Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 649




**********

Chương 649

Trong khi nói chuyện, nước tiểu của anh ta chảy ra từ ống quần.

Không sai, anh ta sợ tiểu ra quần.

Còn nói giỡn hay sao, Hội trưởng Okamura vì anh ta mà chết, anh ta có thể không sợ sao?

Hội trưởng mới buông Mục Hải Long ra, tò mò hỏi: "Làm sao mà anh có thể chắc chắn là Tiêu Thanh làm được?"

Mục Hải Long đoán: "Tiêu Thanh, cái tên này, có chút bản lĩnh. Nó khá có khả năng chiến đấu." "Ba ngày trước, tôi đã nói với hội trưởng Okamura về Sâm Huyết Rồng. Ông ta nói sẽ cử người đi lấy Sâm Huyết Rồng. Vì vậy, tôi thực sự nghi ngờ rằng những người được hội trưởng Okamura cử đi sẽ không thể đánh bại được Tiêu Thanh. Sau đó, họ bị Tiêu Thanh phát hiện rằng đó là chỉ thị của hội trưởng Okamura, vì vậy anh ta đã chạy đến nhà của hội trưởng Okamura và giết hội trưởng Okamura. "

Hội trưởng mới lắc đầu: "Tiêu Thanh đó, tôi đã từng nhìn thấy anh ta ở địa điểm đấu giá, anh ta còn rất trẻ, chưa tới ba mươi tuổi, không thể có đủ sức lực để giết hội trưởng Okamura "Bởi vì nhà của hội trưởng Okamura có hơn một trăm samurai canh giữ, nhưng tất cả samurai đều đã bị giết chết, không ai có thể làm điều đó một mình. ừng ực!

Mục Hải Long nuốt nước miếng, yếu ớt nói: "Vậy thì chắc là bị cướp đi Sâm Huyết Rồng, cho nên Tiêu Thanh tức giận kêu Bắc Thanh Vương làm chăng" "Hôm nay, tôi thấy mẹ vợ của Tiêu Thanh đăng lên trong vòng kết bạn, nói rằng em gái của Tiêu Thanh sẽ kết hôn với con trai của Bắc Thanh Vương trong ba ngày nữa, mà con trai của Bắc Thanh Vương kết hôn, Bắc Thanh Vương còn chi ra vài nghìn tỷ làm sính lễ nữa." "Nếu các người đối phó được với Bắc Thanh Vương, thì các người có thể tiêu diệt được anh ta rồi, không đổi phó được với Bắc Thanh Vương, các người chỉ có thể phá hủy cuộc hôn nhân này, chỉ cần hôn nhân không thành, Tiêu Thanh cũng không thể là người thân của Bắc Thanh Vương, các người có thể giết tùy ý anh ta. Nếu không, tôi sợ các người hiện tại giết anh ta, Bắc Thanh Vương sẽ quay đầu lại giết các người. "

Anh ta hận Tiêu Thanh!

Mà anh ta cũng hận Đỗ Thiên Sinh!

Bởi vì em gái của anh ta là Mục Hải Yến đã bị Tiêu

Thanh hại và sau đó bị giết bởi Đỗ Thiên Sinh. "Ừ."

Sau khi nghe Mục Hải Long nói, hội trưởng đăm chiêu suy nghĩ, rồi ông ta gật đầu nói: "Phân tích của anh rất có lý, chẳng trách mấy ngày nay tôi đều ở đây, rồi cứ mãi truy tìm nguyên nhân cái chết của hội trưởng Okamura, nhưng không có tin tức gì. Ngay cả tin tức về hội trưởng Okamura bị giết cũng bị cấm không được công bố rộng rãi. "Nghe anh nói như vậy, thì thật sự là có khả năng là Đỗ Thiên Sinh làm ra thật, bởi vì ông ta có đủ thực lực cùng khả năng phong tỏa tin tức."

Mục Hải Long cười hì hì hỏi: "Thái quân, vậy ông có đủ sức để tiêu diệt Đỗ Thiên Sinh không?"

Hội trưởng lắc đầu: "Hiện tại tôi không có, phải phải một cao thủ hàng đầu từ đại bản doanh đến, nhưng mà tôi có thể phá hủy đám cưới của em gái của Tiêu Thanh và con trai của Đỗ Thiên Sinh, để Tiêu Thanh mất đi chỗ dựa, rồi sẽ lấy đi cái đầu chó của Tiêu Thanh, cuối cùng là đưa đến trước lễ truy điệu của hội trưởng Okamura! " "Thái quân anh minh!"

Mục Hải Long trở nên vô cùng hưng phấn, trong lòng anh ta thầm nói: "Tiêu Thanh, cậu cứ đợi chết đi nhé!" Nháy mắt đã qua ba ngày.

Nhà họ Phương vô cùng sôi động.

Bởi vì hôm nay là ngày Thẩm Thị Thu Mai kết hôn, Thẩm Văn Đại và mọi người trong nhà họ Thẩm đều từ Sơn Nam đến nhà họ Phương để tham gia lễ kết hôn giữa hai nhà họ Thẩm và nhà họ Đỗ. "Hồi đó chính là anh đã hại Thẩm Thị Thu đúng không?" Thẩm Văn Đại nhìn Tiêu Vĩnh Nhã, mặt mày sắc lạnh hỏi tới.

Tiêu Vĩnh Nhã trả lời:"Ông Thẩm, tôi với Thẩm Thị Thu là yêu thương và tôn trọng lẫn nhau, đừng nói đến gì mà gây tổn hại, mà ngược lại chính là ông vì liên hôn nên để cho con gái mình là Thẩm Thị Thu gả cho người đàn ông mà bà ấy không yêu. Vì thế mà bà ấy mới sống một cuộc đời không hạnh phúc, đó mới chính là gây hại cho bà ấy"

Râm!

Thẩm Văn Đại đập bàn đứng dậy. "Anh thì được tính là cái thứ gì chứ, dám nói với tôi những lời như vậy hả?"

Tiêu Thanh giận dữ đứng dậy, cả giận nói:" Vậy ông là cái thả gì chứ, lại dám gào thét với bố của tôi?" Lời này vừa được nói ra, cả nhà họ Phương bỗng nổ tụng. Từng người chỉ trỏ đầu của Tiêu Thanh chửi mắng.

Thẩm Văn Đại càng thêm tức giận: "Cái loại súc sinh nhà anh, giỏi lắm, cho rằng bản thân lấy được Sâm Huyết Rồng, được đội bảo vệ hộ tống, anh lại cho rằng bản thân anh lợi hại quá rồi, không để cho người quản lý cả cái nhà họ Thẩm vào mắt rồi phải không?" "Tôi nói cho anh biết, nếu như tôi lấy được Sâm Huyết Rồng, thì cũng có thể gọi đội bảo vệ hộ tống, không chỉ mỗi mình anh có thể kêu đầu!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.