Chiến Thần Ở Rể - Dương Thanh - Tần Thanh Tâm

Chương 1963: Luân Hồi Đạo




Sau khi nói xong chuyện về hội ma đạo, Lệ Trần bỗng nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu Thanh, có thể cho tôi cảm nhận lĩnh vực Ma Đạo của cậu một chút chứ?”

Nghe thấy thế, Dương Thanh ngơ ngác, anh cũng không biết lĩnh vực Ma Đạo là gì.

Dương Thanh hỏi: “Chẳng hay lĩnh vực Ma Đạo mà tiền bối nói là gì thế?”

Khóe miệng Lệ Trần giật giật, lúc này lão mới nhớ ra, sau khi chiến đấu với Nhiếp Thu, Dương Thanh đã phóng lĩnh vực Ma Đạo trong lúc hôn mê, rõ ràng Dương Thanh cũng không biết trên người mình đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi tu luyện đến Thiên Cảnh, lão đã phải tốn rất nhiều sức lực thì mới thức tỉnh được lĩnh vực, còn Dương Thanh chỉ hôn mê một lần mà đã thức tỉnh lĩnh vực rồi.

Lão giải thích: “Hồi nãy khi đánh với Cao Hùng, lúc cuối cậu đã phóng ra một lĩnh vực vô cùng mạnh mẽ, khiến Cao Hùng không đánh mà thua, đó chính là lĩnh vực Ma Đạo của cậu”.

Giờ Dương Thanh mới hiểu lĩnh vực Ma Đạo là gì, sau thoáng chốc, lĩnh vực Ma Đạo vô cùng mạnh mẽ đã tràn ra từ người anh.

Anh nhìn về phía Lệ Trần đang khiếp sợ: “Lĩnh vực Ma Đạo mà tiền bối nói là sức mạnh này à?”

Lệ Trần hết sức kinh ngạc, Dương Thanh phóng lĩnh vực Ma Đạo dễ dàng thế ư?

Khi vừa thức tỉnh lĩnh vực, ngay cả lão cũng không thể dễ dàng phóng lĩnh vực Ma Đạo như Dương Thanh, Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thôi mà!

Lệ Trần gật đầu: “Không sai, đây chính là lĩnh vực Ma Đạo của cậu. Cậu thức tỉnh lĩnh vực Ma Đạo kiểu gì thế?”

Dương Thanh ngơ ngác lắc đầu: “Trước đó khi hôn mê, rõ ràng tôi có ý thức nhưng không thể tỉnh lại, tôi hết sức sốt ruột và tức giận, trong tình huống này, một sức mạnh kỳ diệu bỗng tràn ra khỏi người tôi, chính là lĩnh vực Ma Đạo mà tiền bối nói”.

“Điều kỳ lạ chính là khi đang trong trạng thái hôn mê, tôi không thể phóng ra sức mạnh nào khác, chỉ có sức mạnh này như thuộc về tôi, có thể dễ dàng phóng ra ngoài”.

“Nếu tiền bối không nói, tôi cũng không biết sức mạnh này tên lĩnh vực Ma Đạo, tôi chỉ cảm nhận được, sức mạnh này như có thể hòa vào trời đất”.

“Nhưng tôi không hiểu, tôi cũng không tu luyện ma đạo, tại sao có thể phóng lĩnh vực Ma Đạo chứ? Hơn nữa, rốt cuộc lĩnh vực Ma Đạo là sức mạnh gì?”

Lệ Trần hết sức chấn động, ngay cả lão cũng mới thấy loại người này lần đầu tiên.

Sau khi bình tĩnh lại, lão giải thích: “Nói đúng hơn, lĩnh vực cũng không phải sức mạnh, mà là một loại quy tắc, phải lĩnh ngộ loại quy tắc này thì mới có thể phóng lĩnh vực, trong lĩnh vực của cậu, cao thủ khác sẽ bị áp đảo, khiến họ có ảo giác rằng trong lĩnh vực của cậu, cậu chính là thần!”

“Lĩnh vực cũng được chia thành rất nhiều loại, chẳng hạn như lĩnh vực Ma Đạo mà cậu thức tỉnh, trong lĩnh vực của cậu, người tu luyện nào cũng sẽ bị ảnh hưởng, đương nhiên, những cao thủ mạnh hơn cậu rất nhiều sẽ ngó lơ lĩnh vực của cậu, thậm chí còn áp đảo cậu trong lĩnh vực của mình nữa”.

“Quan trọng nhất là, nếu cậu tu luyện công pháp ma đạo, trong lĩnh vực của cậu, cả sức hồi phục lẫn thực lực đều tăng lên”.

“Ngoài ra còn có những lĩnh vực khác, chẳng hạn như lĩnh vực Phong, cao thủ thức tỉnh lĩnh vực Phong sẽ có tốc độ cực nhanh trong lĩnh vực của mình, còn kìm hãm tốc độ của đối thủ”.

