Lời Lệ Trần nói khiến Mã Siêu lập tức bình tĩnh lại.
Đúng như Lệ Trần nói, nếu đi con đường kia, cho dù Mã Siêu sống sót thì cũng sẽ phải đối mặt với rất nhiều kẻ địch mạnh hơn mình.
Nếu anh ta từ bỏ, chỉ với long mạch trong mật thất ngầm của Ma Tông, anh ta cũng có thể nhanh chóng tu luyện tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu không bước vào Thiên Cảnh, anh ta có thể sống ở thế tục một cách thoải mái.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng.
Anh ta và Dương Thanh là anh em tốt cùng vào sinh ra tử, bây giờ anh em ngày càng mạnh lên, còn chênh lệch giữa anh ta và đối phương thì ngày càng lớn.
Nhưng nếu anh ta đi theo con đường kia thì sẽ phải đối mặt với rất nhiều kẻ địch mạnh, đẩy vợ con anh ta vào chỗ nguy hiểm.
Càng nghĩ, anh ta càng đau khổ.
Lệ Trần thở dài, nói: “Con đừng vội nói cho ta biết lựa chọn của con, trước khi ta rời khỏi Ma Tông, nói lựa chọn của con cho ta là được”.
Đúng lúc này, ma uy vô cùng cuồng bạo bỗng tràn ra từ người Dương Thanh.
Lệ Trần hơi nhích chân, vội chắn trước mặt Mã Siêu, đỡ ma uy thay anh ta.
Lệ Trần trầm giọng nói: “Thiên kiếp của Dương Thanh sắp giáng xuống lần nữa, con bắt đầu tu luyện đi, việc tu luyện dưới thiên kiếp sẽ mang lại lợi ích lớn lao cho con”.
Mã Siêu không nghĩ linh tinh nữa, vội ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
Lệ Trần cũng không thể ngăn cản hết ma uy, vẫn có một phần ma uy giáng lên người Mã Siêu, thực lực của Mã Siêu còn quá yếu, có thể miễn cưỡng chịu được.
Lệ Trần đã dạy Ma Tâm Quyết - công pháp tu luyện hàng đầu của Ma Tông cho Mã Siêu, nếu tu luyện Ma Tâm Quyết dưới ma uy thì sẽ đạt được hiệu quả to lớn.
Lúc này, vùng trời của Ma Tông bị mây đen bao phủ, áp lực khủng khiếp bao trùm cả Đông Vực của Ma Sơn.
Các cao thủ Đông Vực đều nhìn về phía Ma Tông với vẻ kinh hãi.
Không riêng gì cao thủ Đông Vực, ngay cả cao thủ Tây Vực, Nam Vực, Bắc Vực của Ma Sơn cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ đến từ Ma Tông.
“Đó là Ma Tông ở Đông Vực Ma Sơn!”
“Ai nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì ở Ma Tông được không? Sao lại có khí thế đáng sợ thế chứ?”
“Đây là thiên kiếp sắp tới! Có người sắp vượt thiên kiếp ở Ma Tông”.
“Chẳng lẽ tông chủ Ma Tông - Lệ Trần sắp đột phá Thiên Cảnh à?”
...
Vô số cao thủ hàng đầu đều có vẻ kinh hãi và hâm mộ.
Là người luyện võ, có ai không muốn bước vào Thiên Cảnh chứ?
Chỉ khi bước vào Thiên Cảnh thì mới có thể tiến vào giới Cổ Võ, đó mới là thánh địa tu luyện thực sự của người luyện võ, linh khí dồi dào, tốc độ tu luyện tiến bộ cực nhanh.
Ở Võ Tông, Bắc Vực Ma Sơn.
Đỗ Bá đứng trên một đỉnh núi, chắp tay sau lưng, nhìn về phía Ma Tông ở Đông Vực với vẻ nghiêm nghị.
Đỗ Bá trầm giọng nói: “Không ngờ ông vẫn bước vào Thiên Cảnh trước tôi”.
Nhưng lão ta không biết rằng thiên kiếp này đến vì Dương Thanh chứ không phải Lệ Trần.
Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh từ lâu, nhưng đến giờ vẫn không có mấy ai biết.
“Có lẽ Ma Tông sắp náo nhiệt rồi”.
Đỗ Bá nói rồi hơi nhích chân, biến mất.
Ở Thần Hành Tông, Nam Vực Ma Sơn.
Ứng Thiên Hành cũng đứng trên đỉnh núi, sắc mặt khó coi tới cực điểm.
Lão ta nhìn về phía Ma Tông ở Đông Vực, nói với vẻ tàn nhẫn: “Lệ Trần, ông tưởng thiên kiếp dễ vượt thế à? Không chuẩn bị đầy đủ, ông chỉ có thể chết trong thiên kiếp thôi!”
“Tôi cũng muốn xem xem ông có thể sống sót trong thiên kiếp không đấy”.
Lão ta nói rồi nhanh chóng đi về phía Ma Tông.
Trong lúc nhất thời, có vô số cao thủ hàng đầu Ma Sơn đi tới Đông Vực, họ đều muốn chứng kiến phong thái vượt thiên kiếp của cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh.
Nhưng tất cả mọi người đều nghĩ cao thủ sắp vượt thiên kiếp là Lệ Trần.
