Xung quanh hoàn toàn sôi trào vì câu nói này của Thái Chính Dương.
Ryosuke Nakatsu, cũng chính là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ đang đánh với Thái Chính Dương trên sàn đấu không hề bối rối, ông ta cười khẩy, nhìn về phía Thái Chính Dương: “Chuyện gì cũng cần chứng cứ, nếu ông đã nói tôi không phải cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, vậy chứng cứ đâu?”
“Nếu không lấy ra chứng cứ được, ông nói mấy lời nhảm nhí này làm gì chứ? Hơn nữa, cao thủ nước Dương chúng tôi cũng không nói sẽ cử cao thủ cùng cảnh giới lên đấu với cao thủ Chiêu Châu, mà cao thủ giành thắng lợi cuối cùng mới là người chiến thắng”.
Thái Chính Dương lập tức nghẹn lời, ông ta chỉ có thể cảm nhận được, chắc chắn thực lực của Ryosuke Nakatsu không phải Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, nhưng lại không có chứng cứ.
Quan trọng nhất, cũng không có quy định rằng trận chiến giữa hai bên phải diễn ra giữa cao thủ cùng cảnh giới, mà phải tìm ra người thắng cuối cùng, người đó ở phe nào thì xem như phe đó thắng.
“Cao thủ Chiêu Châu không theo nổi hả? Nếu không theo nổi thì để cao thủ có thực lực mạnh hơn lên sàn đấu đi”.
“Không ngờ cao thủ của cường quốc Chiêu Châu rộng lớn lại hèn hạ trơ trẽn như thế, rõ ràng các người đã cử cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đấu với cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh nước Dương, giờ còn cắn ngược, nói cao thủ nước Dương cố tình che giấu thực lực”.
“Theo tôi thấy, cao thủ Chiêu Châu cứ nhận thua luôn thì hơn, tránh cho mất mặt tiếp”.
...
Trong lúc nhất thời, xung quanh xôn xao, ngay cả rất nhiều người ngoài đang quan sát trận đấu cũng chỉ trích cao thủ Chiêu Châu.
Sắc mặt của các cao thủ Chiêu Châu hết sức khó coi.
Đinh Văn Trác cười lạnh, nhìn về phía Đỗ Trọng: “Ông Đỗ, trận đấu hôm nay đã bị các người làm rối tung lên rồi, sau này, danh dự của cao thủ Chiêu Châu chúng ta cũng mất hết”.
“Nếu ông đã muốn đưa Dương Thanh lên làm minh chủ Võ Minh, vậy có phải cậu ta nên chịu trách nhiệm trước chuyện này không?”
Đỗ Trọng nhíu mày, khí lạnh lan ra từ người ông ta, ông ta nhìn chằm chằm vào Đinh Văn Trác: “Nếu ông dám nói thêm câu nữa, bây giờ tôi sẽ giết ông!”
Đinh Văn Trác rùng mình, nhìn Đỗ Trọng bằng ánh mắt sợ hãi.
Ông ta có thể cảm nhận được Đỗ Trọng định giết ông ta thật.
Ông ta vội vàng ngậm miệng, không dám nói thêm câu nào sai về Dương Thanh nữa.
Thái Chính Dương trên sàn đấu cũng có vẻ tức giận, ông ta biết rõ đối phương đã che giấu cảnh giới thật, nhưng không có chứng cứ, còn để đối phương dùng cảnh giới Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, đánh ngang tay với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ hàng thật giá thật như ông ta.
“Đồ khốn, tôi liều mạng với ông!”
Thái Chính Dương lập tức nổi giận, xông tới chỗ Ryosuke Nakatsu.
Ryosuke Nakatsu khinh thường nhìn Thái Chính Dương đang xông về phía mình, nở nụ cười như ý muốn vì đạt được âm mưu.
Qua quá trình chiến đấu hồi nãy, ông ta đã biết sự chênh lệch giữa mình và Thái Chính Dương, nếu cứ kéo dài, chắc chắn ông ta sẽ thất bại.
Nhưng nếu có thể quấy rối tâm trạng của Thái Chính Dương, ông ta sẽ có hy vọng giành chiến thắng.
Quả nhiên, tâm trạng của Thái Chính Dương đang giận dữ đã loạn, chiêu thức cũng rối theo.
Ryosuke Nakatsu vừa nhìn đã nhận ra vấn đề trong chiêu thức của Thái Chính Dương, ông ta hơi nhếch môi, mỉm cười trêu ngươi, ngay sau đó, ông ta hơi nhích chân, nghiêng người, vừa hay né được một đòn toàn lực của Thái Chính Dương.
