Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 589




**********

Chương 589

Thẩm Văn Hạ cười to: "Sinh lễ xa hoa như vậy từ trước tới nay đây mới là lần đầu tiên nhà họ Thẩm chúng tôi nhận được, làm sao có thể ghét bỏ được?" "Nếu ông Đỗ đã hào phóng như vậy, nhà họ Thẩm chúng tôi cũng không thể hẹp hòi được, chờ Thu Mai làm đám cưới nhà họ Thẩm chúng tôi nhất định cũng sẽ chuẩn bị một phần của hồi môn xứng đáng cho con bé mang vào nhà họ Đỗ!"

Đỗ Thiên Sinh cười ha ha: "Những thứ vật chất này không quan trọng. Hai nhà họ Đỗ Thẩm chúng ta cũng không thiếu chút tiền nhỏ này, mấu chốt là quan hệ giữa hai nhà có thể lâu dài mới là quan trọng nhất. "Đúng vậy! Đúng vậy!" Khuôn mặt Thẩm Thư Văn cười tươi như hoa cúc. Cả nhà họ Phương đều tràn ngập tiếng cười.

Chỉ có Thẩm Thị Thu Mai là không có tí máy may cảm xúc nào. "Thu Mai, cuộc hôn nhân của chúng ta xem như đã định, tại sao lại thấy em không vui?" Đỗ Văn Bách cười hỏi.

Thẩm Văn Hạ vỗ vỗ vai Thẩm Thị Thu Mai, nói: "Thu Mai, bác biết con đang rất lo lắng cho tình trạng sức khỏe của chị dâu con, nhưng ông Đỗ đã dẫn cậu Đỏ đến dặm ngõ với nhà chúng ta, lại còn đưa nhiều sinh lễ như vậy, có thể nói là rất coi trọng con, cho dù con có tâm sự thì cũng phải gạt sang một bên trước đã, phải thể hiện khuôn mặt tươi cười với ông Đỗ bà Đỗ và cậu Đỗ chứ." "Chẳng phải đã có câu một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ hay sao, con càng lo lắng, càng buồn bực sầu não vì chị dâu con, con bé sẽ chết càng nhanh, con có hiểu không?"

Thẩm Thị Thu Mai nghe vậy cả người run lên. Giống như nghe ra ý khác trong lời của bác cả.

Hiểu được điểm này, cô nở nụ cười, nói: "Xin lỗi bác trai, bác gái và anh Đỗ, không phải con không vui, con chỉ đang lo lắng cho sức khỏe của chị dâu con thôi, mọi người đừng lo lắng.

Đỗ Thiên Sinh cười cười: "Nói đến đây, việc này bác cũng có trách nhiệm nếu sớm biết Tiêu Thanh kia là anh trai của con, bác cũng sẽ không để Diệu Văn động đến cậu ta, cũng sẽ không làm cho mọi chuyện ra nông nỗi như thế này, chỉ hi vọng con sẽ không vì chuyện này mà trách cứ bác với Văn Bách là được." "Không dám ạ.

Thẩm Thị Thu Mai nói: "Con làm sao dám trách bác và anh được."

Cô rất muốn đổ lỗi cho họ nhưng lại không dám đổ lỗi. Chỉ sợ cuộc hôn nhân này thất bại, không chỉ có Đỗ Thiên Sinh muốn hại chết anh trai mà ngay cả bác cũng không muốn bỏ qua cho anh trai. Chỉ có cách khiến cho hai nhà làm thông gia mới là biện pháp bảo vệ anh trai tốt nhất "Ha ha!"

Đỗ Thiên Sinh cười nói: "Vậy cuộc hôn nhân đã được định, con bây giờ cũng được coi như là con dâu của bác, là vợ của Văn Bách. Sau này hai con phải biết yêu thương lần nhau, phải biết cảm thông chia sẻ với nhau biết không? "Các người muốn cưới em gái tôi, đã hỏi ý kiến của tôi chưa?"

Một giọng nói đột ngột vang lên.

Tất cả mọi người đều quay lại, chỉ thấy một thanh niên cao gầy, sắc mặt lạnh lùng bước vào cửa. "Anh?"

Thẩm Thị Thu Mai tim nhảy rộn, lập tức đi lên, ngăn cản trước mặt Tiêu Thanh, hoảng hốt hỏi: "Anh, sao anh tới đây?" Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ *team nha!!!

Cô rất sợ hãi.

Cuộc hôn nhân của cô là do bác cả một tay sắp đặt.

Cô cực kỳ không muốn gả cho Đỗ Văn Bách nhưng không có cách nào. Mệnh lệnh của bác cả cô không thể nào phản kháng, huống chi cùng nhà họ Đỗ kết thông gia cũng là một biện pháp cứu anh trai tốt nhất trong lúc này.

Nếu anh trai phá hoại cuộc hôn nhân này không chỉ làm cho Đỗ Thiên Sinh tức giận mà trả thù ca ca, ngay cả bác cả cũng sẽ trở mặt với anh trail "Anh tới tìm dì nhỏ có chút chuyện." Tiêu Thanh trả lời, bỗng nhiên hỏi Thẩm Thị Thu Mai: "Tại sao lại đính hôn, em chẳng gọi điện thoại nói gì với anh, lại còn đính hôn với con trai của Đỗ Thiên Sinh nữa chứ?"

Lúc ở tập đoàn Thiên Phương anh đã gặp qua Đỗ Văn Bách, cậu ta không phải người tốt, ban đầu chẳng phải cậu ta cũng muốn cướp Mục Thiên Lam của anh hay sao, lại còn tát Thẩm Thị Thu Mai một cái, trước mặt dì nhỏ lại càng kiêu ngạo ngang ngược, một tên công tử bột ăn chơi sa đọa như vậy, chắc chắn không thể nào trở thành em rể anh được. "Anh, là em..."

Thẩm Thị Thu Mai trong chốc lát không biết nên giải thích như thế nào cho anh trai hiểu.

Lúc này, Thẩm Văn Hạ bước vài bước đi tới trước mặt Tiêu Thanh, thản nhiên nói: "Hóa ra cậu chính là con trai của Thẩm Thị Thu, anh trai của Thu Mai, tên là Tiêu

Thanh?" "Chính là tôi."

Tiêu Thanh nhìn Thẩm Văn Hạ, nói: "Ông là người của nhà họ Thẩm sao?" "Tôi là anh trai của mẹ cậu, là bác cả của Thu Mai và cũng là bác cả của cậu." Thẩm Văn Hạ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.