Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 637




Tiêu Thanh cười một tiếng: "Tôi dám tới một mình, còn sợ anh giết sao? Mặc dù tôi không đánh lại anh, nhưng cũng có thể nằm chắc, trước khi anh giết tôi, tôi có thể bóp nát Sâm Huyết Rồng" "Một cây Sâm Huyết Rồng bị bóp nát, anh cầm đi cũng vô ích đúng không?"

Sở dĩ nói như vậy, là vì Tiêu Thanh muốn để cho người áo đen biết, anh rất hiểu chuyện. Vậy thì người áo đen cũng sẽ không đề phòng, anh có thể cứu được Mục Thiên Lam, đồng thời cũng có thể giết chết người áo đen. Nếu như bây giờ bùng nổ thực lực ngay, người áo đen sợ hãi, không để anh nhìn thấy Mục Thiên Lam, hoặc lấy

Mục Thiên Lam để uy hiếp, vậy thì rất phiền phức. Mà sau khi người áo đen nghe Tiêu Thanh nói lời này, cũng bỏ đi ý định ra tay. .

||||| Truyện đề cử: |||||

Quả nhiên theo như lời Tiêu Thanh nói, Sâm Huyết Rồng bị bóp nát, anh ta có lấy thì cũng không dùng được nhiều. "Đi theo tôi."

Người áo đen xoay người lại, đi về một hướng.

Không lâu lầm, Tiêu Thanh được người áo đen dân đến bên ngoài một cái đình nghỉ mát. "Vợ cậu ở đó."

Người áo đen giơ tay chỉ về phía đình nghỉ mát.

Tiêu Thanh nhìn theo hướng anh ta chỉ, trong đình có một bóng dáng đang nằm. Mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng vẫn nhìn ra được đó là một người phụ nữ mặc quần áo bệnh nhân, có thể kết luận, người đó chính là Mục Thiên Lam. "Bà xã!"

Tiêu Thanh gọi một tiếng, chạy về phía đình nghỉ mát, anh muốn xem một chút, tình hình của Mục Thiên Lam như thế nào.

Kết quả người áo đen giơ tay lên, ngăn ở trước mặt anh. "Cậu đã gặp vợ mình, cũng nên đưa Sâm Huyết Rồng cho tôi. Chỉ cần cậu đưa tôi Sâm Huyết Rồng, tôi đảm bảo cậu có thể mang vợ mình rời đi. Nếu không thì cả hai đều phải chết ở nơi này" Người áo đen lạnh lùng nói.

Khoé mắt Tiêu Thanh giật một cái, một cổ khí tức cuồng bạo, trong nháy mắt tản ra ngoài từ trên người anh.

Hít!

Người áo đen hít một ngụm khí lạnh, không khỏi lùi về sau một bước.

Bởi vì, thông qua luồng khí tức mãnh liệt này, anh ta có thể phán đoán, người thanh niên trước mắt, không phải người bình thường, mà là một cao thủ! "Dám đem vợ tôi ra khỏi bệnh viện, cứ như vậy ném cô ấy xuống đất! Tội không thể tha thứ "

Lời nói rơi xuống, Tiêu Thanh lấy Sâm Huyết Rồng ở trong túi ra giảm một cái,

Người áo đen biết anh muốn đánh nhau, hai quả đấm lập tức năm chặt. "Tôi cũng không tin, một mình thằng nhóc như cậu, có thể là đối thủ của tôi!"

Dứt lời, cơ thể anh ta thoảng một cái, giống như mãnh thủ sổng chuồng, nhảy một cái tới trước mặt Tiêu Thanh, một quyền tàn bạo đập ra, không khí đều bị một quyền này của anh ta đánh cho phát ra tiếng nổ tí tách. "Vậy thì anh thử chút xem!"

Tiêu Thanh nặn ra những chữ này từ trong kẽ răng, thúc giục chân nguyên trong cơ thể, dốc toàn lực dùng một quyền đánh ra ngoài.

Một giây tiếp theo!

Hai quyền đụng trúng nhau giữa không trung. Âm!

Một tiếng vang thật lớn, cây cối chung quanh đều bị gãy ngang. "A!"

Người áo đen phát ra một tiếng hét thảm, bất ngờ lùi về mấy bước rồi mới dừng lại. Anh ta đau đớn ngừng động tác, trong mắt tất cả đều là sợ hãi hỏi: "Cậu rốt cuộc là ai, tại sao còn trẻ nhưng lại lợi hại như vậy?"

Tiêu Thanh lạnh lùng nhả ra bốn chữ: "Hộ quốc chiến soái" "Cái gì!"

Người áo đen kinh hãi nhảy dựng lên. "Cậu cậu cậu... là Hộ quốc chiến soái?" "Không sai."

Tiêu Thanh dùng giọng ra lệnh: “Tháo che mặt của anh xuống, để tôi nhìn mặt thật của anh một chút." "Uc!"

Người áo đen nuốt nước miếng.

Anh ta không ngờ tới thân phận của Tiêu Thanh. Bởi vì anh ta biết, Hộ quốc chiến soái rất trẻ tuổi, thực lực cũng rất mạnh.

Mà người đàn ông trước mắt này, đúng là rất trẻ tuổi, thực lực cũng rất mạnh, vừa vặn phù hợp với miêu tả về Hộ quốc chiến thần. "Nhanh rút lui!"

Khẳng định được điểm này, người áo đen một giây cũng không dám đợi thêm, ngay tức khắc xoay người, đạp gió mà chạy.

Muốn chạy, không dễ như vậy!"

Tiêu Thanh điểm mũi chân một cái, giống như hoả tiễn bắn ra, tập kích về phía người áo đen. "Không hay rồi!"

Cảm ứng được nguy hiểm, trong lòng người áo đen cả kinh. Anh ta chợt xoay người, tay nhấc lên cao khỏi đỉnh đầu, ngưng tụ không khí, trong khoảnh khắc, một thanh đạo sáng trong suốt như thuỷ tinh được anh ta ngưng tụ trong tay, bất chợt tấn công về phía Tiêu Thanh.

Vut!

Một đao chém xuống, không khí cũng bị cắt ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.