“Nói đơn giản, nếu lĩnh vực của một cao thủ có thuộc tính gì thì thuộc tính đó của cao thủ sẽ được tăng cường trong lĩnh vực, trái lại, thuộc tính tương ứng của đối thủ sẽ bị kìm hãm”.

Nghe Lệ Trần giải thích, Dương Thanh hiểu ngay.

Anh kinh ngạc nói: “Tức là bây giờ tôi đã thức tỉnh lĩnh vực Ma Đạo, trong lĩnh vực của tôi, người tu luyện ma đạo sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn à? Nếu tôi tu luyện công pháp ma đạo, trong lĩnh vực của mình, mọi khía cạnh của tôi đều sẽ tăng lên đúng không?”

Lệ Trần gật đầu: “Đúng thế! Hồi nãy Cao Hùng không đánh mà thua vì đã bị lĩnh vực Ma Đạo của cậu ảnh hưởng, bằng không, nếu hai người giao chiến, cho dù sau cùng cậu vẫn thắng thì vẫn là thắng thảm thôi”.

Dương Thanh vô cùng kinh ngạc, không ngờ mới hôn mê một lát mà anh đã thức tỉnh lĩnh vực Ma Đạo rồi.

Nhưng điều khiến anh buồn bực chính là anh cũng không phải người tu luyện ma đạo, bằng không, trong lĩnh vực của mình, thực lực của anh sẽ tăng về mọi mặt.

Dương Thanh chợt hỏi: “Khi đánh với tôi, sao Cao Hùng không phóng lĩnh vực Ma Đạo của mình thế?”

Khóe miệng Lệ Trần giật mạnh, lão nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp: “Cao Hùng không hề thức tỉnh lĩnh vực Ma Đạo, mặt khác, với sự hiểu biết của tôi, chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thể thức tỉnh lĩnh vực thôi”.

Mã Siêu bên cạnh cũng mừng cho Dương Thanh, kích động nói: “Anh Thanh, với thực lực của anh bây giờ, nếu phóng lĩnh vực Ma Đạo, trong thế tục, có lẽ không ai là đối thủ của anh nữa”.

Lệ Trần nói tiếp: “Cũng chưa chắc! Chênh lệch giữa các cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cực lớn, tuy cùng cảnh giới nhưng cảnh giới này rất kỳ diệu, những cao thủ đã đắm chìm trong cảnh giới này nhiều năm sẽ có thể phát huy thực lực vượt xa cao thủ mới bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ”.

“Ở Ma Sơn bây giờ, trừ tôi ra, chủ của bốn tông môn lớn khác đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, sở dĩ họ được gọi là người mạnh nhất Ma Sơn, trừ việc cảnh giới của họ đã đạt đến đỉnh cao dưới Thiên Cảnh ra, thực lực của họ cũng thuộc hàng đầu”.

“Bất cứ ai trong bốn người họ cũng có thể dễ dàng giết một cao thủ vừa đạt tới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, thậm chí khi gặp phải cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ, họ cũng có thực lực đánh một trận, đương nhiên, chắc chắn họ sẽ thua”.

Nói đến đây, Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Ở Ma Sơn, cậu phải coi chừng một người”.

Dương Thanh hỏi: “Ai thế?”

Lệ Trần trầm giọng nói: “Nhậm Kinh Luân!”

Dương Thanh nói khẽ: “Tông chủ của Độc Tông Tây Vực - một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, Nhậm Kinh Luân!”

Lệ Trần gật đầu: “Không sai, chính là người này! Người này tu luyện độc công, lớn lên trong vò độc, có cơ thể bách độc bất xâm, điều đáng kiêng dè nhất là khắp người ông ta toàn độc!”

“Nếu gặp phải ông ta, cậu nhất định phải cẩn thận, hơi bất cẩn là sẽ trúng kịch độc ngay”.

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn tiền bối đã nhắc!”

Lệ Trần nói tiếp: “Không riêng gì Nhậm Kinh Luân, cậu phải coi chừng cả mấy cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của Độc Tông nữa, ai trong số họ cũng là cao thủ dùng độc, rất nhiều cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đã ngã xuống dưới tay họ rồi”.

“Ngoài ra cậu cũng phải coi chừng một người, đó là cung chủ Bùi Thiên Âm của Thánh Cung Trung Vực! Tuy người này là nữ, nhưng mị thuật rất lợi hại, ngay cả cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng rất khó thoát khỏi mị thuật của đối phương”.

“Đương nhiên, đây không phải chuyện chính, quan trọng là nghe nói người này tu luyện Luân Hồi Đạo, mỗi lần luân hồi, thực lực sẽ tăng mạnh, nghe nói cách đây không lâu, Bùi Thiên Âm lại luân hồi thêm lần nữa, nếu vẫn chưa bước vào Thiên Cảnh, có lẽ cũng cách Thiên Cảnh không xa”.

Nghe đến cái tên Thánh Cung, Dương Thanh siết chặt nắm tay.

Đương nhiên anh không quên, bây giờ Tần Y đang ở Thánh Cung, còn trở thành thánh nữ Thánh Cung nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.