Đúng lúc né đòn tấn công của Thái Chính Dương, Ryosuke Nakatsu bỗng xoay khuỷu tay, huých mạnh vào lưng Thái Chính Dương.
“Rầm!”
Khuỷu tay Ryosuke Nakatsu thúc mạnh vào lưng Thái Chính Dương, Thái Chính Dương kêu đau, bay lên cao rồi rơi khỏi sàn đấu.
Xung quanh lặng ngắt như tờ!
Cao thủ Chiêu Châu đều choáng váng, ngay cả Thái Chính Dương có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ cũng thua Ryosuke Nakatsu ư?
Còn đấu kiểu gì nữa?
Cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ nước Dương này đã liên tục chiến đấu, đồng thời đánh bại mấy cao thủ Chiêu Châu có cảnh giới hơn xa ông ta rồi.
“Tốt lắm!”
Bên phía nước Dương, Yoshida Kakeru kích động hét lớn.
Ông ta đứng dậy, ngạo nghễ nhìn về phía cao thủ Chiêu Châu: “Không ngờ sức chiến đấu của cao thủ Chiêu Châu lại yếu như vậy, thậm chí cao thủ hàng đầu của nước Dương tôi còn chẳng cần ra tay, chỉ cần cử một cao thủ có thực lực tầm trung ra là đủ để áp đảo hết cao thủ Chiêu Châu rồi”.
Nghe thấy thế, cao thủ Chiêu Châu đều trợn trừng mắt, nhưng không sao phản bác nổi.
Cho dù Thái Chính Dương đã nói thực lực của Ryosuke Nakatsu không chỉ là Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, nhưng nếu không có chứng cứ thì nói gì cũng vô ích.
Thực lực của Thái Chính Dương đã thuộc top 6 trong số các cao thủ Chiêu Châu, ngay cả ông ta cũng thua, sao năm cao thủ còn lại của Chiêu Châu có thể đánh bại cả đám cao thủ hàng đầu của nước Dương chứ?
Bây giờ, bên Chiêu Châu chỉ còn hai cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ và Đỗ Trọng đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.
Còn bên nước Dương, chưa bàn đến các cao thủ khác, chỉ riêng về Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính, nghe nói ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi, ngoài ra còn có Yoshida Kakeru với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, Shendai Kabuto và Aoki Yamato đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, tổng cộng là bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh.
Người mạnh nhất bên Chiêu Châu là Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, còn đánh thế nào nữa?
Đỗ Trọng hít sâu một hơi, chậm rãi bước lên sàn đấu.
“Ông Đỗ, ông định làm gì?”
Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ lập tức ngăn cản Đỗ Trọng, kinh ngạc hỏi.
Đỗ Trọng trầm giọng nói: “Không nhất thiết phải làm mất thời gian của người khác nữa, rõ ràng cao thủ nước Dương trên sàn đấu kia cũng không phải cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, ngay cả Thái Chính Dương cũng thua, nếu cứ cử thêm người lên, có lẽ cũng chỉ tự chuốc nhục, đã như vậy, chi bằng để tôi lên sàn đấu luôn thì hơn”.
Nghe thấy thế, đám người đều im lặng.
Đỗ Trọng nói không sai, nếu cứ cử người lên sàn đấu thì cũng là tặng chiến thắng cho cao thủ nước Dương mà thôi, còn khiến cao thủ Chiêu Châu chịu nhục nhiều hơn nữa.
Chi bằng từ bỏ những ván đấu khác, cử người mạnh nhất lên luôn, nếu ngay cả Đỗ Trọng cũng thua, trong trận chiến hôm nay, Chiêu Châu không còn phần thắng gì nữa.
“Ông Đỗ, cẩn thận!”
Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ kia nghiêm nghị nói, nhường đường.
Đỗ Trọng gật nhẹ đầu, bước thẳng lên sàn đấu.
Thấy ông ta lên sàn đấu, người xem đều vô cùng kinh ngạc, dù sao theo họ thấy, Đỗ Trọng đã là người mạnh nhất bên Chiêu Châu rồi, Ryosuke Nakatsu trên sàn đấu mới đến Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, còn Đỗ Trọng lại có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.
Đỗ Trọng đang định dùng ưu thế hơn hai cảnh giới lớn để khiêu chiến Ryosuke Nakatsu à?