Lúc này, trên vùng trời Ma Tông tràn ngập mây đen nặng trĩu, như định nghiền nát cả Ma Tông.
Thỉnh thoảng lại có tia chớp chói mắt lóe lên giữa mây đen.
Các cao thủ Ma Tông đều có vẻ nghiêm nghị, rốt cuộc tông chủ của họ cũng sắp vượt thiên kiếp à?
Chỉ mấy cao thủ hàng đầu thân tín nhất của Lệ Trần mới biết thiên kiếp do một người hoàn toàn khác dẫn tới, chứ không phải Lệ Trần.
Điều khiến họ ngờ vực chính là, rốt cuộc ai đang vượt thiên kiếp ở Ma Tông đây?
Trong đám người, Hồng Ma như đoán được đáp án, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía mây đen trên vùng trời Ma Tông, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Thiên kiếp sẽ kéo dài một khoảng thời gian, bây giờ mới chỉ là bắt đầu, khi thiên kiếp thực sự giáng xuống, vô số tia sét sẽ cùng giáng lên người mục tiêu.
Rất nhiều cao thủ tu luyện đến Siêu Phàm Cảnh đỉnh phong đã tan thành tro bụi khi vượt thiên kiếp.
Nếu không chuẩn bị đầy đủ, ngay cả cao thủ hàng đầu thế tục như đám người Lệ Trần cũng không dám tùy tiện vượt thiên kiếp.
“Ứng Thiên Hành tới thăm hỏi, mong tông chủ Lệ ra gặp mặt!”
Đúng lúc này, tiếng cười sang sảng vang lên, ngay sau đó, Ứng Thiên Hành xuất hiện ở Ma Tông.
Thấy Ứng Thiên Hành đến, cao thủ Ma Tông đều có vẻ tức giận.
Ở Ma Sơn, Ma Tông và Thần Hành Tông vẫn luôn bất hòa, không ngờ khi Lệ Trần sắp vượt thiên kiếp, Ứng Thiên Hành bỗng đến, còn gọi Lệ Trần ra gặp.
“Cút!”
Hồng Ma tức giận quát, ý chí chiến đấu dâng trào, nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành.
Ứng Thiên Hành lạnh lùng nhìn Hồng Ma, trong mắt lóe lên sát khí.
Trước đó hai người từng giao chiến, khi ấy Hồng Ma đã mượn lĩnh vực ma đạo do Dương Thanh phóng ra để đánh với Ứng Thiên Hành, tuy hai người cùng cảnh giới nhưng vẫn chênh nhau rất nhiều, Hồng Ma không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành.
Bây giờ không còn lĩnh vực ma đạo mà Dương Thanh phóng ra nữa, nếu Hồng Ma muốn đánh bại Ứng Thiên Hành thì càng khó hơn.
Hồng Ma tự biết mình không phải đối thủ của Ứng Thiên Hành, bèn quát: “Tất cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Ma Tông có dám theo tôi đánh một trận không?”
“Đánh! Đánh! Đánh!”
Mười mấy cao thủ bước ra, ai cũng hừng hực ý chí chiến đấu, quát lớn.
“Đánh! Đánh! Đánh!”
Trong lúc nhất thời, tất cả cao thủ của Ma Tông đều hô lớn.
Sắc mặt Ứng Thiên Hành càng u ám hơn, trong mắt lão ta, những người này đều là sâu kiến, chỉ cần lão ta giải quyết Hồng Ma, những người khác chỉ là đám ô hợp.
Nhưng nếu lão ta giết họ, một khi đột phá, chắc chắn Lệ Trần sẽ tiêu diệt Thần Hành Tông.
Hôm nay lão ta đến đây, chủ yếu để ngăn Lệ Trần đột phá.
Chỉ cần Lệ Trần không vượt qua thiên kiếp, Ma Tông cũng chẳng đáng sợ gì.
Ứng Thiên Hành không quan tâm đến cao thủ Ma Tông, nhìn về phía Tàng Thư Các Ma Tông, hô lớn: “Lệ Trần, nếu ông vẫn không ra, tôi sẽ ra tay đấy!”
Nhưng vẫn không có ai trả lời.
Sắc mặt Ứng Thiên Hành càng thêm khó coi.
Mây đen trên vùng trời Ma Tông càng dày hơn, sấm sét cũng ngày càng nhiều, thiên kiếp có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.
Một khi thiên kiếp chính thức bắt đầu, Ứng Thiên Hành sẽ không còn hy vọng ngăn cản nữa, khi đó lão ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Lệ Trần thành công vượt qua thiên kiếp, hoặc chết dưới thiên kiếp.
“Nếu ông vẫn không ra, tôi không thể làm gì khác ngoài việc thăm hỏi mấy cao thủ của Ma Tông”.
Trong mắt Ứng Thiên Hành lóe lên ánh sáng sắc bén, lão ta hơi nhích chân, định ra tay.
“Ha ha!”
Đúng lúc này, tiếng cười đầy mỉa mai bỗng vang lên, một áp lực khủng khiếp ập tới chỗ Ứng Thiên Hành.
“Ứng Thiên Hành, ông đúng là ngày càng hèn hạ, nếu ông muốn đánh, tôi đánh với ông!”
Một ông lão tóc bạc mặc áo vải bỗng xuất hiện, xông tới chỗ Ứng Thiên Hành rồi tung chưởng.