Lục Văn Tĩnh, gào khóc.

Hà Hồng Viễn và người nhà họ Hà cũng bước ra, thấy Lục Văn Tĩnh đang được Hạ Hà ôm vào lòng, Hà Hồng Viễn nhíu mày.

Trần Dương nhìn về phía Hà Hồng Viễn: “Chủ gia tộc họ Hà, giờ tôi đưa cháu ông đi được chưa?”

Hà Hồng Viễn thoáng sửng sốt, lập tức gật đầu: “Nếu nó đã đồng ý làm thiếp cho cậu thì đương nhiên cậu có thể đưa nó đi”.

Lão ta nói rồi lạnh lùng nhìn về phía Hạ Hà: “Giờ cháu đi với cậu chủ Trần đi! Nhà họ Hà sẽ tổ chức đám tang cho mẹ cháu trọng thể!”

Tim Hạ Hà như bị búa tạ gõ mạnh vào.

Cô ta nhìn Hà Hồng Viễn bằng đôi mắt đẫm lệ, trong mắt tràn ngập vẻ căm hận: “Tôi có chết cũng không bao giờ lấy hắn! Hà Hồng Viễn, tôi hận ông!”

Hạ Hà nói rồi bỗng đặt Lục Văn Tĩnh xuống, nhìn Lục Văn Tĩnh lần cuối, nghẹn ngào nói: “Mẹ, con xin lỗi! Kiếp sau con vẫn mong được làm con gái mẹ!”

Hà Hồng Viễn nhíu mày, lập tức ra lệnh: “Mau ngăn nó lại!”

Hạ Hà trông rất tuyệt vọng, cô ta nhìn Hà Hồng Viễn bằng ánh mắt căm hận lần cuối cùng, bỗng quay người, chạy như bay về phía tảng đá mà Lục Văn Tĩnh vừa lao vào để tự sát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.