Chương 343
“Mày dám đánh tao mạnh như vậy? Mày không sợ chết sao?”
Phác Cảnh Huy quát lớn.
Tiêu Thanh nhìn xuống anh ta, lạnh lùng nói: “Trong vòng mười giây, mày phải cút khỏi mắt tạo, nếu không tạo sẽ ném mày ra cửa sổ”
Phác Cảnh Huy chật vật đứng dậy.
“Mày chờ đó, sẽ có ngày mày phải chết! Thương mại Thiên Lam cũng sẽ nhanh đến ngày phải phá sản thôi!”
Nói xong những lời này, anh ta hoảng loạn mà bỏ chạy.
Tiêu Thanh vì muốn dụ rắn ra khỏi hang nên cũng mặc kệ Phác Cảnh Huy, quay sang Mục Thiên Lam mà hỏi: “Bà xã, cái tên này đến đây làm gì vậy?”
Mục Thiên Lam đem mọi chuyện kể rõ.
Sau đó thở dài một tiếng: “Nếu như mẹ biết đội kéo hàng không có công ăn việc làm, gặp anh chắc chắn sẽ mắng cho xem, những ngày tháng sau này làm sao mà sống nổi đây!”
Mục Thiên Lam cảm thấy áp lực như núi.
Tiêu Thanh cười cười: “Bà xã đừng lo lắng, có anh ở đây, mọi vấn đề đều có thể giải quyết”
Mục Thiên Lam cười khổ: “Thương trường không giống chiến trường, thương trường hơn nhau ở tiền tài, chiến trường hơn nhau ở bản lĩnh, bản lĩnh của anh dù có tốt đến đâu, cũng đấu không lại cạnh tranh trong kinh doanh.”
Tiêu Thanh khẽ mỉm cười mà không nói.
Đối với anh thì việc cạnh tranh trong kinh doanh dễ hơn cạnh tranh trên chiến trường gấp trăm lần!
Ngày mà anh mua lại nhà kho Thành Gia, anh đã yêu cầu Bạch Băng Thu đi mua một lượng lớn đất đại để phát triển bất động sản.
Tính đến hôm nay, tập đoàn Cửu Châu đã mua hơn hai mươi lô đất ở tỉnh Tề Lỗ, tổng trị giá hơn một triệu tỷ. Mục đích của anh khi làm vậy là muốn giúp thương mại Thiên Lam, phá vỡ sự đàn áp của thương hội Thanh Châu và thương hội Hạ Quốc, khiến cho thương mại Thiên
Lam và đội xe hưng thịnh trở lại!
Ngày hôm sau.
Một mẩu tin tức đã làm dậy sóng thế lực Tề Lỗ.
“Tập đoàn Cửu Châu, hai mươi lăm bất động sản chuẩn bị khởi công cần tuyển các đối tác ở các mảng như sau: Đội san lấp mặt bằng, đội xây dựng, đội cung cấp xi măng, đội cung cấp sắt thép, đội điện nước ốp lát. Các bên quan tâm có thể gửi tài liệu, thông tin của công ty đến chi nhánh Thanh Châu của tập đoàn Cửu Châu để tuyển chọn, hai ngày sau kết quả sẽ được thông báo tại khách san Hilton.”
Tin tức lan truyền đến nhiều công ty ở các thành phố của tỉnh Tề Lỗ, các công ty dồn dập cử người đi gửi tài liệu đến chi nhánh Thanh Châu của tập đoàn Cửu Châu.
Vào lúc này, tại văn phòng chủ tịch của thương mại Thiên Lam.
“Nếu công ty không gặp khủng hoảng thì tốt biết bao nhiều. Nếu được chọn, em sẽ nộp đơn bên mảng cung cấp thép, thế thì thương mại Thiên Lam sẽ phất lên rồi, chỉ tiếc là hãy
Mục Thiên Lam dán mắt vào máy tính. Thở dài một tiếng.
Tiêu Thanh đi tới trước mặt cô, cười toe: “Bà xã, sao em không nộp đơn thử đi, lỡ như được chọn thì sao? Tuy anh ở tập đoàn Cửu Châu, nhưng cũng xem như có liên quan đó.”
Mặc Thiên Lam trừng mắt nhìn anh.
“Cho dù có liên quan, người ta cũng sẽ không giao một dự án lớn như vậy cho một công ty đang trên bờ vực phá sản như thương mại Thiên Lam. Ngay cả khi giao cho thương mại Thiên Lam, với tình cảnh của chúng ta hiện tại cũng không làm nổi vụ làm ăn này đâu.”
Tiêu Thanh cười cười: “Dù sao thương mại Thiên Lam cũng đã rơi vào ngõ cụt rồi. Không bằng thử xem, biết đâu có thể phất lên lại thì sao?”
Mục Thiên Lam sửng sốt trong vài giây.
“Được thôi.”
Cô đứng dậy.
“Còn nước còn tát vậy!”
Sau khi đưa ra quyết định, Mục Thiên Lam liền tự mình chuẩn bị tài liệu của công ty.
“Bà xã, đừng chỉ nộp đơn cho mảng cung cấp thép, nộp cả cho mảng cung cấp xi măng nữa, hai bút cùng vẽ như vậy, một sẽ kiếm được lợi nhuận, hai là sẽ tiền kiếm được sẽ càng nhiều hơn.
Tiêu Thanh nói.
Mục Thiên Lam cho anh một đấm.
“Nộp đơn một mảng, em đã cảm thấy thiếu tự tin rồi, anh còn bảo em nộp cho hai mảng, tình hình công ty thế nào anh còn không rõ sao, không cảm thấy mất mặt hả?”
Tiêu Thanh cười khùng khục: “Còn nước còn tát mà, em lo gì mất mặt hay không, cứ làm vậy đi, biết đâu cả hai đơn xin đều được chọn, nếu vậy thì không chỉ công ty có thể hoạt động trở lại, hàng nhiều đến đội xe chở không kịp, mẹ em bà ấy sẽ vui đến không ngủ được mất.”
Mục Thiên Lam cười ngốc.
“Nộp đơn ứng một mảng cũng mất mặt, ứng hai mảng cũng mất mặt, nghe anh vậy, lỡ mất mặt rồi thì phải mất mặt cho hoành tráng chút, dù sao em cũng đã như thế này rồi, còn sợ người ta chê cười nữa hả?”
Nửa giờ sau.
Tiêu Thanh lái xe đưa Mục Thiên Lam đến tập đoàn
Cửu Châu.