Chiến Soái Tiêu Thanh Mạc Thiên Lam

Chương 331




Chương 331

Hai tay cô ôm chặt trước ngực, khóc đến mức nước mat dam dia.

“Chồng, anh đang ở đâu vậy, mau đến cứu em đi chồng ơi…

Cô hét lên một cách bất lực.

“Hì hì!”

Tổng Tuấn Cơ cười rất ác.

“Không ai có thể cứu được cô, hãy tận hưởng đi người đẹp, đừng vùng vẫy nữa.

Nói xong, anh ta đang muốn đưa tay đến cởi quần jeans của Mục Thiên Lam.

Đúng lúc này.

Một tiếng bịch rất lớn vang lên.

“Là ai?”

Tổng Tuấn Cơ bị dọa đến giật mình, liên quay đầu nhìn lại phía sau.

Giây sau đó!

Anh ta nhìn thấy một bóng dáng, giống như một con quái vật điên cuồng, xuất hiện trong tầm nhìn của anh ta.

“Anh là ai, cút ra ngoài cho tôi!”

Tống Tuấn Cơ nổi giận.

Nhìn thấy vợ mình, bị một người đàn ông đè xuống dưới, cô đang gào khóc thảm thiết. Giây phút này, cơn giận dữ bất tận bùng phát từ trên cơ thể của Tiêu Thanh, như thể nó có thể thiêu rụi bầu trời này! “Khốn kiếp, dám đối xử với vợ tôi như vậy, cậu chết chắc rồi, đồ tạp chủng!”

Giận dữ hét lên, Tiêu Thanh nhảy một cú khoảng ba mét, hai bước nhảy liền có thể nhảy đến giường, anh bóp cổ Tổng Tuấn Cơ giống như bóp cổ con gà, một đấm giáng xuống mặt anh ta.

Bop!

Đầu của Tổng Tuấn Cơ nghiêng sang một bên, một ngụm máu tươi trào ra ngoài với vài chiếc răng.

Sau đó Tiêu Thanh hất cánh tay. Ném Tổng Tuấn Cơ ra ngoài, đập vào tường, rơi xuống đất tạo thành hình dáng cong cong như con tôm đã luộc và được bóc vỏ, ngay cả hét cũng không thể hét lên được.

Hu hu hu…”

Mục Thiên Lam bật khóc.

“Tiêu Thanh, anh đến rồi.”

“Bà xã, anh đến rồi đây, em vẫn ổn chứ?”

Tiêu Thanh ngồi trên giường, đau lòng hỏi cô.

Mục Thiên Lam nhào vào lòng anh, gào khóc thảm thiết, bày tỏ tất cả những gì mình vừa phải chịu đựng bằng tiếng khóc lớn.

Tiêu Thanh ôm chặt lấy cô, trong lòng đau đớn đến chết.

“Xin lỗi vợ, anh đã đến muộn, khiến em chịu ấm ức rồi.

“Hu hu… Cũng may là không quá muộn, nếu không em đã bị tên súc sinh đó làm nhục rồi.”

Tiêu Thanh cởi áo khoác và quấn lấy thân hình mỏng manh của Mục Thiên Lam.

Sau đó xuống giường giận dữ giẫm lên Tổng Tuấn Cơ.

“Anh có biết tôi là ai không? Tôi là một trong năm tài phiệt của Hạ quốc. Người của nhà tài phiệt Thiên Lạc, anh dám đánh tôi như vậy, không sợ bị trả thù sao?”

Tổng Tuấn Cơ gầm lên.

“Tôi không chỉ dám đánh cậu, mà còn dám bóp chết cậu đấy!”

Tiêu Thanh giận dữ: “Hãy ném tên tạp chủng này ra ngoài cửa sổ cho tôi, cho cậu ta ngã chết đi!”

“Rõ!”

Hai người bảo vệ lập tức kéo Tổng Tuấn Cơ lên.

“Đừng mà! Đây là tầng ba mươi sáu đó! Ném tôi xuống đó thì tôi sẽ thành thịt băm đó.

Tiểu Thanh không quan tâm đến việc Tổng Tuấn Cơ chết.

Bởi vì tài phiệt Thiên Lạc phía sau Tổng Tuấn Cơ, đã từng làm những việc đe dọa an ninh của Long quốc.

Thậm chí anh còn nghi ngờ, thế lực của Hạ quốc xâm chiếm thế giới ngầm Tề Lỗ, chính là do tài phiệt Thiên Lạc đứng đằng sau khống chế.

Vì những thế lực này ẩn nấp rất sâu, nên rất khó để loại bỏ nó.

Vì vậy, anh đã cố tình bắt đám người Kim Chí Nam ở thế giới ngầm, mục đích chính là để lôi kéo những thế lực này ra khỏi mặt đất.

Từ sau khi đảm người Kim Chí Nam bị bắt, số lượng người từ Hạ quốc vào Tề Lỗ đã gia tăng rõ rệt.

Nhưng những thế lực này, vẫn còn ẩn nấp rất sâu, vẫn chưa chịu lô diện.

Cho nên anh muốn diệt trừ Tổng Tuấn Cơ, đẩy nhanh các thế lực đó lên sau đó một lưới tóm gọn chúng “Tiêu Thanh đừng mà!”

Mục Thiên Lan vội kêu lên: “Đừng gây ra mạng người, nếu không thì mọi chuyện sẽ trở nên nghiêm trọng, huống hồ anh ta còn là người của tài phiệt Thiên Lạc, chúng ta không chọc nổi, anh mau bảo nhân viên phục vụ bỏ anh ta xuống đi, chúng ta hãy ra khỏi đây

Mục Thiên Lam vẫn là rất hiểu tài phiệt Thiên Lạc.

Nắm giữ mười phần trăm tài sản của Hạ quốc, còn còn đầu tư rất nhiều ngành công nghiệp ở nước ngoài, tổng tài sản đạt đến hàng ngàn tỷ USD.

Giống như một con vật khổng lồ.

Đây là thời đại của tiền bạc, có tiền thì có thể hô ma gọi quỷ.

Nếu như Tiêu Thanh giết chết Tổng Tuấn Cơ, thì tài phiệt Thiên Lạc có thể chi ra mấy chục tỷ để khiến Tiêu Thanh chết không có đất chôn thân! “Được rồi, bà xã.

Tiêu Thanh cũng nghe lời của Mục Thiên Lam, dặn dò: “Để sau này cậu ta mãi mãi không chơi với phụ nữ được nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.